"Phi Trần, ngươi chớ ý với nữ thí chủ , nàng lòng mang ý với ngươi, ngươi kiến thức nông cạn, từng thấy nữ nhân chân núi là dáng vẻ gì, đừng nàng mê hoặc tâm trí." Một ngày, sư thúc của Phi Trần lôi kéo Phi Trần tới dạy bảo.
Chùa Vô Âm tham dự chuyện giang hồ, nhưng tăng nhân trong chùa thường xuyên sẽ xuống núi du ngoạn, lịch kiếp hồng trần.
Trong lời Phật câu, chỉ trải qua vạn trượng hồng trần mà đổi tâm, mới là Phật chân chính.
Đáng tiếc mỗi một tăng nhân xuống núi rèn luyện, luôn một về.
Có một là phồn hoa thế tục mê mắt, còn là nữ nhân chân núi câu hồn.
Trường hợp như , sư thúc thấy nhiều.
Ông từng vị sư thiên phú trác tuyệt, liền yêu một yêu nữ chân núi. Thế nhưng màng sư phụ dạy dỗ, bỏ qua đồng môn, mạnh mẽ rời chùa chỉ vì song túc song phi* với yêu nữ .
* Song túc song phi: ẩn dụ cho một nam và nữ yêu thể tách rời.
Sư thúc thấy Phi Trần cũng kết cục như .
Không ngờ xong lời , Phi Trần : "Sư thúc, con thể cảm nhận An thí chủ ái mộ con. Hơn nữa nàng cực kỳ tinh thông về Phật học, con chuyện cùng nàng mấy ngày, lợi nhiều. Cũng là nàng quấn lấy con, đừng bàn luận về nữ tử , vô duyên vô cớ hủy danh dự nàng."
Sư thúc , tức khắc phát hiện Phi Trần lún sâu vũng bùn.
Nàng lớn lên liền thấy dáng vẻ con nhà tử tế, nào kinh Phật? Sợ chỉ là lừa gạt Phi Trần, cố tình sư điệt của ông rành cách đối nhân xử thế, hiểu chân núi giảo hoạt gian trá, còn tin .
Sư thúc vô cùng đau đớn Phi Trần rời , thiếu nữ áo đỏ đang cách đó xa bọn họ, thấy hai đang chuyện, thiếu nữ liền ở đó chờ.
Giờ phút thấy Phi Trần về hướng nàng, thiếu nữ tức khắc cong mắt, một khuôn mặt kiều mỹ chứa nụ xán lạn, minh diễm khiến khác dám thẳng.
"Haiz!" Sư thúc thở dài một tiếng, phất tay áo bỏ .
Ông xem như thông Phi Trần, bằng báo việc cho Chân Nhất sư , kêu tự quản giáo tử.
"Phi Trần đại sư, vị là sư thúc của ngài ? Ông với ngài cái gì thế?"
"An thí chủ, đừng gọi là đại sư." Hòa thượng áo bào trắng chắp tay ngực, hướng nàng phật hiệu.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-168-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Thiếu nữ giảo hoạt , : "Ta cũng , ngài gọi là thí chủ, sẽ gọi ngài là đại sư."
Phi Trần , đành bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài: "Không hợp lễ, thể."
An Cửu tủm tỉm liếc một cái, nữa.
Nàng phát hiện Phi Trần khá thú vị, tuy bề ngoài thoạt là bông hoa cao lãnh, nhưng kỳ thật đặc biệt đơn thuần, còn chút cứng ngắc, giống lão hủ nho* bảo thủ.
* Lão hủ nho: cổ giả, độc giả cao tuổi
"An thí chủ, Phi Trần , mấy ngày nay vì cô cố ý tiếp cận ?"
Một câu dò hỏi đột nhiên vang ở bên tai, An Cửu theo bản năng giương mắt, liền bắt gặp một đôi mắt đen nhánh trong veo.
Đôi mắt thanh lãnh dửng dưng, như băng tuyết đỉnh Thiên Trì, từng đặt chân đến, phản chiếu mỗi một tấc ánh mặt trời, sạch sẽ dính bụi trần.
Bị đôi mắt , An Cửu cảm giác cả thấu.
"Chuyện An thí chủ , hiện giờ đạt ?"
Hòa thượng khoác áo cà sa trắng, giống như sương tuyết bao phủ đầy , giờ phút nhàn nhạt hỏi nàng, liền giống tiên thần xuất trần, dò hỏi dục niệm nặng nề của phàm nhân.
An Cửu hé miệng, theo thói quen che giấu, trầm mặc một lát, mặt nhẹ nhàng khổ : "Ngài thấy ?"
Hai lang thang mục tiêu trong chùa, diện tích chùa Vô Âm cực lớn, mái hiên treo chuông đồng cổ xưa dày nặng, trong gió núi thổi, phát tiếng chuông trống trải xa xưa.
Giọng Phi Trần như nước suối chảy róc rách trong núi, bình tĩnh truyền đến: "An thí chủ hiểu cực kỳ thâm hậu về Phật lý, cô hỏi những vấn đề đó, kỳ thật nội tâm sớm đáp án. Một khi như , mỗi ngày cô còn tới hỏi , đó là mục đích khác."
"Là cô lợi dụng, thể , mục đích là gì ?"
An Cửu hồi lâu chuyện, Phi Trần cũng thúc giục.
Bốn phía lặng im tiếng động, thật lâu , tiếng thiếu nữ thấp thấp vang lên: "Xin ...... Ta là đang tức giận một , cũng cố ý lợi dụng ngài. Mấy ngày nay thảo luận Phật lý với ngài, cũng vui khi cách giải thích khác của ngài."
Thần sắc mặt Phi Trần cũng bất ngờ, tròng mắt đen nhánh trầm tĩnh gợn sóng: "Ta hiểu ."