Nam nhân tiếng ôn hòa, tựa hồ là giả vờ khách khí, , từ giường dậy, phát tiếng sột soạt nhỏ.
An Cửu đành dậy theo.
"A? Huynh thật sự nhường cho ?" Nhìn bóng đen nhánh ở mép giường, giọng của nàng chút thể tin.
Nghe , hình Bùi Tịch dừng : "Chẳng lẽ An tiểu thư chơi?"
Mê Truyện Dịch
An Cửu: "...... Đương nhiên ."
"Một khi như , cần trì hoãn."
Vì thế vài phút , An Cửu hoảng hốt giường Bùi Tịch.
Nàng dúi đầu gối bông mềm, gối của Bùi Tịch loại gối gỗ gối ngọc như xưa thường dùng, mà là một loại gối dược liệu, trong gối bỏ thêm thuốc đông y tên, thoáng chút cứng, nhưng thoải mái.
Quanh An Cửu tràn đầy mùi thuốc đắng, cùng với mùi cỏ cây tươi mát, giống như đúc mùi hương thường ngày .
Nằm ở đây, An Cửu cảm giác vật vô hình bao vây.
Ngửi mùi thuốc quen thuộc, tinh thần căng thẳng quá mức, cho nên đại não hề buồn ngủ dần dần cảm giác buồn ngủ.
Cơn buồn ngủ lâu khoan thai tới muộn, An Cửu ngáp một cái.
Trên giường bên , Bùi Tịch tiếng hít thở dần trở nên đều đều của thiếu nữ, cuối cùng trở thành tần suất khi ngủ say.
Nàng ngủ .
Bóng đêm trầm tĩnh, tịch nguyệt vô thanh.
Hô hấp nàng lúc lên lúc xuống, lực chú ý của Bùi Tịch tự chủ ngưng tụ , giờ khắc , mới bất tri bất giác ý thức , gì.
Giống như mất hồn, để một nữ nhân, ngủ giường .
Những lời hiện lên ở trong lòng, ngay đó, trong ***** bỗng nhiên cảm giác lửa đốt cháy.
Bùi Tịch đột nhiên nhắm mắt , gắt gao đầu, hề về phía giường nữa.
Hai tay nắm thành quyền, vô tình, lòng bàn tay đều véo dấu vết.
-
Sáng sớm hôm , An Cửu đau bụng mà tỉnh.
Trời còn sáng, nàng liền cảm giác bụng lạnh lẽo đau đớn, như nhét một khối băng, nặng lạnh.
Lúc nàng còn đang trong giấc mộng, mơ mơ màng màng cong thành con tôm. Thẳng đến khi đau đớn càng ngày càng rõ ràng, cảm ứng một dòng nhiệt nóng, nàng liền mở mắt .
Chết tiệt, loại cảm giác quen thuộc , căn bản cần đoán, bà dì* của nàng tới!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-149-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
* Bà dì: kinh nguyệt
An Cửu: "......"
Thật kỳ lạ, vì hiện đại nàng đau bụng kinh, xuyên sách còn đau bụng kinh chứ!!!
An Cửu vẫn luôn tật khi đau bụng kinh, ở hiện đại tìm nhiều phương pháp trị, uống thuốc tây, cũng uống thuốc đông y, đều .
Ngày mỗi bà dì tới, nàng đều dựa thuốc giảm đau, nếu căn bản thể duy trì sinh hoạt hằng ngày.
Không nghĩ tới chính là, khi xuyên sách, thể chất cũng theo tới đây!
An Cửu nhớ ký ức của nguyên chủ, phát hiện nguyên chủ đau bụng kinh từ nhỏ , chỉ là nàng ở phủ thượng thư, luôn chăm sóc tỉ mỉ, cho nên đau rõ ràng như .
Lần nàng ngoài, ở bên ngoài phơi gió phơi sương tàu xe mệt nhọc, cho nên càng đau hơn .
An Cửu giường, nhịn thống khổ.
Khi nào nàng mới thể rời xa bà dì chứ! Con gái ngày xưa mỗi đau bụng kinh nhất định là thiên sứ gãy cánh!
Lúc , cách đó xa truyền đến một tiếng nghi hoặc dò hỏi: "An tiểu thư?"
An Cửu theo bản năng đầu, Bùi Tịch một bộ tuyết y giường nệm, chậm rãi dậy, lúc mới nhớ tối qua nàng gì!
Nàng hiện tại giống như, hẳn là, tựa hồ...... ngủ giường Bùi Tịch.
So với đoạt giường của thương thì khó thể mở miệng hơn là bà dì tới còn bẩn giường !
Ngón chân An Cửu móc khăn trải giường, móc đến nhăn nhúm.
Nàng kéo khóe miệng, tỏ khuôn mặt tươi cứng đờ, khô khốc : "Bùi Tịch...... Ta với một chuyện, tiên bảo đảm, đừng tức giận nhé."
Công tử bạch y mặt mày ôn nhuận hiện lên một tia nghi hoặc, nhẹ giọng hỏi: "Vì tức giận?"
"Huynh tức giận là ." An Cửu gượng hai tiếng, trong tầm mắt nghi vấn của nam nhân, chột vô lực nhanh, "Ta bẩn giường ."
"Cái gì?"
Nàng quá nhanh quá hàm hồ, Bùi Tịch nhất thời hiểu.
Hắn ngưng thần , chỉ thấy thiếu nữ mím môi, bên tai tự giác đỏ lên, mắt đào hoa tinh xảo mơ hồ, giống như hổ tới cực điểm, đuôi mắt cũng đỏ bừng.
Môi đỏ thiếu nữ khẽ nhúc nhích, còn thấy khí thế kiêu ngạo , thấp đầu nhỏ, ngón tay trắng nõn nắm đệm chăn, đốt ngón tay đều trở nên trắng, nhỏ giọng : "Ta...... Ta......"
Ta nửa ngày, thiếu nữ một câu cũng nên lời, chỉ má lan từng tầng đỏ ửng, như hoa đào nở.
Mặt mày nam nhân bên cửa sổ khẽ nhúc nhích, dấu vết đưa mắt chỗ khác.