mà chờ nàng xong, công tử bạch y phía cửa bỗng nhiên kéo cửa .
"Vào , đừng bên ngoài, mặt đất lạnh."
Ánh mắt thanh đạm, ánh trăng bao phủ nàng.
Trong bóng đêm thâm trầm, truyền đến một loạt tiếng vải cọ xát nhỏ.
Như trằn trọc, khó thể giấc ngủ.
Nam nhân giường tiếng động trợn mắt, trường kỷ phía bên cửa sổ.
Nương theo ánh trăng, thể thấy một bóng dáng tinh tế thướt tha, đang giường nệm, nhưng là ngủ yên, căn bản ngủ, thỉnh thoảng sẽ trở .
"Sột soạt......"
Lại nữa xoay , đến nửa canh giờ, nàng ước chừng trằn trọc mười mấy , phảng phất sâu.
Hắn thấy tóc đen nàng uốn lượn bên gối, vì chăm sóc cẩn thận, ánh trăng sáng tỏ, như con sông bạc uốn lượn.
"Bùi Tịch, ngủ ......"
Sau một hồi trằn trọc, như rốt cuộc nhịn , giọng nhỏ, như tiếng côn trùng kêu, chần chờ từ giường bên truyền đến.
Bùi Tịch thở dài.
Nàng như , thể ngủ ?
"...... Chưa." Hắn trầm mặc một lúc, .
"Ta cũng ." Có lẽ thấy ngủ, thiếu nữ cũng hề đè nặng giọng, hợp tình hợp lý mà oán giận: "Giường nệm ngủ thoải mái, quá cứng."
Mê Truyện Dịch
Bùi Tịch: "......" Nàng với cái ích gì?
Chẳng lẽ nàng còn lên giường ?
Để nàng là quá đáng , hiện tại nghĩ vẫn hối hận, nàng đừng hòng đòi hỏi thêm.
Thờ ơ nhắm mắt , thiếu nữ bên nữa mở miệng, căn bản uyển chuyển là gì: "Bùi Tịch, chúng thể đổi chỗ ngủ ?"
Vừa xong, thiếu nữ lập tức cảm thấy ngượng ngùng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Á, cũng , thương, thể đoạt giường của ......"
Bùi Tịch: "......"
Hắn nhớ đầu hai gặp , nàng còn cướp xe lăn của tên què là .
Tuy thiếu nữ từ bỏ suy nghĩ đoạt giường , nhưng đó nữa rơi trạng thái trằn trọc.
Bùi Tịch thấy động tĩnh nàng xoay , thể cảm giác nàng bao nhiêu thoải mái.
Cũng đúng, An Cửu là đại tiểu thư kiều thể quý, ngủ giường nệm đích xác ủy khuất nàng.
Lúc ở đường, bọn họ ăn ngủ ngoài trời, buổi tối ngủ trong lều tự dựng, lúc Bùi Tịch chuẩn đầy đủ, đệm giường chút thô ráp, đại tiểu thư cả đêm ngủ ngon, hôm khuôn mặt nhỏ treo quầng thâm mắt chói lọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-148-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
nàng là kiểu thoải mái thì cũng khác thoải mái.
Cả ngày hôm , Bùi Tịch đều nàng sai , chịu đủ tàn phá.
Giờ phút hồi tưởng , trong lòng chút bất an.
Nếu cho nàng ngủ giường, lẽ suốt đêm nàng cũng sẽ ngủ, ngày mai mắt sẽ thâm.
Da An Cửu trắng nõn non mịn, bởi mỗi khi lưu chút dấu vết, liền vô cùng rõ ràng.
Bùi Tịch tràn đầy lĩnh hội về điều .
Hắn bỗng nhiên thể trầm mặc nữa.
"An tiểu thư, nếu ngại, cô đây , chúng thể đổi."
Trong bóng đêm yên tĩnh, đột nhiên vang lên một giọng nam ôn nhã.
An Cửu sửng sốt một trận, mới phản ứng là Bùi Tịch đang chuyện với nàng. Trong nháy mắt , nàng chút thể tin lỗ tai .
Bùi Tịch rốt cuộc đang gì ?
Hắn là thương hàng thật giá thật, vẫn là đại phản diện đa mưu túc trí trong sách. Lại hèn mọn nhường giường cho nàng như là chuyện thế nào?
Làm như nàng khó hầu hạ .
Sau khi An Cửu rối rắm một lúc lâu, mới nhịn đau cự tuyệt: "Không cần...... Ta hổ chứ."
Tuy rằng nàng ngủ là thật.
cũng vì giường nệm thoải mái, An Cửu kiều quý như thế nào, cũng đến mức thành công chúa đậu Hà Lan.
Sở dĩ ngủ , là bởi vì nàng nhắm mắt, mắt liền thể khống chế mà hiện lên những hình ảnh thảm thiết lúc ban ngày.
An Cửu sống ở thời đại văn minh, hiếm khi thấy chết, là kiểu hiện trường g.i.ế.c thấy máu, động thủ lấy mạng, m.á.u b.ắ.n tung toé vô cùng hung tàn , mặc dù tâm tính An Cửu kiên định, dễ ngoại vật ảnh hưởng, cũng thể khắc chế phản ứng của cơ thể.
Nghĩ đến dù xuyên qua là ai, thấy trường hợp hôm nay, đều thể bình tĩnh .
Chạng vạng khi đến trấn Kim Xà, An Cửu thấy đầu đường cuối ngõ đều là nghị luận chuyện , biểu tình kịch liệt, hưng phấn, ai oán tiếc hận, duy chỉ ai sợ hãi.
Thời đại , mỗi giang hồ đều chuẩn treo đầu lưng quần.
Không ai sợ chết, cho nên bọn họ cũng sợ g.i.ế.c .
Đây là quan niệm của trong giang hồ.
An Cửu bao giờ nhận thức sâu sắc như hiện tại, nàng hợp thế giới .
Nàng thuộc về nơi .
Suy nghĩ trong đầu nhất thời phân loạn, thẳng đến khi lời Bùi Tịch đánh thức nàng: "An tiểu thư cần băn khoăn, tại hạ hành tẩu giang hồ, thương là chuyện thường, cũng để ý điều đó, ngủ ở cũng giống ."