An Cửu tập trung , chỉ thấy một nam nhân hình cao lớn cường tráng đài, mặc dù mặt nữ tử áo cưới, cũng cao hơn nàng một cái đầu.
Hắn mặc một hắc y, tóc đen ngang vai buộc, liền hỗn độn rối tung như , khuôn mặt đoan chính lãnh đạm, n.g.ự.c dày rộng phập phồng, cánh tay và đùi vô cùng thô tráng, ở đó giống một con gấu đen lớn.
Nam tử đeo một đại đao đen nhánh, cực kỳ đoạt tròng mắt khác, xem dài ít nhất 1 mét 5, vỏ đao.
Hắn ôm quyền thi lễ: "Ta tên Mục Lỗi, đại tử của chưởng môn núi Phá Đao, xin cô nương chỉ giáo."
Đám lặng im một lúc, một lát , đùng một tiếng nổ tung.
"Người là Mục Lỗi!"
"Mặc đao khách một g.i.ế.c Trúc lão quái, tứ hộ pháp của Ma giáo?"
Mê Truyện Dịch
"Không sai, chính là ! Nhìn thấy chuôi đao của , hàng trăm thậm chí hàng ngàn đại ác nhân c.h.ế.t đao của !"
"Mục Lỗi thật là thiếu hiệp tuổi trẻ đầy hứa hẹn, trong các đại môn phái võ lâm, cùng thế hệ với , Mục Lỗi trong ba vị trí đầu!"
"Mặc đao khách cũng tới khiêu chiến? Thân thủ của khá hơn Liêu Xuân ?"
Dưới đài nghị luận sôi nổi, sắc mặc Liêu Xuân đài trắng bệch, nàng nam nhân hình hùng tráng mặt, một lúc trầm mặc : "Ta thắng , Mặc đao khách cùng khác tỷ thí , đừng kiếm tìm niềm vui."
Liêu Xuân diện mạo xí, nhiều tới tỷ thí với nàng kỳ thật là chê nàng.
Bởi , nàng càng dễ dàng nhận thua.
Mặc đao khách thiếu niên thành danh, hiện giờ 26 tuổi, là cao thủ nhất giang hồ.
Liêu Xuân mới mười bảy, học đao pháp cũng là kiểu thô thiển nhất, căn bản cần so, nàng nhất định sẽ thua.
Mặc dù đây từng gặp Mục Lỗi, nhưng nội tâm Liêu Xuân vô cùng kính nể vị tiền bối dùng đao , thậm chí lấy mục tiêu. Khi niên thiếu còn thề núi Phá Đao, nếu phụ đồng ý, nàng lẽ là sư của .
Giờ khắc ...... Liêu Xuân lộ thất vọng.
Sau khi giọng nàng rơi xuống, nam nhân đối diện : "Ai thắng ai thua, so một hồi mới ."
Liêu Xuân , sắc mặt càng thêm tái nhợt, nàng trầm tư một lát, nhấc đao của lên, cuối cùng vẫn chọn sẵn sàng đón địch: "Tiền bối, xin chỉ giáo."
Cho dù như thế nào, nàng đều sẽ kiên trì đến cùng.
Liêu Xuân đấu với Mục Lỗi một trận, kết cục ngoài dự liệu, nàng thua .
Mục Lỗi thậm chí từ đầu đến cuối vẫn luôn dùng sống d.a.o đối chiến với nàng, bao giờ hướng lưỡi đao về Liêu Xuân, đáng tiếc Liêu Xuân kiệt sức, mới chỉ chống đỡ mấy chiêu liền bại trận.
"Tiền bối, thua."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-118-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Mục Lỗi cất trường đao đen như mực lưng, ồm ồm : "Nàng ai thắng nàng liền gả thấp, lời còn giữ chứ?"
Liêu Xuân ngẩn , gật gật đầu: "Tất nhiên giữ lời."
Mặc đao khách sờ sờ đầu, nhếch môi , : "Cả ngày hôm nay đều ở trong lâu bên cạnh xem nàng luận võ, nàng thiên phú, nàng nguyện ý gả cho , cùng học đao?"
Liêu Xuân ngây ngẩn cả , một lúc lâu mới phản ứng xảy cái gì, lúc đài cũng ồ lên.
Không ở truyền đến một giọng thiếu nữ thanh thuý: "Đáp ứng !"
Tức khắc như là nồi dầu, khí nháy mắt sôi trào.
"Mau đáp ứng ! Tiểu Xuân ngày thường cô sùng bái nhất Mặc đao khách ! Hắn còn dạy cô học đao đấy! Sau cha cô cũng ngăn cô !" Hàng xóm quen cũng la lớn.
Cha Liêu Xuân ở bên cạnh, hừ lạnh một tiếng, cuối cùng cái gì cũng .
Trong tiếng ồn ào, nữ tử mặc áo cưới đỏ gương mặt ửng đỏ, hốc mắt cũng ẩn ẩn đỏ.
Thấy , Mặc đao khách chân tay luống cuống : "Ấy , nếu nàng thì thẳng là , sẽ ép, nhưng nàng đừng mà!"
Liêu Xuân phụt , nhỏ giọng : "Ta nguyện ý."
Trong đám đông cổ vũ, An Cửu mở đầu hô hào lặng yên xuống sân khấu, giấu công và danh.
"Mặc đao khách tính là hùng cứu mỹ nhân ? Thật sự lãng mạn nha!"
Bùi Tịch cúi đầu về phía thiếu nữ mặt đầy kích động đến hai má đỏ bừng, môi mím, thấp giọng hỏi: "Nàng thích ?"
An Cửu gật đầu như đảo tỏi, chút nào che giấu sùng bái của : "Đương nhiên thích nha! Hắn soái! Giống đại hùng trời giáng xuống!"
Bùi Tịch môi mỏng mím chặt.
Trầm mặc thật lâu, gằn từng chữ một chậm rãi : "Ta cứu nàng hai ."
Sau khi dừng, : "Nhiều hơn một ."
An Cửu: "......"
Nàng kỹ , xác định ánh mắt nam nhân tương đối nghiêm túc, một chút ý giỡn cũng .
Giống như thật sự cảm thấy việc quan trọng.
An Cửu dại một lúc, đó bỗng nhiên . Tay rũ bên trộm chui cổ tay áo , tìm bàn tay to giấu bên trong, nhẹ nhàng móc lấy ngón tay lạnh.