Quỷ thủ quơ quơ , : "Ngươi thể ép lên xà, liền tính là ngươi thắng !"
Nghe lời , quần chúng vây xem sôi nổi.
"Quỷ thủ, ngươi đánh bại bởi một tiểu tử vô danh chứ? Già võ công cũng tụt lùi ?"
"Ha ha ha quỷ thủ, ngươi đúng là biến thành quân tử leo xà nhà*!"
* Quân tử leo xà nhà: Hán triều, trong nhà Trần Thực ban đêm một tên ăn trộm nấp ở xà nhà, TrầnThực kêu là lương thượng quân tử
Lại hỏi Hạ Tử Kình: "Kiếm thuật của vị thiếu hiệp đích xác cao siêu, theo ai thầy? Là đồ của vị tiền bối nào?"
Hạ Tử Kình gãi gãi đầu, khờ khạo , : "Sư phụ ẩn cư tị thế, cho công khai tên tuổi bà bên ngoài."
Nói xong, Hạ Tử Kình bay lên, tháo hoa đăng hoả phượng treo cửa lâu xuống, lập tức hướng thiếu nữ thanh y chờ ngoài cửa.
Thiếu nữ hai mắt sáng quắc, cũng chớp mắt, bốn mắt , rõ ràng một câu , bất tri bất giác toả tình ý nhàn nhạt.
"Đây." Hạ Tử Kình đưa hoa đăng cho Lâm Thanh Nghiên.
Động tác dừng trong mắt , vây xem sôi nổi lộ thần sắc hiểu rõ.
Hoá là một đôi tình nhân.
Thấy tình cảnh , An Cửu lặng lẽ chuyển mắt, nam nhân bên cạnh.
Nam nhân mặt đeo mặt nạ, thần sắc cụ thể.
"Phi Y, thấy ?" Nàng kéo nhẹ tay áo .
Nam nhân cúi đầu, một đôi mắt đen biến mất trong bóng đêm, chỉ hai điểm ánh sáng nhỏ vụn lập loè.
"Nhìn thấy cái gì?"
"Chính là đôi nam nữ nha, tới cùng bọn họ, Hạ đại ca và Lâm cô nương, hẳn là ?"
An Cửu một bên , một bên bất động thanh sắc đánh giá .
Trong sách định Bùi Tịch là nam phụ thâm tình, chính mắt thấy thanh mai thích nảy sinh tình ý với nam nhân khác, thế nào cũng nên bình tĩnh như chứ?
mà ngữ khí của Bùi Tịch vô cùng bình đạm, khiến An Cửu thất vọng.
"Biết."
Thấy sắc mặt nàng tựa hồ kỳ dị, giọng ấp úng: "Làm ?"
An Cửu lắc đầu, nhanh thu liễm cảm xúc, sắc mặt như thường: "Không , chỉ là chút kinh ngạc, nghĩ tới bọn họ cũng đến xem hoa đăng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-115-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
"Thịnh hội như thế, xem thì đáng tiếc." Bùi Tịch nhàn nhạt .
"Cũng đúng, thôi, chúng xem sạp khác."
Một đoạn nhạc đệm nho nhỏ tuy gây ít chú ý, nhưng đường nơi nơi đều là náo nhiệt, vẫn tạo thành chấn động lớn.
Hạ Tử Kình và Lâm Thanh Nghiên nhanh liền rời sạp đó, biến mất trong đám đông.
An Cửu nhanh ném chuyện đầu, lôi kéo từ trong góc, tiếp tục về phía .
Hai cùng , dạo một đường, An Cửu thích đồ ăn, dọc đường mua ít đồ, nhưng ăn nhiều như , mỗi loại cắn hai miếng nếm thử mùi vị, còn đều ném cho nam nhân bên cạnh.
Hai duy nhất trong cuộc đời Bùi Tịch bồi nữ tử dạo phố, đều là cùng với An Cửu.
Một là ở thành Bình Lan, thứ hai là nơi .
Kinh nghiệm của phong phú, thuần thục mà tiếp nhận đồ ăn thiếu nữ đưa cho, c.h.ế.t lặng ăn từng miếng, xong một con phố, An Cửu thèm, trong bụng no một nửa.
Mà thể ăn, nếu đại tiểu thư sẽ cảm thấy đang ghét bỏ nàng, *****.
Càng quá mức chính là, ăn nước miếng của nàng mới là biểu hiện yêu nàng, nàng nay ăn đồ cắn qua, tiêu chuẩn kép đến quá đáng.
Bốn phía đều là tiếng ầm ĩ ồn ào, ồn ào đến đau đầu.
Mê Truyện Dịch
Bị cuốn trong đám rộn ràng nhốn nháo, Bùi Tịch khỏi tự hỏi bản , rốt cuộc vì tới đây?
Lúc đáp ứng nàng, nhất định là mất trí ?
"Phi Y, cái ăn ngon thật!"
Trong lúc trầm tư, bên tai bỗng nhiên truyền đến giọng thiếu nữ trong trẻo.
Cùng lúc đó, cánh tay lực thật mạnh, một hình mềm mại thẳng tắp nhào tới, cánh tay nhỏ nhắn mềm mại gắt gao kéo , thiếu nữ áo đỏ cơ hồ bộ treo .
Ngay từ đầu nàng chỉ nắm ống tay áo của , ngượng ngùng câu nệ.
Theo thời gian, nàng phảng phất dần quên mất quy củ lễ nghi là gì, càn mà ôm cánh tay , khi kích động lên, liền nhảy thẳng trong lòng .
Bùi Tịch tập mãi thành quen duỗi tay đỡ eo An Cửu, phòng nàng cẩn thận té ngã.
An Cửu quá vô tư, thường xuyên nơi va một chút nơi chạm một chút, đó liền hốc mắt hồng hồng mà tới tìm xoa thuốc châm kim, chiếu cố nàng tựa hồ sớm trở thành thói quen.
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một viên trắng tuyết mềm mại, trong suốt như pha lê.
Thiếu nữ giơ xiên tre, đưa viên tới bên môi Bùi Tịch, đôi mắt đào hoa sáng lấp lánh, tràn đầy vui sướng thuần khiết.