Chờ đến màn đêm buông xuống, hoa đăng bên đường lượt sáng lên, theo lời nhắc của An Cửu, Minh Dập mới thôi bắt chuyện với Tùng Huyền, từng tách biệt.
Trước khi tách , Minh Dập còn ngây ngốc mời: "Không bằng Tùng Huynh cùng chúng dạo hội đèn lồng nha! Càng đông càng vui!"
An Cửu âm thầm cắn răng, lặng lẽ duỗi tay hung hăng nhéo Minh Dập một cái.
Minh Dập: "Á! An Cửu nàng véo gì?"
An Cửu dùng sức trừng : ***** ngươi tên ngốc bạch ngọt , ngươi bán còn đếm tiền cho !
Nếu trong sách xuất hiện Minh Dập, cũng kết cục của như thế nào.
Suy nghĩ thoáng qua đáy lòng, nhanh liền tiêu tán, An Cửu hồi thần, liền thấy đôi mắt đen của Tùng Huyền chăm chú nàng.
Kỳ quái, cũng vì đều đeo mặt nạ , nàng cảm thấy mặt mày Tùng Huyền và Bùi Tịch vài phần tương tự, mắt thâm sâu, đuôi mắt hẹp dài, đều là mắt phượng xinh đa tình.
An Cửu lơ đãng, ngay đó thấy đối phương chuyển mắt, giọng mang ý : "Không , quấy rầy hai ."
Nghe ý trong lời , đại khái là hiểu lầm quan hệ của bọn họ.
An Cửu liếc một cái, cũng giải thích.
Minh Dập sờ sờ đầu, lúc mới ý thức tới cùng An Cửu, vốn là tới bồi mỹ nhân, thế nhưng bất tri bất giác xem nhẹ mỹ nhân!
Mê Truyện Dịch
Nhất định là Tùng quá thú vị, mới quên chính sự.
Nghĩ đến đây, Minh Dập cũng gì nữa, hắc hắc : "Vậy chúng tạm biệt, duyên gặp !"
Tùng Huyền chắp tay: "Tạm biệt, duyên gặp !"
Trong ánh đèn thật mạnh, bóng dáng cao gầy thon dài của Tùng Huyền dần dần biến mất, biến mất thấy.
Minh Dập đầu cảm thán với An Cửu: "Tùng thật là thú vị, và chuyện với một phen, chỉ cảm thấy tầm mắt mở rộng , cũng lai lịch của , mà hiểu nhiều như thế, hiểu về Thánh Nữ Ma giáo Hoa Tình cũng quá sâu."
An Cửu ha ha hai tiếng, chuyện.
Nói lai lịch của thể hù c.h.ế.t ngươi.
Huống hồ Hoa Huyền là giáo chủ Ma giáo, tất nhiên hiểu Thánh Nữ Ma giáo.
"Đi thôi, dạo hội đèn lồng."
Quan tâm là ai gì, dù liên quan đến nàng. An Cửu ngừng suy nghĩ, đầu với Minh Dập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-112-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
—————————-
Trấn Kim xà lớn, nhưng hội đèn lồng cực náo nhiệt, ước chừng vài con phố tất cả đều treo hoa đăng sáng, bộ thị trấn đèn đuốc sáng trưng, từ xa giống như một quang hà* chảy xuôi.
* Quang hà: Sông ánh sáng
Hai An Cửu và Minh Dập phố, phóng mắt bốn phương tám hướng đều là .
Giống như tối nay bộ thị trấn đều ngoài, tận hưởng thịnh hội .
"Nơi đó ném thẻ bình rượu! Ta thử một chút!" Minh Dập chỉ một quầy hàng .
Hội đèn lồng cũng đặc sắc riêng của giang hồ, bình thường để hoa đăng, hoặc là bỏ tiền mua, hoặc là giải đố giải chữ, đoán mới thể đem hoa đăng về, nơi khác.
An Cửu thấy ném thẻ bình rượu thắng hoa đăng, treo hoa đăng ở nơi cực cao để khách nhân lấy, còn treo đèn bằng một sợi dây, khách nhân đến b.ắ.n đứt đoạn dây thừng mới thể lấy hoa đăng.
Trừ hoa đăng, nhiều quán nhỏ bán thức ăn cũng mọc lên, trong khí tràn ngập mùi hương của đồ ăn và tiếng ầm ĩ.
Minh Dập hứng thú bừng bừng chạy đến sạp ném thẻ bình rượu, An Cửu khắp nơi, cửa hàng tranh đường* cách đó xa hấp dẫn ánh mắt.
* Tranh đường: là một loại kẹo dùng đường để vẽ theo nhiều hình thù
Nhìn Minh Dập đang tập trung tinh thần, An Cửu lặng lẽ xoay rời .
Bán tranh đường là một ông lão, râu tóc bạc trắng, quần áo cũ nát, yên quầy hàng, bộ mặt hiền từ hòa ái.
Tranh đường hiển nhiên hoan nghênh bằng những quầy khoe khoang võ nghệ, đại khái chỉ trẻ con mới thích tranh đường, ở đây vô cùng thanh lãnh, một thăm.
An Cửu quầy hàng, chăm chú tranh đường cắm sạp.
Đều là ông lão dùng để trưng bày, Ngưu Lang gặp Chức Nữ ở cầu Hỉ Thước, mười hai con giáp, thọ tinh dâng bàn đào, mỗi một cái đều sống động như thật.
"Cô nương, mua tranh đường ? Lão nhân cái gì cũng thể vẽ."
An Cửu tò mò chỉ hỏi: "Ta cũng thể vẽ ?"
Ông lão híp mắt : "Tất nhiên thể, cô nương chờ một lát."
Khi chuyện, ông lão kỹ An Cửu, đó liền cúi đầu, lấy xiên tre, muỗng đồng múc nước đường, đổ lên giấy dầu.
Mùi ngọt của nước đường từ từ phiêu tán, An Cửu chớp mắt, chỉ thấy xiên tre dần dần hiện một bóng , dáng lả lướt, tà váy nhẹ nhàng, đầu búi tóc kiểu Song Hoàn Kế*, mấy cái dây cột tóc rũ theo sợi tóc.