Tối nay gặp nhiều chuyện như , nàng sớm mệt, chỉ cố gắng diễn với Bùi Tịch.
Cơn buồn ngủ ập tới, An Cửu dần dần lâm trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, nhưng sâu trong ý thức, nàng vẫn duy trì một chút tỉnh táo, bấm thời gian bằng đốt ngón tay.
Gần nửa khắc , nàng giãy giụa mở mắt , vị trí bạch y nhân.
Động tác của nàng nhỏ, lúc là đêm khuya, thường cơ hồ thể phát hiện, nhưng đầu ngón tay bạch y nhân đặt đầu gối động, nhạy bén hướng nàng.
"Phi Y......!Ngài, ngài đừng mà......"
Giọng thiếu nữ mơ hồ, vì quá buồn ngủ mà nhỏ như muỗi kêu, nếu kỹ sẽ rõ.
Nhìn thấy bóng ngay ngắn trong đêm, nàng mới an tâm, lông mi dài chậm rãi rũ xuống, che đôi mắt tươi .
Mặc dù ngủ, nhưng nàng ngủ yên, thỉnh thoảng từ trong giấc ngủ tỉnh , mơ mơ màng màng về hướng một cái, xác nhận còn ở đó .
Mê Truyện Dịch
Thấy vẫn ở đó, mới an tâm ngủ tiếp.
Mắt thường thể thấy sự ỷ .
Đêm nay An Cửu ngủ ngon, nửa đêm tỉnh nhiều , thẳng đến trời gần sáng, nàng mới khống chế bản , mặc kệ rơi mộng .
Bùi Tịch khả năng lấy phận "Phi Y" xuất hiện mặt Lâm Thanh Nghiên, chờ đến bình minh, sẽ biến trở về là thần y Bùi Tịch, nàng cho cơ hội đổi về đó.
Quả nhiên, sáng sớm hôm khi đánh thức bởi tiếng chim hót ở ngoài miếu, An Cửu mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, trong miếu còn thấy ảnh bạch y nhân.
Bạch y nhân tới lúc đêm khuya, tựa hồ chỉ là giấc mơ của nàng.
An Cửu cũng hiểu , tối hôm qua phát sinh hết thảy đều mơ, hái hoa tặc còn mặt đất bất tỉnh nhân sự.
Nàng đến mặt hái hoa tặc, xổm xuống dò thở của .
Hơi thở vẫn còn, chết, chỉ vì vẫn luôn hôn mê bất tỉnh.
An Cửu đạp hai phát thật mạnh, tên cũng phản ứng.
Nàng đoán Bùi Tịch hẳn là dùng độc với , trong sách Bùi Tịch thích dùng độc g.i.ế.c , cho dù luyện thành thần công, cũng thường xuyên tay, mà dùng độc vô hình g.i.ế.c .
Tác giả còn cố ý giải thích, tâm lý Bùi Tịch là loại tiểu nhân âm u âm hiểm, quang minh lạc* liên quan gì đến , chỉ thích dùng thủ đoạn bẩn thỉu.
* Quang minh lạc: Lỗi lạc: chính đại; ngay thẳng
Tránh thoát một kiếp, còn trói mạng với mạng Bùi Tịch, cần lo lắng tính mạng gặp nguy hiểm, tâm trạng An Cửu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-11-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Nàng lên, hít thở khí lạnh tươi mát cơn mưa, gọi hệ thống: "Hệ thống, báo một chút độ hảo cảm của Bùi Tịch ."
Cực khổ nỗ lực cả một đêm, ngủ cũng diễn kịch, chăng nên tặng cho cô vài điểm?
【 Mục tiêu công lược Bùi Tịch, hiện tại độ hảo cảm đối với cô là -111.
】
An Cửu: "???"
Đệt, quả nhiên là tiểu nhân âm hiểm!.
An Cửu còn buồn bực bao lâu, ngoài ngôi miếu liền truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Chỉ chốc lát , một đám xuất hiện trong tầm , hai là một đôi nam nữ trẻ.
Nam tử chừng hai mươi tuổi, tướng mạo tuấn, khuôn mặt chính trực, mặc áo quần ngắn màu nâu mộc mạc, tóc đen buộc búi cao, bên hông đeo một trường kiếm vỏ đen.
Mày kiếm mắt sáng, khí chất lạc, thấy chính là vị hiệp khách chính nghĩa.
Đi theo là một thiếu nữ váy dài màu xanh, tầm 17-18 tuổi, mày như viễn sơn*, mắt tựa thu thủy*, da thịt như tuyết, môi hồng răng trắng, thoạt linh động kiều diễm.
* Mày tựa viễn sơn: dáng lông mày như hình
* Thu thuỷ: nước mùa thu
Thiếu nữ bên hông cũng mang một thanh trường kiếm, vỏ kiếm khảm hoa văn mạ vàng tinh tế, treo tua kiếm màu vàng, mặc dù là nữ tử, nhưng khí chất mang cho cảm giác kiên cường, giống như là đại tiểu thư danh môn chính phái.
Đây là nam chính trong sách Hạ Tử Kình và nữ chính Lâm Thanh Nghiên.
Xung quanh bọn họ còn bảy tám , hai mặc quần áo sai dịch*, ba ăn mặc đẽ, còn mấy là tỳ nữ của gia đình cùng.
* dịch: chuyên truy nã, bắt cho nha môn thời
Ánh mắt An Cửu nhất định, còn lên tiếng, liền thấy sợ hãi kêu: "Tiểu thư! Tiểu thư thật sự ở đây!"
Nhóm xôn xao, một đám ùa ngôi miếu nát.
Người kêu đầu tiên chính là một tỳ nữ, thoạt 15-16 tuổi, thấy An Cửu liền xông tới ôm nàng lớn, nước mắt trào .
An Cửu nhận tiểu cô nương là tỳ nữ Cát Hương bên cạnh "An Cửu", hầu hạ bên cạnh nàng từ nhỏ đến lớn, đối với "An Cửu" trung thành và tận tâm, cho dù lúc An Cửu đào hôn, Cát Hương cũng thuận theo nàng, còn giúp nàng bày mưu tính kế.