Bạc Viễn Sơn tiếp: “ thấy vẻ đang tâm sự.”
“Ông quan tâm nhiều gì, bắt hải sản ? Nhìn cát ,” Chử Tu đời nào chịu tâm sự với Bạc Viễn Sơn.
Hắn đến đây để kết bạn với ở đây.
Bạc Viễn Sơn gật gù, chăm chú bãi cát, : “Tối nay dạo ?”
“Gì cơ?” Chử Tu ngạc nhiên ông, “Ý ông là ?”
“Không gì, chỉ là ngoài dạo buổi tối , nên hỏi xem tối nay nữa thôi.”
Tim Chử Tu khẽ giật thót.
*Làm ông ? Hôm đó rõ ràng ông thấy mà?*
“Không ông đang gì,” Chử Tu cau mày, thẳng mắt Bạc Viễn Sơn.
Bạc Viễn Sơn nhạt: “Vậy ?”
“Rốt cuộc ông cái gì? Đừng vòng vo tam quốc nữa.”
Chử Tu cảm thấy nụ của Bạc Viễn Sơn như thể thấu gan ruột . Hắn lớn từng , chỉ đây khi đối diện với cha mới cảm giác .
Bạc Viễn Sơn tuy lớn tuổi hơn một chút, nhưng cũng mới ngoài ba mươi, cho cảm giác áp lực đến .
Chử Tu khó chịu.
*Kể cả ông chút gì đó thì ?*
*Hắn đúng là dạo thật, chẳng lẽ... Bạc Viễn Sơn theo dõi đến tận nhà cây?*
*Không thể nào.*
“Không gì, chỉ là tối nay gió lớn, thích hợp để dạo lắm.”
“ tự , cần ông .”
“Vậy thì . Chỉ là, gió lớn thế , tối nay ở nhà cây lẽ sẽ ngủ yên . Nhà cây xây quanh một cây lớn, khi gió thổi mạnh, cành lá sẽ xào xạc ngừng, ở trong phòng thể thấy rõ.”
Bạc Viễn Sơn đột ngột nhắc đến nhà cây, Chử Tu càng thêm nghi hoặc.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
*Rốt cuộc ông những gì?*
*Ông thực sự chuyện tối hôm đó đến nhà cây.*
nếu thẳng như , Chử Tu mà thừa nhận thì chẳng khác nào tự khai.
“Mắc mớ gì tới , ông bắt hải sản nữa thì bảo?”
“Tất nhiên , tiếp tục đây.”
[Sao tui thấy lời của Bạc Viễn Sơn ẩn ý ghê?]
[Lần Chử Tu chạy đến nhà cây , chắc là Bạc Viễn Sơn .]
[Bạc tổng nhỉ, cảm giác Bạc tổng thâm sâu khó lường ghê, lợi hại thật.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-94.html.]
[Tuổi tác lớn hơn những khác nhiều mà, trong mắt ổng chắc mấy đều là con nít hết, lẽ ổng thấu chuyện .]
[Chử Tu chắc chắn là sợ phát hiện, cái điệu bộ che giấu lồ lộ kìa.]
...
Trở về lều, Chử Tu vẫn ngừng suy nghĩ về những lời của Bạc Viễn Sơn.
*Tối nay gió lớn, ở nhà cây sẽ ngủ yên...*
Vậy chẳng Ngu Xu sẽ ngủ ngon ?
Trông cô nhát gan như , buổi tối liệu vì sợ hãi mà dám ngủ ?
Hắn nhớ Đỗ Hi Duyệt từng , nhà cây chỉ một phòng ngủ.
Nếu Ngu Xu thực sự sợ hãi, liệu Phó Tuyết Dạ ở bên cạnh cô ? Có an ủi cô ?
Lúc , nội tâm Chử Tu vô cùng mâu thuẫn và rối bời.
Bất kể Phó Tuyết Dạ sẽ .
Hắn đều cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Trong mắt , Phó Tuyết Dạ là một gã trai thẳng hiểu phong tình, chắc chắn cách dỗ dành con gái. Có khi còn chẳng nhận Ngu Xu đang sợ hãi, mà dù nhận thì cũng chỉ một câu “đừng sợ” là cùng.
*Ngu Xu gặp ác mộng ?*
Càng nghĩ càng phiền lòng.
*Nếu Phó Tuyết Dạ ở bên Ngu Xu, hai họ thể sẽ xảy chuyện gì ?*
Trai đơn gái chiếc ở cùng trong một căn nhà cây heo hút đáng sợ.
Nếu Ngu Xu sợ quá, nhảy Phó Tuyết Dạ thì , hai ôm thì thế nào?
Trong đầu Chử Tu còn hiện cả hình ảnh.
Trong hình ảnh đó, Ngu Xu mắt hoe đỏ, nép lòng Phó Tuyết Dạ.
Phó Tuyết Dạ dịu dàng dỗ dành cô đừng sợ, bảo cô cứ trốn trong lòng , còn tối nay sẽ ngủ cùng cô.
Chử Tu đột ngột bật dậy!
Không !
Tuyệt đối thể để chuyện đó xảy !
...
Chử Tu đến bữa tối cũng chẳng tâm trạng mà ăn.
Trong đầu cứ luẩn quẩn mãi chuyện .
Hắn lườm Bạc Viễn Sơn, tất cả là tại ông cho chuyện .
Hơn nữa chuyện lén chạy cũng Bạc Viễn Sơn , thể một cách dễ dàng nữa.