Đoạn Tiểu Quang cũng cởi áo , khi vắt khô thì giũ giũ vài cái. Đống lửa chỉ bấy nhiêu, Chử Tu chiếm mất một nửa, còn nướng cá nữa, nên chẳng còn chỗ cho hong quần áo.
Cậu trần xổm bên cạnh Ngu Xu: “Đợi hong khô xong, sẽ hong .”
Ngu Xu hỏi : “Cậu lạnh , là cho mượn áo khoác tạm nhé, đợi hong xong là thể hong đồ của .”
Chử Tu trừng mắt Đoạn Tiểu Quang, sắc mặt sa sầm.
Tên chắc chắn là cố ý! Không mặc áo mà còn sáp gần Ngu Xu, lượn lờ mặt cô, rõ ràng là quyến rũ cô.
là đồ hổ!
Đã thế, Ngu Xu còn định đưa áo của cho .
Chắc chắn tên tính toán cả .
Chử Tu vò quần áo trong tay nhăn nhúm, mắt rời khỏi hai họ.
Đoạn Tiểu Quang gật đầu: “Cảm ơn .”
Ngu Xu lấy chiếc áo thun dài tay từ trong túi : “Cậu lau , khoác tạm lên.”
Đoạn Tiểu Quang: “Ừm, .”
Cậu mỉm với Ngu Xu, đôi mắt cong cong, nụ rạng rỡ ấm áp. Sau đó, khoác áo của Ngu Xu lên , thắt một cái nút ngực, dáng vẻ đáng yêu khiến rung động.
Ngu Xu hỏi: “Như đỡ hơn ?”
Đoạn Tiểu Quang: “Ừm, đỡ hơn nhiều .”
Ngu Xu: “Cậu gần đây sưởi ấm , đừng để cảm, thì khó chịu lắm đấy.”
Nghe những lời quan tâm Ngu Xu dành cho Đoạn Tiểu Quang, sắc mặt Chử Tu càng thêm khó coi.
Chỉ loại yếu đuối như Đoạn Tiểu Quang mới cần con ngốc Ngu Xu thương hại. Hơn nữa, gì chuyện lạnh đến thế, gì dễ ốm như .
Diễn y như thật, Ngu Xu căn bản chẳng .
Chử Tu chỉ gõ cho Ngu Xu tỉnh .
Không, thể manh động. Anh tìm cơ hội, vạch trần bộ mặt thật của Đoạn Tiểu Quang, để Ngu Xu rằng, tên tâm cơ , dáng vẻ thể hiện mặt cô đều là giả tạo.
Chử Tu nghĩ tới nghĩ lui, cũng nghĩ cách nào ho.
Vì quá mất tập trung, đột nhiên cảm thấy tay nóng rực. Cúi đầu xuống , quần áo hong cháy xém.
Anh để quần áo quá gần lửa.
Toang .
Vẻ mặt Chử Tu cứng đờ.
[A ha ha ha ha ha ha ha ha, quần áo của Chử Tu cháy !]
[Lúc nãy cứ chằm chằm Ngu Xu với Đoạn Tiểu Quang, gào nãy giờ mà thấy !]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-80.html.]
[Phó Tuyết Dạ cũng thấy luôn, Phó Tuyết Dạ cũng đang Ngu Xu kìa.]
[ là họa vô đơn chí! Chử Tu thảm quá .]
[Tại thảm như mà buồn thế .]
[Chỉ thương con cún ngốc Chử Tu thôi ha ha ha ha ha ha ha ha.]
Đoạn Tiểu Quang thốt lên: “Ối chà, Chử Tu, quần áo của thành thế ?”
Chử Tu: “...”
Đoạn Tiểu Quang: “Anh bất cẩn quá đấy, để ý gì cả. Hay là mệt quá ? Nếu thì nghỉ sớm .”
Chử Tu nặn một nụ lịch sự, Đoạn Tiểu Quang, khóe miệng giật giật hai cái, cố nén cơn chửi thề.
[Chử Tu, lịch sự ?]
[Đoạn Tiểu Quang thảo mai thật sự, c.h.ế.t .]
[Hay là mệt quá ?” Ý là “Hóa cũng chỉ thế thôi .]
[Nếu thì nghỉ sớm ,” đang ngầm , “Muốn tranh với ư, còn non lắm.]
[Cún Tu vùng lên , đừng để mèo Quang bắt nạt!]
Chử Tu thèm Đoạn Tiểu Quang nữa, sang Ngu Xu.
“Quần áo của cháy , em cho mượn một cái .”
Đoạn Tiểu Quang khựng , đôi mắt híp một chút, nụ mặt khi nãy đông cứng: “...”
Ngu Xu: “Anh cũng .”
Cô dậy lấy chiếc túi đặt ở đằng , lôi một chiếc áo khoác dày cộm: “Vậy khoác cái .”
Lúc nãy cô đưa cái cho Đoạn Tiểu Quang là vì cô định giữ để tối đắp ngủ.
Với áo khoác ở một cái túi khác, lấy cũng phiền nên cô lười.
Bây giờ Chử Tu cũng , mà trong cái túi ngay mặt cô chỉ còn một chiếc váy, thể đưa váy cho Chử Tu , nên cô đành lấy cái túi .
Chử Tu thấy Ngu Xu đưa cho một chiếc áo dày to, trong khi cho Đoạn Tiểu Quang chỉ là một cái áo thun mỏng dính, lập tức vui mặt.
Anh liếc Đoạn Tiểu Quang một cái, lúc nhận lấy áo khoác còn nhướn mày đầy đắc ý.
Đoạn Tiểu Quang thầm đảo mắt, trong lòng chế giễu một phen.
là con cún ngốc, trong đầu đang nghĩ cái quái gì nữa.
mà… hành động đưa áo khoác cho Chử Tu của Ngu Xu cũng khiến chút để tâm.
Trước đây sẽ chẳng bao giờ bận tâm đến những chuyện nhỏ nhặt thế .
bây giờ, chuyện liên quan đến Ngu Xu, đều tại .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cậu sang Ngu Xu, thấy cô dường như chẳng nghĩ nhiều, đưa áo khoác cho Chử Tu xong liền sang sắp xếp đồ đạc.