Đôi mắt của Đoạn Tiểu Quang dường như một sức mạnh xuyên thấu lòng . Trông vẻ yếu ớt nhưng ánh mắt vô cùng kiên cường. Chỉ đến khi thấy Ngu Xu, mới khẽ cong môi, gật đầu chào cô.
Dù dính đầy bùn đất nhếch nhác, vẫn toát lên một vẻ lạ thường. Tựa như đóa sen vươn lên từ bùn lầy, bất chợt bung nở, tỏa ánh sáng trắng tinh khôi giữa tăm tối.
Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang đội mưa đội gió ngoài tìm họ giữa đêm hôm khuya khoắt thế , rốt cuộc là lo cho cả hai , chỉ lo cho một Ngu Xu?
Câu trả lời thật quá rõ ràng.
Phó Tuyết Dạ là đàn ông con trai, gì mà lo lắng.
Tư tưởng của hai với Ngu Xu rõ như ban ngày. Anh liếc Ngu Xu, Đoạn Tiểu Quang, trong lòng dấy lên một cảm giác kỳ quái.
Phó Tuyết Dạ sang với Đoạn Tiểu Quang: “ đón Chử Tu đây, hong lửa cho ấm .”
“Vâng, phiền Phó quá, cẩn thận nhé.”
Ngu Xu thắc mắc: “Chử Tu cùng ?”
Đoạn Tiểu Quang giải thích: “Lúc nãy tách hướng khác, chắc giờ đang đợi .”
Ngu Xu vẫy tay với : “Vậy , thế mau đây , bên trong ấm lắm.”
Thấy vẻ mặt quan tâm của cô, sự hoảng loạn trong lòng Đoạn Tiểu Quang tan biến, đó là cảm giác bình tĩnh và an tâm.
Sau khi Phó Tuyết Dạ rời , Đoạn Tiểu Quang xuống bên cạnh Ngu Xu.
Lúc , khung bình luận trực tiếp vô cùng sôi nổi.
[Tuy Đoạn Tiểu Quang trông thảm thật đấy nhưng vẫn che vẻ của , xót ghê.]
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
[ là mỹ nam khác, bết bát thế mà vẫn trai.]
[Ngu Xu mau mau thương Tiểu Quang , cho chút ấm nào.]
[Chỉ hóng xem Chử Tu lát nữa tới đây sẽ thế nào thôi ?]
[Bốn chung một hang?]
[Ha ha ha ha ha, chật ngủ .]
“Cậu lau mặt .” Ngu Xu lấy giấy ăn đưa cho Đoạn Tiểu Quang.
Lúc Đoạn Tiểu Quang nhận lấy, Ngu Xu chạm đầu ngón tay , cô kinh ngạc thốt lên: “Sao tay lạnh như băng thế ?”
Thế nhưng, sự chú ý của Đoạn Tiểu Quang dồn miếng băng gạc tay cô.
“Tay ?”
“À, , chỉ xước một chút thôi. Phó Tuyết Dạ xử lý giúp , đỡ .”
Đoạn Tiểu Quang chằm chằm tay cô, nhẹ giọng hỏi: “Có đau ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-75.html.]
Ngu Xu lắc đầu: “Không đau.”
Đoạn Tiểu Quang tin lắm, cầm ngược tay cô, đưa lên mặt để cho kỹ.
Ánh mắt dịu dàng của tựa như nắng ấm, chiếu lên khiến cảm thấy ấm áp.
Sự dịu dàng của Đoạn Tiểu Quang khác với sự dịu dàng của Phó Tuyết Dạ.
Một như nắng ấm, một như ánh trăng.
Đoạn Tiểu Quang ghé sát , thổi nhẹ lên vết thương giúp cô.
Hơi thở mát lạnh của phả lòng bàn tay khiến cô thấy nhồn nhột dễ chịu.
Ngu Xu bật : “ thật mà.”
“Lần cẩn thận hơn đấy.”
Ngu Xu “ ” gật đầu, nắm lấy tay kéo gần đống lửa: “Cậu lo cho , mau hong cho ấm .”
Ánh mắt Đoạn Tiểu Quang dừng đôi tay đang nắm lấy của hai .
Ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, đầu ngón tay còn vết chai mỏng. Trong khi đó, tay Ngu Xu nhỏ nhắn, mềm mại và trắng nõn. Bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay , tựa như đang nắm giữ cả trái tim .
Trong đầu Đoạn Tiểu Quang chợt hiện lên ba chữ.
Không lối thoát.
Tại đến đây? Tại rõ cơ thể chịu nổi mà vẫn cố đến tìm Ngu Xu?
Không để thể hiện, cũng chẳng để cho ai khác xem.
Ngu Xu dùng bàn tay nhỏ bé của bao lấy tay Đoạn Tiểu Quang, trong ánh mắt tràn đầy sự xót xa và quan tâm.
Trước khi những điều , cô để ý thấy điểm thiện cảm của Đoạn Tiểu Quang tăng lên 30.
Cô còn gì cả mà điểm thiện cảm tự tăng lên ít.
Điều khiến cô chút tò mò, lát nữa gặp Chử Tu, điểm thiện cảm của sẽ là bao nhiêu.
Cái tên tự đổ rầm rầm , điểm thiện cảm chắc chắn còn cao hơn Đoạn Tiểu Quang nhiều.
Đoạn Tiểu Quang, con tuy phần giả tạo và ích kỷ, nhưng chỉ cần bạn mở cánh cửa trái tim , để chấp nhận sự ấm áp của bạn, sẽ bao giờ rời xa bạn nữa.
Người như càng khao khát ánh sáng và ấm.
Thế giới của ẩm ướt và tăm tối, nên càng cần sự ấm áp hơn.
Sự ấm áp mà Ngu Xu trao cho đủ để sa lối thoát.
Về phương diện , Ngu Xu kinh nghiệm.