Ngoài cửa, Thẩm Tẫn Hoan mệt đến toát mồ hôi. Cậu bắt đầu hối hận vì xung phong xách hành lý giúp họ.
Đây du lịch, đây rõ ràng là dọn nhà thì !
Sao hai mà tới mười cái vali cơ chứ, chẳng lẽ họ mang cả quản gia theo luôn ?
Ban đầu còn thấy hành lý của hai đội nhiều, giờ xem là lầm to.
“Sao hành lý vẫn mang thế?” Lê phu nhân sực nhớ quà gặp mặt bà chuẩn cho vẫn còn trong vali.
Ngu Xu : “Để con xem cần giúp . Đồ của nhiều, cứ ở đây chuyện với ạ.”
Ngu Xu dậy cửa, lúc thấy Thẩm Tẫn Hoan đang gắng sức nhấc một chiếc vali lên bậc thềm.
Mồ hôi chảy ròng ròng trán, chiếc áo thun trắng ướt đẫm mồ hôi, dính chặt lưng. Lúc cúi , cổ áo rộng trễ xuống, để lộ xương quai xanh và sợi dây chuyền bạc lấp lánh, khẽ đung đưa theo từng cử động.
“Để giúp một tay.” Ngu Xu nhẹ nhàng lên tiếng.
Thẩm Tẫn Hoan ngẩng phắt lên, bắt gặp ngay gương mặt tươi dịu dàng của Ngu Xu.
Ngu Xu hơn hai tuổi, đang mặc một chiếc váy ngắn màu đen ôm sát cơ thể. Dù chẳng hề hở hang, bộ váy vẫn tôn lên vóc dáng gợi cảm của cô một cách hảo. Khi cô bước tới, Thẩm Tẫn Hoan còn ngửi thấy một mùi hương thanh mát thoang thoảng, khác hẳn với mùi nước hoa nồng nàn của mấy phụ nữ lúc nãy. Mùi hương cô mang cho một cảm giác tươi mới thoát tục, tựa như đẩy một tán lá rậm rạp liền trông thấy một chốn bồng lai tiên cảnh, thể ngửi thấy hương hoa đào phảng phất trong khí.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cậu vô thức gật đầu: “Vâng.”
Ngu Xu tiến lên hai bước, đưa tay cùng nâng chiếc vali, đó kéo cần đẩy đẩy trong hai cái: “Xin nhé, đồ của chúng nhiều.”
Nghe cô , Thẩm Tẫn Hoan ngược chút ngại ngùng: “Không , ạ.”
Vừa đúng là oán thầm trong bụng vài câu.
Cậu len lén Ngu Xu, trong lòng khỏi thầm cảm thán.
Trước khi Ngu Xu kết hôn, từng xem phim cô đóng.
Lúc đó thấy Ngu Xu , nhưng đợi đến khi tham gia chương trình thực tế để mắt, chuẩn bước chân giới giải trí thì tin cô sắp lấy chồng.
Lần đầu gặp thật ban nãy, chút căng thẳng, chẳng dám kỹ. Bây giờ ở cách gần thế , Ngu Xu còn đang ngay cạnh bắt chuyện, nghĩ rằng mắt đối phương khi chuyện là một phép lịch sự, thế là bạo gan thẳng cô.
Chỉ một cái trực diện đó, càng thấy rõ Ngu Xu ở ngoài đời còn hơn ti vi nhiều.
Ngũ quan lập thể hơn, đường nét yêu kiều hơn, ánh mắt cũng cuốn hút hơn.
Tóm , một vẻ tuyệt mỹ.
Trong phút chốc, quên mất rằng cô là chồng.
Ngu Xu với : “Lời chồng lúc nãy, đừng để bụng nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-360.html.]
Thẩm Tẫn Hoan ngẩn : “Hả? Chuyện gì cơ ạ?”
“Không gì .”
Lúc Thẩm Tẫn Hoan mới nhớ , câu mà Lê phu nhân là: “Đây gu của con ? Trai trẻ tươi ngon mơn mởn.”
“Có thật ạ?”
Thẩm Tẫn Hoan nhịn buột miệng hỏi.
Ngu Xu nhướng mày: “Hửm? Cậu đoán xem?”
Cô như , xoay ngoài, định xách chiếc vali đựng quà của Lê phu nhân .
Tim Thẩm Tẫn Hoan đập thình thịch. Câu của Ngu Xu rốt cuộc ý gì?
Thấy Ngu Xu vẻ chật vật, vội vàng chạy tới giúp.
Cô nhấc nổi, cũng chẳng nghĩ nhiều mà đưa tay cùng nâng.
Kết quả, tay hai cứ thế chạm .
Ngu Xu đầu , cách giữa họ bỗng trở nên thật gần. Đôi mắt hoa đào của đối diện với đôi mắt trong veo như quả nho của cô, và lập tức thảm bại.
như lời Lê phu nhân , vẫn còn non và xanh lắm.
Sở hữu một gương mặt sức hút c.h.ế.t , nhưng vẫn chỉ là một trai ngây ngô, hề cách tận dụng lợi thế của .
Còn Ngu Xu thì khác, mỗi ánh của cô đều thể khiến hồn xiêu phách lạc, thế nhưng chẳng ai nhận cô đang cố tình quyến rũ , cứ ngỡ chỉ là bản tự nguyện sa lưới tình.
Ngón tay bất giác run lên. Ngu Xu liền rụt tay , thản nhiên : “Vali đựng quà, mang trong .”
“Được, chị cứ để đấy cho .”
“Khoan .”
“Sao ạ?”
Ngu Xu , rút từ trong túi váy một gói khăn giấy ướt: “Cậu lau mồ hôi .”
“Không cần ạ.”
Ngu Xu vẫn đưa tới mặt : “Mồ hôi nhiều thế , lau một chút , cũng vội.”
Mặt Thẩm Tẫn Hoan đỏ bừng.
“Chắc là nóng và mệt lắm nhỉ, xem mặt đỏ hết cả lên ,” Ngu Xu áy náy , “Vất vả cho quá , để rót cho cốc nước.”