Hôm , Chử Tu tháo kính râm xuống, để lộ gương mặt vênh váo kiêu ngạo. Đẹp trai thì trai thật, nhưng chuyện thì cứ cà khịa, khó ở. Dần dà, trở nên ngoài lạnh trong nóng, quan tâm cô từ những điều nhỏ nhặt nhất, dù miệng lúc nào cũng thích châm chọc cô vài câu.
Rồi đó, bắt đầu dỗ dành, chiều chuộng cô. Cô , theo đó, phơi bày hết ruột gan của , để cô thấy rõ tình cảm dành cho cô.
Một thứ tình cảm trong trẻo và đáng yêu như , quả thật khiến nỡ buông tay.
Hơn nữa, thái độ của bố Chử Tu lúc nãy còn mang cho cô một cảm giác an tâm và vững chãi đến lạ.
Nếu ở bên , chắc chắn sẽ hạnh phúc.
Anh cứ như một chú cún trung thành kiêu ngạo. Chỉ cần cô đối với một chút thôi, sẽ mừng rỡ vẫy đuôi ngừng. Lỡ cô gắt gỏng, cũng chẳng hề giận dỗi, ngược còn dỗ dành, níu ống quần cho cô , dùng chân khều khều cô.
Bỗng nhiên, một bóng đen lao về phía cô. Ngu Xu nheo mắt kỹ, hóa là Tú Tú.
“Tú Tú, mày ở đây?” Cô ngạc nhiên hỏi.
Tú Tú ư ử trong cổ họng, dường như điều gì đó.
“Sao thế?”
Tú Tú chạy lên phía vài bước đầu cô, như thể dẫn cô đến một nơi nào đó.
Ngu Xu , hướng đó chính là bờ biển phía Tây.
Không ngờ Chử Tu và Tú Tú mới ở với mấy ngày mà nó trung thành với như , giờ còn giúp chủ nữa.
Cô bất đắc dĩ mỉm , cũng cất bước theo.
Ngu Xu đến bờ biển phía Tây thấy một đang sõng soài bãi cát. Tú Tú vội chạy tới, l.i.ế.m láp lên mặt .
Chử Tu uể oải : “Tránh , thèm chơi với mày nữa.”
Tú Tú hừ hừ vài tiếng, chạy vòng quanh .
Giọng Chử Tu chùng xuống, lẽ nghĩ hôm nay cho Tú Tú ăn vặt: “Mày về , giờ tao đồ ăn vặt cho mày .”
Ngu Xu nhịn , bật thành tiếng.
Chử Tu lập tức sững , từ từ đầu , về phía Ngu Xu với vẻ mặt ngố thể tả.
“Chử Tu, gì mà đất thế?”
Chử Tu bật dậy như một con cá chép vượt vũ môn. Anh nghĩ đợi Ngu Xu, nên đang đây ăn vạ thì trời sập.
Anh cô chằm chằm: “Em… Em đến !”
Ngu Xu mỉm : “Vâng, em tới ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-348.html.]
Chử Tu lập tức lao tới, ôm chầm lấy cô: “Sao thể! Em bậy gì thế!”
Tim đập nhanh, nhanh đến mức khi ôm cô, Ngu Xu thể cảm nhận đôi tay đang run lên nhè nhẹ.
Anh áp má má cô, dùng tay xoa nhẹ lên mặt cô: “Sao bây giờ em mới đến!”
“Anh đợi lâu ?”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Cũng hẳn. Em đến là . Nếu em mà chạy đến chỗ khác, cũng sẽ cướp em về.”
“Cướp thế nào?”
“Bảo Tú Tú cắn .”
“Cắn em ?”
“Tất nhiên là , Tú Tú cắn em. Anh sẽ cắn em.”
Nói , liền cắn yêu lên má cô một cái.
Một cái vẫn đủ, siết chặt vòng tay hơn: “Em đang nghĩ gì ?”
“Nghĩ gì thế?”
“Anh nghĩ, nếu dắt tay em , lẽ cả đời cũng chẳng thể gặp một nào khác giống như em. Vậy thì cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa? Thà cứ ì ở đây cho đến khi nước biển cuốn cho xong.”
Ngu Xu vỗ nhẹ lên lưng : “Anh ngốc thật, suy nghĩ như chứ.”
“ nghĩ như thật mà.”
“Vậy bây giờ em đến , định gì?”
Chử Tu nở một nụ rạng rỡ, bất ngờ bế bổng cô lên theo kiểu công chúa, chạy dọc theo bãi biển.
Anh chạy hét lớn: “Anh ở bên em cả đời! Sẽ chăm sóc em cả đời, chiều chuộng em đến ngốc luôn, cho em ngày nào cũng vui vẻ hạnh phúc! Sẽ khiến em bao giờ rời xa nữa! Còn cho phép em đàn ông khác, chỉ thôi, giống như trong mắt chỉ em !”
Giọng tràn ngập niềm vui sướng, Tú Tú cũng lon ton chạy theo . Ngu Xu kìm mà bật khúc khích.
Tiếng gió biển hòa cùng tiếng sóng vỗ, giây phút , bỗng trở nên diệu kỳ hơn bao giờ hết.
Gió đêm mùa hạ, khi em đến, vạn vật đều là một màu trắng đen.
Khi em đến , thế giới của bỗng tràn ngập tiếng vui vẻ.”
“Đang là giữa mùa hè oi ả, tiếng ve kêu râm ran khiến lòng khỏi bức bối.
Tiếng đạo diễn hô “Cắt!” dứt, cả đoàn phim mới thở phào nhẹ nhõm. Cảnh ngoại cảnh cuối cùng trong ngày cuối cùng cũng thành.
Trợ lý vội vàng chạy tới, đưa cho Ngu Xu chiếc khăn giấy ướt để cô lau mồ hôi rịn đầy trán và cổ. Khoác bộ trang phục cổ trang dày cộp, tầng tầng lớp lớp, Ngu Xu sớm cảm thấy bí bách đến mức gần như thở nổi.