Còn Ngu Xu thì khác hẳn. Cô tựa như một đóa hoa kiều diễm đang nở rộ rực rỡ, dù son phấn, khí sắc vẫn hồng hào quyến rũ. Đặc biệt là đôi mắt cô, lúc nào cũng long lanh thơ mộng, khiến chỉ cần một là chìm đắm.
Cô nhiều, nhưng mỗi khi cất lời, cô sẽ dùng đôi mắt để bạn.
Đoạn Tiểu Quang gặp qua nhiều cô gái, đủ thể loại.
kiểu con gái mang nét cổ điển và hiếm như Ngu Xu thì mới gặp đầu. Mới qua, chỉ thấy cô xinh , cảm giác gì rõ rệt. chỉ cần tiếp xúc, bạn sẽ bất giác cô cuốn , tựa như sa một dòng sông êm đềm.
Chẳng tự lúc nào dòng nước bao bọc, nhấn chìm.
Vừa mềm mại yêu kiều, trong sáng quyến rũ, hai nét tính cách tưởng chừng đối lập tồn tại hài hòa con cô.
Hôm nay nhiệm vụ, hai thực cũng chẳng việc gì để .
Cứ thế đợi đến khi đói bụng, ăn chút gì đó tối tìm một chỗ ngủ là xong.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tổ chương trình chia họ thành các cặp hai chủ yếu là để họ tìm hiểu , bồi đắp tình cảm.
Hai ngày , khi ở cùng Doãn Mân, cô cứ liên tục tìm chủ đề để bắt chuyện với . Bề ngoài tỏ kiên nhẫn, nhưng thực chất sớm chịu nổi sự phiền nhiễu .
Anh thực sự chán ghét những phụ nữ, và cả những đàn ông, chỉ thấy mặt là vồ vập lao tới.
Ánh mắt của họ khiến thấy kinh tởm.
Thế nhưng, Ngu Xu bao giờ bằng ánh mắt đó.
Cô ai cũng như .
Thấy Ngu Xu thật sự ý định chuyện, Đoạn Tiểu Quang đành chủ động lên tiếng: “Em thấy nơi yên tĩnh và ?”
Nghe thấy tiếng gọi, Ngu Xu mới từ từ ngẩng đầu. Dưới ánh nắng, cô giơ tay che mắt, nheo mắt Đoạn Tiểu Quang.
“Ừm, thoải mái. Anh phát hiện chỗ từ ?”
Đoạn Tiểu Quang tự nhiên xuống cạnh cô.
Khoảng cách giữa hai gần.
“Ừm, đến đây từ hôm , hái một ít trái cây. Chỉ là nơi hợp với ngày nắng thôi, trời mưa thì chỗ nào để trú cả.” Đoạn Tiểu Quang nghiêng mặt cô, ánh mắt hòa cùng nắng ấm. Cái nắng dịu dàng của mùa thu khiến trở nên lười biếng, cộng thêm giọng trầm ấm dịu dàng của , tựa như đang xoa dịu từng dây thần kinh.
Ngu Xu gật đầu, hỏi thêm gì nữa. Cô lim dim mắt, dáng vẻ tận hưởng, nhưng dường như vì .
Đoạn Tiểu Quang chút khó hiểu.
Ngu Xu thật sự khác so với những phụ nữ khác.
“Em ăn gì , để hái cho,” Đoạn Tiểu Quang hỏi.
Ngu Xu “ngô” một tiếng, chậm rãi về phía mấy cây ăn quả gần đó: “Loại nào ngon nhỉ?”
“Trái ngọt, còn quýt thì chua chua ngọt ngọt.” Đoạn Tiểu Quang chỉ từng cây giới thiệu cho Ngu Xu. “Em thích ăn loại nào?”
Ngu Xu mấy cây ăn quả, trông vẻ phân vân, khó lòng lựa chọn.
“Hay là để hái mỗi thứ một ít cho em nếm thử nhé?” Đoạn Tiểu Quang đề nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-34.html.]
“Ừm, ạ.”
Đứng dậy, Đoạn Tiểu Quang lưng về phía Ngu Xu, trong khoảnh khắc, vẻ mặt trở nên vô cảm. dù máy bắt , nó cũng nhanh chóng biến thành vẻ ngoài hiền lành vô hại như nắng mai.
Đoạn Tiểu Quang hái mỗi loại quả vài trái, dùng vạt áo lau sạch mới đưa cho Ngu Xu.
“Như là sạch .”
Ngu Xu khúc khích : “Cảm ơn .”
Cô chọn một quả quýt, cầm trong tay nhưng ý định ăn.
“Sao em ăn?”
“Móng tay em ngắn quá.”
Cô đưa tay cho Đoạn Tiểu Quang xem.
Cô chẳng cần thêm gì, Đoạn Tiểu Quang chủ động cầm lấy quả quýt: “Để bóc giúp em.”
Ngu Xu hề ngạc nhiên, thản nhiên đưa quả quýt cho : “Vâng ạ, cảm ơn .”
Nếu là khác, khi Đoạn Tiểu Quang , họ sẽ luôn rằng để tự .
Chứ như Ngu Xu.
Thường thì Đoạn Tiểu Quang chẳng cần động tay động chân việc gì, nhiều tranh giúp .
Giống như hai ngày , Doãn Mân cũng giành nhiều việc. Trước đây, nhiều trông giống một mỹ nam tử yếu đuối, nuông chiều từ bé nên gì.
Mỗi những lời như , Đoạn Tiểu Quang chỉ khịt mũi coi thường, trong lòng cảm thấy nực vô cùng.
Những khổ cực từng trải qua từ nhỏ còn nhiều hơn bất cứ ai trong họ.
Anh học cách tự lập từ năm lớp ba, chuyện gì cũng quen tự giải quyết.
nếu khác cứ tự rước việc để giúp thì cũng chẳng bận tâm.
Anh lười giải thích, cũng lười đổi ấn tượng của khác về .
Có điều, Ngu Xu dường như giống những đó.
Đoạn Tiểu Quang chăm chú Ngu Xu ăn quýt.
Cô thậm chí còn ý định mời một miếng.
Và cô ăn, quả quýt dường như ngọt.
Nhận ánh mắt của Đoạn Tiểu Quang, Ngu Xu nghiêng đầu : “Anh cũng ăn ?”
“Không , em ăn . Còn nữa ?”
“Thôi ạ, em ăn lựu.”