“Chỉ một chút thôi, .” Doãn Mân một thì ngại nên mới rủ Đỗ Hi Duyệt cùng.
Dù cũng kết thúc , Ngu Xu chỉ để Phó Tuyết Dạ thấy thôi. Các cô qua đó lén là , cứ quang minh chính đại bên cạnh mà .
Ngu Xu bật bộ đàm: “Mọi ở đó ? Có thấy ?”
Trong ba còn , chỉ Đoạn Tiểu Quang vẫn giữ bộ đàm bên . Chử Tu vứt nó bãi cát, còn Bạc Viễn Sơn thì trả cho nhân viên từ lâu.
Vì , đầu tiên đáp là Đoạn Tiểu Quang.
Cậu đó một lúc lâu, từ bao giờ, nước mắt giàn giụa mặt. Nghe thấy giọng của Ngu Xu, phản ứng đầu tiên của là vội lau mắt, đó hắng giọng, cố điều chỉnh trạng thái của : “Anh đây, là Ngu Xu ?”
Cậu cố hết sức che giấu, nhưng giọng vẫn chút nghèn nghẹn. Vì lâu uống nước, tâm trạng tụt dốc thảm hại, nên lúc chuyện, cổ họng khô khốc như ngậm đầy cát.
“Vâng, là em đây. Tiểu Quang, mau về .” Giọng Ngu Xu ấm áp và mềm mại, truyền đến tai Đoạn Tiểu Quang tựa như cơn gió đêm dịu dàng.
Đoạn Tiểu Quang im lặng.
Cậu nghĩ đến việc Ngu Xu chọn khác, những cảm xúc dồn nén bấy lâu nay bỗng vỡ òa. Cậu ngỡ tìm thấy ánh sáng, nhưng kịp nắm lấy, thế giới của sắp chìm u tối.
“Anh về. Ít nhất hãy để ngắm bầu trời đêm nay nữa .”
Ngu Xu : “ khuya lắm .”
“Không , em ngủ .” Đoạn Tiểu Quang khổ.
Chử Tu ngay từ đầu thấy tiếng, chỉ là âm thanh nhỏ. Anh tìm một hồi mới thấy chiếc bộ đàm vứt lăn lóc, nhặt lên ngay: “Ngu Xu, em đừng chọn Phó Tuyết Dạ ?”
Tiếng gọi tủi đáng thương, còn chút nào vẻ kiêu ngạo, bướng bỉnh thường ngày của Chử Tu.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đứng bên cạnh, Doãn Mân xong mà mắt cũng cay xè, cô siết chặt cánh tay Đỗ Hi Duyệt.
Ngu Xu cũng sững sờ, bất đắc dĩ : “Chử Tu …”
“Được ? Anh vẫn đang ở đây đợi em.”
“Em về .”
“… nhưng em cùng khác.”
Anh bất lực, nhưng vẫn cố vùng vẫy, cố níu kéo chút gì đó. Anh bệt cát, tay cầm bộ đàm, gương mặt nặng trĩu, đáy mắt là một màu u ám.
“Anh về , đừng ở đó đợi nữa.”
“Anh quan tâm. Anh đợi, cho dù em đến, vẫn đợi em.”
Anh bất chấp tất cả, giọng điệu cứng rắn, nhưng ai cũng đây là dấu hiệu của sự sụp đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-329.html.]
Nhân viên đưa bộ đàm cho Bạc Viễn Sơn.
Bạc Viễn Sơn nhận lấy thấy những lời của Chử Tu.
Tiếp theo đó là giọng khuyên nhủ dịu dàng của Ngu Xu.
“Đừng như mà, ngày mai là , trò chuyện cùng nữa ?”
“ , chỉ ở bên em thôi.”
Câu lên tiếng lòng của cả ba .
Đoạn Tiểu Quang xen : “Ngu Xu, em cứ để bọn ở đây một .”
Bạc Viễn Sơn thở dài một tiếng, siết chặt bộ đàm, nhấn nút gọi: “Ngu Xu, em đừng lo, sẽ đưa họ về.”
Ngu Xu ngẩn : “ mà…”
Chử Tu phản ứng gay gắt: “Cần gì đến đưa về chứ? Lo cho bản .”
Đoạn Tiểu Quang cũng : “Không cần , sẽ tự về.”
Ngu Xu dĩ nhiên Bạc Viễn Sơn cũng vô ích, họ sẽ lời .
“Nếu các về, em sẽ đến đó tìm các .”
Chử Tu giọng nghẹn ngào: “Em đến tìm , để ở bên ?”
Ngu Xu dở dở .
Khán giả xem cũng đau lòng buồn .
[Trời ơi Tu cẩu nhà , đến lúc mà vẫn ngố như .]
[Tu cẩu ơi, thể đừng hài hước lúc ?]
[Ngu Xu chọn Tuyết Dạ , Tu cẩu, tỉnh !]
[Chử Tu, dũng cảm lên, Ngu Xu chỉ tạm thời chọn Phó Tuyết Dạ thôi, vẫn còn cơ hội mà!]
[Xốc tinh thần , Ngu Xu cưới Phó Tuyết Dạ luôn !]
Doãn Mân nổi nữa, bước tới giật lấy bộ đàm: “Để .”
Cô nhấn nút gọi: “Mấy đàn ông , cần thiết thế ? Ngu Xu kết hôn với Phó Tuyết Dạ , chỉ là tạm thời chọn thôi mà! Các cứ tiếp tục cố gắng là . Rời khỏi đây mới là lúc các thể hiện bản lĩnh chứ, mỗi một ngả, tha hồ mà trổ tài!”
Ngu Xu chút hổ.
Lúc , Phó Tuyết Dạ xuất hiện ở cửa, sắc mặt vui, rõ ràng thấy những lời Doãn Mân .