Dù so với thế giới bên ngoài vẫn còn thiếu thốn, nhưng nếu so với ngày hôm qua, bữa tối nay quả thực là một sự hưởng thụ.
Đặc biệt là với Đoạn Tiểu Quang và Doãn Mân.
Tối qua họ còn chẳng nhóm nổi lửa, chỉ ăn trái cây cho qua bữa. Cả ngày hôm nay cũng chỉ ăn trái cây, bụng sớm rỗng tuếch. Tối nay húp một bát canh nóng, ăn một bát mì nóng, họ cảm động đến phát .
Là một blogger ẩm thực, Doãn Mân lâu trải qua cảm giác đói cồn cào như thế .
Tối nay cô ăn ít.
Rất nhiều khán giả kênh livestream từng xem Doãn Mân mukbang, hôm nay cô ăn uống, ai cũng bảo đây là Doãn Mân ăn trông ngon miệng nhất, xem mà cũng thấy đói theo.
Dù rằng món ăn trông chẳng gì đặc sắc.
Đoạn Tiểu Quang : “Em cũng nghĩ , ở cùng thật .”
Mạnh Nhiên Nhiên hỏi thăm: “Cậu đỡ cảm ?”
Đoạn Tiểu Quang gật đầu: “Ừm, Ngu Xu pha thuốc cho tớ .”
Nghe đến câu , Chử Tu thấy bực .
Rõ ràng gói thuốc cảm là vật tư của kiếm .
Vậy mà Ngu Xu xin để pha cho Đoạn Tiểu Quang uống.
Lúc đó, cô khều khều tay , trưng vẻ mặt dịu dàng đáng yêu, Chử Tu còn tưởng cô chuyện gì thầm với .
Kết quả là cô kéo một góc, chỉ để hỏi xin một gói thuốc cảm cho Đoạn Tiểu Quang.
Chử Tu tức đến suýt hộc máu.
Anh mở miệng từ chối thẳng thừng.
Ngu Xu dùng ánh mắt đó , cái vẻ mặt yếu đuối tủi , nũng nịu, còn chớp chớp mắt.
Chử Tu cố gắng cứng rắn, vẫn chịu cho.
Cuối cùng, Ngu Xu lay lay cánh tay , Chử Tu mới chịu nhượng bộ.
Thật nếu Đoạn Tiểu Quang tự đến xin, cũng sẽ cho, nhưng ngờ đến hỏi là Ngu Xu.
Điều càng khiến Chử Tu thêm ghét Đoạn Tiểu Quang.
Ánh mắt Đoạn Tiểu Quang tràn ngập vẻ chán ghét.
Nghe , Chử Tu hừ lạnh một tiếng, thái độ thể hiện mặt.
Mọi hiểu chuyện gì xảy , đều chút ngơ ngác.
[Sao cảm giác Chử Tu ghét Đoạn Tiểu Quang thật sự ?]
[ nè, Chử Tu ghét những đàn ông trai hơn .]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha, chắc chắn luôn, nghĩ mới là soái ca nhất đảo, ai ngờ lòi một Đoạn Tiểu Quang.]
[Đánh một trận , ai thắng đó là soái ca nhất đảo.]
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Thôi, muộn , nghỉ đây.” Chử Tu dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-28.html.]
Phó Tuyết Dạ : “Khoan , tối nay vẫn là ba em gác đêm nhé.”
Chử Tu: “Ừ.”
Đoạn Tiểu Quang: “Được ạ.”
Phó Tuyết Dạ phân công: “Vậy , mỗi ba tiếng. gác từ 10 giờ đến 1 giờ, Chử Tu gác từ 1 giờ đến 4 giờ, còn Đoạn Tiểu Quang gác từ 4 giờ đến 7 giờ ? Cậu đang khỏe, nên ngủ sớm một chút.”
Đoạn Tiểu Quang đáp: “Vâng ạ, cảm ơn .”
Chử Tu hừ một tiếng coi như đồng ý.
Lúc dậy, liếc Ngu Xu: “Cô còn ngủ , mắt sắp mở nổi kìa.”
Ngu Xu uể oải: “Ừm, .”
Cô buồn ngủ thật sự, nãy giờ bọn họ chuyện, Ngu Xu chẳng chút hứng thú nào.
Ăn no là mắt díp , còn sưởi ấm bên đống lửa, chẳng hiểu họ thể lắm lời đến thế.
Ngu Xu nghĩ dậy, chân cô tê, vững nên lảo đảo một cái.
Chử Tu định đưa tay đỡ Ngu Xu thì Đoạn Tiểu Quang bên cạnh nhanh hơn một bước.
Đoạn Tiểu Quang dịu dàng Ngu Xu, khẽ hỏi: “Cậu lâu tê chân ?”
“Ừm,” Ngu Xu nhíu mày, “Chắc , mỏi.”
“Để tớ đỡ về.” Đoạn Tiểu Quang dìu lấy cánh tay Ngu Xu.
Ngu Xu gật đầu: “Vậy phiền nhé.”
“Không ,” Đoạn Tiểu Quang mỉm .
Chử Tu mặt lạnh như tiền một bên. Khi Đoạn Tiểu Quang lướt qua, ngước mắt lên Chử Tu.
Nét mặt tươi , nở một nụ vô hại: “Anh nhường đường một chút.”
Trong lòng Chử Tu, một ngọn lửa bùng lên, cháy rực trong lồng ngực.
Chết tiệt, thằng đang khiêu khích ?
Chử Tu trở về lều, Đoạn Tiểu Quang cũng ở bên trong.
Thấy Chử Tu bước , Đoạn Tiểu Quang đến mí mắt cũng thèm nhấc lên.
“Xích qua một chút.”
Đoạn Tiểu Quang liếc chỗ trống bên cạnh, vẫn còn rộng: “Anh Phó , ngủ bên đó là .”
Ý là gian vẫn còn đủ.
Chử Tu: “…”
Sống đến từng tuổi, đây là đầu tiên cảm giác bài xích và chán ghét một đàn ông mãnh liệt đến .
Chử Tu chằm chằm mặt Đoạn Tiểu Quang, nghĩ đến việc ngày mai Ngu Xu chung đội với , thấy bực bội.
Trớ trêu , Ngu Xu vẻ còn thấy là .