Còn Bạc Viễn Sơn và Đỗ Hi Duyệt thì mặt cảm xúc, thực hiện những động tác khoa trương và kỳ quái.
Một thì hô “U oà”, một thì ngừng “Yeah”.
Dù thể họ đang nhiệm vụ, nhưng cảnh tượng thật sự quá khó đỡ.
Hơn nữa, thực hiện là Bạc Viễn Sơn và Đỗ Hi Duyệt, hai thường ngày điềm tĩnh và kín đáo nhất.
Họ bao giờ những hành động khác . Bạc Viễn Sơn luôn giữ phong thái lịch lãm, điềm đạm, còn Đỗ Hi Duyệt thì luôn cao ngạo và thanh lịch.
Đoạn Tiểu Quang đầu thấy Ngu Xu thì vui mừng reo lên: “Ngu Xu!”
Mạnh Nhiên Nhiên thấy Phó Tuyết Dạ thì lập tức nín . Cô chút ngượng ngùng cúi đầu.
Trước mặt thích, lúc nào cũng giữ hình tượng một chút.
Cô liệu Phó Tuyết Dạ thấy bộ dạng ngặt nghẽo của lúc nãy . Cô nghĩ ngợi một lát dậy, lén biểu cảm của .
Bạc Viễn Sơn và Đỗ Hi Duyệt cuối cùng cũng thành.
“Xong .”
Cả hai gần như cùng lúc.
Lúc thực hiện, họ đều đếm nhẩm trong lòng, xong là dừng ngay.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Vừa đang nhiệm vụ, vũ điệu Manga.” Bạc Viễn Sơn giải thích qua loa. Dù biểu cảm vẫn lãnh đạm, giọng điệu thản nhiên, nhưng trong mắt vẫn chút tự nhiên.
Rốt cuộc, chính cũng động tác của kỳ quặc đến mức nào.
“Khụ… Mọi tìm mấy cái rương ?” Bạc Viễn Sơn cố gắng đổi chủ đề.
Phó Tuyết Dạ và Ngu Xu bất đắc dĩ.
“Tụi em đến để tặng rương, ngờ gặp cả hai đội của .” Ngu Xu xong liền sang Phó Tuyết Dạ, “Giờ đây, đưa rương cho ai?”
“Có ý gì ?”
Những khác đều hiểu.
“Chuyện là thế , lúc nãy em và Tuyết Dạ…” Ngu Xu kể cặn kẽ tình huống lúc nãy cho họ .
“Ra là , thế thì hai xui thật đấy!” Mạnh Nhiên Nhiên thốt lên.
Ngu Xu đáp: “Vâng, nên bây giờ tụi em đem chiếc rương tìm cho một đội khác, mới tìm rương mới. Không ngờ gặp cả hai đội ở đây.”
“Vậy chiếc rương …” Đoạn Tiểu Quang liếc Bạc Viễn Sơn.
Thật , Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ đưa rương cho đội , dù thì nhiệm vụ lúc nãy cũng là đội Bạc Viễn Sơn và Đỗ Hi Duyệt thành.
Chiếc rương đưa cho và Mạnh Nhiên Nhiên cũng hợp lý.
Chỉ là, lúc nãy rõ đội nào thành nhiệm vụ thì rương thuộc về đội đó, là do đội họ thua cuộc. Vì , chiếc rương dư cũng lý do gì để trực tiếp đưa cho họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-253.html.]
Lời của Đoạn Tiểu Quang thực chất là Bạc Viễn Sơn tự lên tiếng.
Cậu hy vọng Bạc Viễn Sơn thể chủ động nhường cho họ.
đó cũng chỉ là suy nghĩ của mà thôi.
Bạc Viễn Sơn : “Hay là thế , vẫn như lúc nãy, chúng xem ai thành nhiệm vụ của chiếc rương , thì nó sẽ thuộc về đó.”
“ mà…” Mạnh Nhiên Nhiên lên tiếng.
Cô cảm thấy như . Lỡ như vẫn là đội Bạc Viễn Sơn và Đỗ Hi Duyệt thành thì ?
Cô thấy thể dùng cách nữa.”
“Trước mặt Phó Tuyết Dạ, Mạnh Nhiên Nhiên ngại ngùng lên tiếng.
Trời vẫn còn sớm, Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ cũng vội vã rời để tìm chiếc rương báu tiếp theo, chẳng ý định xen chuyện họ phân chia vật phẩm thế nào.
Phó Tuyết Dạ đặt thẳng chiếc rương xuống đất, “Rương báu để ở đây, chia thế nào cũng , chúng đây.”
“Hai ngay bây giờ ?” Đoạn Tiểu Quang Ngu Xu, chắn mặt cô, ánh mắt lộ rõ vẻ nỡ.
Ngu Xu gật đầu: “Ừm, đúng . và Tuyết Dạ thảm quá , đến giờ coi như vẫn gì cả.”
Đoạn Tiểu Quang an ủi: “Biết chiếc rương tiếp theo sẽ đồ xịn thì .”
Ngu Xu thở dài: “Ừm, hy vọng là thế.”
Cô sang phía Đỗ Hi Duyệt, nắm lấy tay cô lắc lắc: “Hi Duyệt, tụi nhé, tạm biệt.”
Đỗ Hi Duyệt gật đầu: “Ừm, tối gặp .”
Lúc , Phó Tuyết Dạ vài bước, đầu gọi Ngu Xu: “Đi thôi.”
Ngu Xu gật đầu, vẫy tay chào chạy đến sóng vai cùng rời .
Bốn còn cứ giữ nguyên một tư thế, cùng về một hướng lâu đó.
...
Chiếc rương báu tiếp theo dễ tìm.
Chỉ điều, nhiệm vụ rương vô cùng hóc búa.
Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ tìm hai chiếc rương, nhưng cuối cùng chỉ mở một cái.
May mà bên trong là một tấm thẻ cơ hội.
Tấm thẻ thể dùng để đổi lấy một ở trong nhà cây.
đây là thẻ dành cho một .
Phó Tuyết Dạ hỏi Ngu Xu: “Em ?”
Ngu Xu đáp: “Ngô, thế nào cũng . Hay là cầm , chiếc rương cũng nhờ mới mở mà.”