Vận may của họ quả thực tệ, trong rương là một tấm “Thẻ Cơ Hội”.
[Thẻ Cơ Hội: Một dùng bữa tại nhà cây, đồng thời thể mời một vị khách mời cùng.]
Tấm thẻ tương đương với một phiếu ăn dành cho hai .
Chử Tu suy nghĩ một lát, quyết định đưa tấm thẻ cho Doãn Mân.
Dù thấy nó cũng khá , nhưng nghĩ nếu gặp “Thẻ Hẹn Hò”, chắc chắn sẽ lấy thẻ đó, nên tấm thẻ dùng bữa cứ để cho Doãn Mân.
Kể cả lấy thẻ hẹn hò thì cũng chẳng mất mát gì.
Chử Tu đưa thẻ cho cô: “Cho cô đấy.”
“Anh cần ?” Doãn Mân ngạc nhiên hỏi.
“Cô cứ cầm .”
Chử Tu giải thích nhiều, xong liền thẳng về phía .
Doãn Mân theo bóng lưng , ngẫm nghĩ một chút cất thẻ cơ hội và vội vàng đuổi theo.
Ở một nơi khác, Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ may mắn tìm hẳn hai chiếc rương báu cùng lúc.
Chẳng hiểu hai chiếc rương cách chỉ chừng chục mét, là do máy bay trực thăng vô tình đánh rơi hai cái là sự sắp đặt nào đó.
Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ mỗi nhặt một cái, lượt xem nhiệm vụ đó.
Ngu Xu to nội dung nhiệm vụ: “Khách mời cùng đội thành việc điền lời cho một bài hát. Nếu mắc thì thử thách thành công, chỉ một cơ hội duy nhất. Một xem đề, hát hai câu đầu và điền chỗ trống, còn hát chỉnh hai câu .”
Phó Tuyết Dạ nhiệm vụ của : “Trong vòng một phút, hai mươi thành ngữ chứa chữ ‘yêu’.”
Cả hai xong nhiệm vụ của .
“Làm cái nào đây?” Ngu Xu hỏi.
“Làm cái của em .” Phó Tuyết Dạ nhanh chóng quyết định.
Ngu Xu gật đầu: “Vậy ai xem đề đây?”
“Anh nhạc lắm, còn em?”
“Em thì cũng tàm tạm.”
Phó Tuyết Dạ chuẩn tâm lý thất bại cho Ngu Xu: “Vậy em xem đề . Có lẽ chúng lấy chiếc rương .”
“Không , chúng tận hai cái rương cơ mà, là may mắn lắm .” Ngu Xu nghĩ , “Hay là xem , lỡ như lời mà còn hát thì chắc chắn thất bại luôn.”
Phó Tuyết Dạ quả thực kinh nghiệm gì về ca hát: “Cũng đúng.”
Anh xé tờ giấy niêm phong và đề bài.
“Tình yêu thể vượt qua cách xa xôi, dù xa cách mấy vẫn ở bên . Em..., còn tồn tại trong trái tim , hãy để một canh..., ... Nếu ánh mặt trời mãi mãi..., ... Nếu cầu vồng phai sắc màu, liệu em thể đừng... .”
Anh khẽ nhíu mày, bài hát hình như chút ấn tượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-250.html.]
Theo quy tắc, câu đầu là gợi ý, phía tổng cộng bốn chỗ trống, mỗi chỗ hai chữ. Anh chỉ cần điền hai chỗ trống đầu tiên hát lên, còn Ngu Xu xem lời, tự hát tiếp hai câu .
“Sao ? Anh hát ?” Ngu Xu hỏi.
Phó Tuyết Dạ lắc đầu: “Không.”
“Thôi , bỏ qua luôn .”
“Xin em.”
“Không , đây là điểm yếu của mà.”
Phó Tuyết Dạ vẫn chút áy náy, đưa tờ giấy cho Ngu Xu: “Em bài ?”
Ngu Xu liếc qua là ngay đây là bài gì, cô ngẫm nghĩ đáp: “Hình như em , nhưng thuộc giai điệu nên cũng hát thế nào.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Phó Tuyết Dạ mắt cô, cô đang an ủi .
Anh mỉm : “Chiếc rương còn chắc chắn sẽ mở , cứ giao cho .”
“Vâng .”
Phó Tuyết Dạ cần suy nghĩ, liền bắt đầu tuôn một tràng thành ngữ chữ “yêu” như đang rap.
“Ái bất ly thủ, yêu ghét rõ ràng, tương tương ái, chê nghèo yêu giàu, khiết tự ái…”
Anh một lèo chỉ hai mươi mà đến hơn ba mươi câu, cũng chẳng buồn đếm, cứ thế tuôn ngừng.
Ngu Xu vỗ tay tán thưởng: “Đủ , đủ , hơn hai mươi câu !”
“Ừm.”
“Anh đỉnh thật đấy!”
[Bình luận của khán giả]
“Phó Tuyết Dạ đúng là kho báu, đỉnh quá mất!”
“Không hát nhưng là thánh thành ngữ, ha ha ha ha.”
“Bài hát lúc nãy dễ mà, cá là Ngu Xu chắc chắn .”
“Tuy ca hát giỏi, nhưng thành ngữ thì là một nhé!”
“Tò mò ghê, trong cái rương hát hò gì, đừng là thẻ hẹn hò nhé.”
“Trời ơi cặp đỉnh của chóp, yêu c.h.ế.t mất thôi.”
“Để em mở rương cho.” Phó Tuyết Dạ đưa chiếc rương cho Ngu Xu, “Vận may của em hơn .”
“Làm gì , em xui lắm.”
“Em cứ mở , yên tâm.”
“Thôi , nếu thẻ trừng phạt thì đừng trách em đấy nhé.”
“Sẽ .”