Cậu ai nấy đều lai lịch tầm thường.
Đặc biệt là Bạc Viễn Sơn, là một tỷ phú giàu sụ.
Chử Tu cũng gia sản hàng trăm triệu chờ kế thừa. Ngoài Đoạn Tiểu Quang là kẻ nghèo rớt mồng tơi , gia thế của Phó Tuyết Dạ cũng hề tệ.
Bất kể Ngu Xu chọn Chử Tu Bạc Viễn Sơn, gả thẳng hào môn thì còn gì bằng.
Đến lúc đó, nửa đời của nhà họ Ngu càng cần lo nghĩ.
Cho nên, dù thế nào nữa, tương lai của Ngu Xu cũng sẽ tệ. Họ thể đối xử với Ngu Xu như , hở là đòi tiền, hở là mắng chửi cô nữa.
Bố Ngu Xu lời Ngu Hi. Tuy họ hiểu nhiều, nhưng con trai họ ăn học đàng hoàng, hiểu sâu rộng, chắc chắn là đúng.
Để chuẩn cho ngày Ngu Xu trở về, họ còn cố tình mua mấy bộ quần áo mới, vì Ngu Hi dặn:
Đến lúc đó, họ đón Ngu Xu, cô nổi tiếng như chắc chắn sẽ nhiều fan và truyền thông ở sân bay, chừng họ còn phỏng vấn nữa. Cả nhà đều sẽ lên hình, nên ăn mặc cho tươm tất một chút.
Trong khi đó, Ngu Xu ở đảo chuyện gì đang xảy bên ngoài, cũng bao nhiêu đang mong ngóng cô trở về.
Dạo gần đây cô cứ hắt xì liên tục, khiến tưởng cô cảm. Ai cũng bắt cô bên đống lửa, còn tranh cởi áo khoác đưa cho cô mặc.
Ngu Xu chẳng thấy lạnh chút nào, vì thế cô chút phiền não.
Bởi vì mỗi họ đồng loạt đưa áo khoác cho cô, cô nên chọn mặc của ai.
May mà Đỗ Hi Duyệt tay cứu nguy, lấy cho cô một tấm chăn trong nhà gỗ. Nhờ , cô cần mặc áo của ai cả, chỉ cần quấn chăn bên đống lửa là .
Tú Tú thích quấn quýt bên Chử Tu.
Chẳng hiểu vì , nó cứ thích lượn lờ quanh Chử Tu, cứ rúc chân mà hít hà.
Ban đầu, Chử Tu còn tưởng quần dính mùi đồ ăn gì đó nên con ch.ó mới bám theo .
Sau giặt quần hai , chắc chắn còn chút mùi nào, mà Tú Tú vẫn cứ thích bám theo nhất.
Chử Tu lúc đầu quen, nhưng cũng kệ nó.
Hơn nữa, đây nhà cũng nuôi nhiều chó, lẽ con ch.ó thật sự linh tính, cảm nhận là từng nuôi chó.
Chử Tu nghĩ như .
khán giả nghĩ .
Khung bình luận Chử Tu “mùi chó”.
Tú Tú coi như đồng loại.
[Tu cẩu chính là tiểu cẩu, Tú Tú và Tu Tu, đúng là em một nhà.]
[Cười xỉu!!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-237.html.]
[Tú Tú thông minh thật sự, liếc mắt một cái nhận Chử Tu là một con cún.]
[Hahaha, Chử Tu chắc đang nghĩ tại sức hút quá lớn nên Tú Tú mới bám theo đó.]
[ , Tu cẩu ngây thơ thế mà.]
Việc chia nhóm xác định, nhiệm vụ ngày mai cũng công bố .
Vì bạn cặp ngày mai của Ngu Xu là Phó Tuyết Dạ, nên tối nay cô cứ trò chuyện mãi với để bàn về nhiệm vụ.
Chử Tu cách họ xa, bên cạnh là Doãn Mân.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Hai họ gần như chuyện với .
Chử Tu vuốt ve Tú Tú, thì thầm: “Phó Tuyết Dạ! Phó Tuyết Dạ! Ngồi xuống, bắt tay.”
Tú Tú tuy hiểu vế đầu, nhưng “ xuống” và “bắt tay” thì nó hiểu. Nó ngoan ngoãn theo.
Chử Tu cũng vui vẻ gì mấy: “Chó ngoan, xuống.”
Tú Tú lập tức theo.
“Phó Tuyết Dạ, giả chết!”
Giọng Chử Tu nhỏ, nhưng Doãn Mân ngay bên cạnh cũng loáng thoáng.
Cô Chử Tu với vẻ mặt khó đỡ: “Anh nhạt nhẽo thật đấy.”
Chử Tu liếc cô một cái hừ lạnh.
Nghĩ đến chiều nay, nếu con ch.ó ngốc Tú Tú tha quả bóng trắng của Doãn Mân đến tìm , thì chung nhóm với cô .
Đã , con ch.ó ngốc tha quả bóng xanh của Ngu Xu đến cho , thật đáng ghét.
Vậy mà còn bám theo , cho nó một trận là may lắm .
Chử Tu lườm Tú Tú: “Mày mày là một con ch.ó ngốc ?”
Tú Tú ư ử mấy tiếng, như thể đang phản kháng.
Chử Tu nhướng mày, hừ một tiếng: “Sau tao bảo gì mày nấy, ?”
Tú Tú xoay , vẫy đuôi ngừng.
Chử Tu: “Thế còn tạm .”
Doãn Mân: “Anh định bàn bạc nhiệm vụ ngày mai với đây?”
Chử Tu: “Ờ.”
Vẻ mặt uể oải, ỉu xìu của trông chẳng chút hứng thú nào.