Doãn Mân chọn quả bóng màu trắng, Đỗ Hi Duyệt chọn màu đỏ, Mạnh Nhiên Nhiên màu vàng, còn Ngu Xu cầm quả màu xanh lam.
“Chọn xong thì bắt đầu luôn ạ?” Ngu Xu hỏi nhân viên công tác đang bên cạnh.
Người nhân viên vị trí của chú chó.
“Bốn cô hãy thành một hàng, để Tú Tú ở phía đối diện. Khi hô hiệu lệnh, bốn cô sẽ đồng thời ném bóng về phía Tú Tú. Tiếp đó, các khách mời nam cũng sẽ đồng loạt gọi tên Tú Tú. Mọi hãy xem nó chạy đến mặt ai và đưa bóng cho đó. Phải nhận bóng từ Tú Tú thì mới tính là ghép đôi thành công nhé.”
Nghe xong, vẻ mặt ai nấy đều trở nên vô cùng nghiêm túc.
Ngu Xu lo lắng hỏi: “Nó nhặt thật ạ? Nhìn nó còn bé tí thế .”
Nhân viên công tác trấn an: “Yên tâm, nó huấn luyện .”
“Thế lúc thấy bốn quả bóng bay về phía , liệu nó bối rối ạ? Chắc lúc huấn luyện chỉ ném một quả thôi chứ.”
Anh nhân viên câu hỏi của Ngu Xu cho cứng họng. Chuyện quả thật , vì chú chó do huấn luyện.
“Chắc là , nó thông minh lắm.”
Doãn Mân lên tiếng: “Được , chúng bắt đầu thôi.”
Tú Tú mặt các cô gái, cứ le lưỡi vẫy đuôi ngừng, trông vô cùng phấn khích. Dường như nó hứng thú với mấy quả bóng tay họ. Ngu Xu để ý thấy đôi mắt nó cứ láo liên, trông lanh lợi vô cùng.
Chờ nhân viên công tác hô “Ném!”, cả bốn cô gái đồng loạt giơ tay. Ngu Xu còn khua khua tay một cái mới ném .
Những quả bóng màu khác vẽ thành một đường parabol trung rơi xuống đất, trong khi quả bóng màu xanh của Ngu Xu bay chậm hơn một nhịp. Thế nhưng, Tú Tú bật nhảy vọt lên, hình bay lượn giữa trung, há miệng ngoạm chính xác quả bóng màu xanh. Tư thế của nó trông khá buồn , nhưng động tác vô cùng nhanh nhẹn. Lúc ngoạm quả bóng, nó tiếp đất bằng một cú xoay vòng mắt.
Các khách mời nam thấy Tú Tú ngoạm trúng bóng của Ngu Xu thì lập tức phấn chấn hẳn lên.
“Tú Tú!”
Bốn đàn ông đồng thanh hét lớn tên Tú Tú.
Tú Tú giật , vội đầu . Cả bốn gần như hành động y hệt : khom lưng, vẫy tay về phía Tú Tú, nở một nụ hiền hòa và dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con để gọi nó.
Giọng Chử Tu là kích động nhất. Anh gọi ngừng, chỉ sợ sự chú ý của Tú Tú khác cướp mất: “Tú Tú, Tú Tú!”
Ngay cả Phó Tuyết Dạ cũng khác hẳn ngày thường.
Đoạn Tiểu Quang thậm chí còn xổm xuống, nhoài về phía , vẫy tay lia lịa: “Tú Tú, Tú Tú.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-233.html.]
Bạc Viễn Sơn, vốn trầm nhất, lúc cũng hành động như một trai trẻ: “Tú Tú, đây, bên .”
Tú Tú dường như hoang mang. Nó hết chạy về phía chạy sang phía , trông vẻ nên về .
*Cười c.h.ế.t mất, Tú Tú khó xử quá .*
*Tú Tú: Rốt cuộc nên đưa cho ai đây?*
*Tú Tú: Sao dạo gặp mấy câu hỏi khó của thế kỷ thế .*
*Vẻ mặt của Chử Tu hài vãi, chắc nên gọi Tú Tú là em trai mới .*
*Để một con ch.ó quyết định, tổ chương trình đúng là cách chơi thật.*
*Tú Tú chạy đến chỗ Bạc Viễn Sơn kìa, định đưa cho ?*
*Chử Tu, mau gọi Tú Tú về !*
Tú Tú chạy đến mặt Bạc Viễn Sơn, còn kịp đưa tay thì thấy tiếng Chử Tu hét lớn: “Tú Tú, Tú Tú đây, đến đây nào!”
Tú Tú khựng , bất ngờ chạy về phía Chử Tu.
Thấy , Đoạn Tiểu Quang cũng bắt chước Chử Tu hét lớn. Sự chú ý của Tú Tú thu hút sang đó.
Cảnh tượng trở nên vô cùng hỗn loạn.
Cuối cùng, Phó Tuyết Dạ dùng giọng điệu nghiêm khắc gọi tên Tú Tú: “Tú Tú, đây.”
Tú Tú khựng , đột nhiên đầu chạy về phía Phó Tuyết Dạ.
Phó Tuyết Dạ lập tức một mệnh lệnh khác: “Tú Tú, xuống.”
Chú chó ngoan ngoãn xuống với vẻ mặt nghiêm túc, còn ngẩng cao chiếc đầu đầy kiêu hãnh.
Phó Tuyết Dạ dám lơ là, lệnh ngay đó: “Há miệng, đưa bóng cho .”
Cứ như , trong khi những khác vẫn còn đang gọi tên Tú Tú, Phó Tuyết Dạ cầm quả bóng trong tay.
Loài chó thường tuân theo mệnh lệnh nghiêm khắc, chúng thể hiểu ngữ điệu của bạn. Vì , cách của Phó Tuyết Dạ đủ để Tú Tú tình nguyện theo . Những khác tuy cũng gọi tên nó, nhưng vì một mệnh lệnh nào rõ ràng nên nó gì.
Sau khi Phó Tuyết Dạ nhận quả bóng màu xanh, nhân viên công tác liền tuyên bố Phó Tuyết Dạ và Ngu Xu trở thành một đội.
“Tiếp theo, Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ thể sang một bên quan sát, chờ đợi kết quả chia đội của những còn .”
Nghe tin , sắc mặt nhiều lộ rõ vẻ thất vọng. Mạnh Nhiên Nhiên mím môi, Ngu Xu bước về phía Phó Tuyết Dạ, bàn tay cầm quả bóng của cô bất giác siết chặt .