[Trời đất ơi, Phó Tuyết Dạ thả thính quá , quắn quéo !]
[Hu hu hu, Tuyết Dạ mãi đỉnh!]
[ , chiến hạm mới là đỉnh nhất!!]
[Yêu yêu, mãi mãi ủng hộ Phó Tuyết Dạ.]
[Nói thích !!]
[Làm ơn hãy kết hôn tại chỗ .]
[Giết để góp vui cho hai họ! Dù cũng sắp c.h.ế.t vì ngọt .]
“Thích ạ.”
Phó Tuyết Dạ quan tâm cô đang say tỉnh, đột nhiên kéo cô lòng, ôm thật chặt.
“Sao ạ?”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Phó Tuyết Dạ trả lời, mà chỉ cúi đầu xuống, nâng cằm cô lên.
Ngu Xu kinh ngạc , mắt mở to, môi mím chặt. Cô vội đưa tay che miệng .
Phó Tuyết Dạ sững một chút bật .
“Không cho hôn ?”
Mặt Ngu Xu đỏ bừng, cô gật đầu lắc đầu, chẳng rốt cuộc là ý gì.
“Cho hôn, nhưng mà ngại đúng ?” Giọng lúc trầm ấm hệt như tiếng đàn cello. Anh cũng như say , mê đắm Ngu Xu.
Cô liếc Đoạn Tiểu Quang bên cạnh. Anh say trời đất gì nữa, nếu thì đời nào để yên cho Phó Tuyết Dạ với cô mà dậy.
[Đoạn Tiểu Quang đúng là chí tiến thủ, hu hu khổ quá.]
[Tiểu Quang ơi say chứ, cơ hội thế .]
[Ha ha ha ha, vẫn là Tuyết Dạ cao tay, ôm cây đợi thỏ, thế là chộp cơ hội còn gì.]
[Ngu Xu say rượu chính là miếng thịt thớt, mà miếng thịt Phó Tuyết Dạ nhặt mất .]
[Đoạn Tiểu Quang mà chắc tức chết.]
“Ưm…”
Phó Tuyết Dạ ôm cô: “Còn lạnh ?”
“Không lạnh nữa ạ.”
“Ở đây gió lớn, đưa em qua bên .”
“ Tiểu Quang còn ở đây.”
“Không , lát nữa sẽ tự tỉnh.”
“Không , như , thể để Tiểu Quang một ở đây.”
Phó Tuyết Dạ cau mày. Ngu Xu càng , ánh mắt càng lạnh khi liếc Đoạn Tiểu Quang.
“Vậy thì ở đây đợi tỉnh .”
Ngu Xu định gật đầu thì Phó Tuyết Dạ nắm lấy tay. Cô còn kịp gì, thấy xuống chiếc ghế cô , đó kéo cô , một tay bế bổng cô lên đặt lòng .
“A!” Ngu Xu kinh ngạc kêu lên, giây tiếp theo Phó Tuyết Dạ ôm chặt eo.
Cô vội Đoạn Tiểu Quang, chỉ thấy nhíu mày động đậy một chút im lìm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-225.html.]
“Anh… ?”
Phó Tuyết Dạ mặt đổi sắc: “Chỉ một chỗ .”
“ mà…”
[Phó Tuyết Dạ mới là thả thính đỉnh nhất.]
[Biết lâu nhé, Tuyết Dạ của chúng là nhất, đầu tiên hôn cũng là đó.]
[Nhìn Phó Tuyết Dạ mà sốt ruột giùm cho Chử Tu quá.]
[Khi nào Chử Tu mới đãi ngộ thế !?]
[Đoạn Tiểu Quang thảm thật, thương một giây.]
Phó Tuyết Dạ khẽ : “Đừng động đậy.”
Mặt Ngu Xu càng đỏ hơn, cô rón rén đầu .
Lại Phó Tuyết Dạ bắt gặp.
“Nhìn gì thế?”
Ngu Xu lắc đầu: “Không gì ạ.” Giọng cô e thẹn nũng nịu.
Trong lòng cô đang nghĩ, chắc là Bạc Viễn Sơn sắp đến .”
“Buổi hẹn hò của Chử Tu và Doãn Mân sắp xếp ở một khu rừng ngoại ô.
Tổ chương trình dựng sẵn một chiếc lều nhỏ xinh xắn, bên còn giăng đầy dây đèn hình ngôi lấp lánh. Bên trong lều trải tấm nệm êm ái, bày la liệt đủ loại thú nhồi bông và gối ôm mềm xốp, chỉ thể là cực kỳ thoải mái.
Cạnh lều là một bếp nướng BBQ chuẩn sẵn nhiều đồ ăn, và đặc biệt nhất là một chiếc máy chiếu đang trình chiếu một bộ phim ngoài trời, tiếng máy phát điện khẽ ro ro ở bên cạnh.
Khung cảnh chẳng hề kém cạnh buổi hẹn hò bên bờ biển của Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang chút nào.
Chỉ tiếc là Chử Tu chẳng tâm trạng nào để xem phim, càng buồn động đến xiên thịt nướng thơm lừng.
Trong đầu chỉ luẩn quẩn hình ảnh buổi hẹn hò của Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang.
Khi thấy địa điểm hẹn hò của và Doãn Mân bày trí lãng mạn thế , khỏi nghĩ đến bên phía Ngu Xu.
Cũng cô thế nào .
Tên khốn mưu mô Đoạn Tiểu Quang nhân cơ hội giở trò với Ngu Xu nữa.
Thấy Chử Tu cứ ngẩn , Doãn Mân đột ngột lên tiếng: “Anh ăn ?”
Chử Tu phản ứng chậm mất nửa nhịp, vài giây mới đáp: “Em ăn .”
“Anh đói ?”
Chử Tu bỗng nhiên bật dậy.
Doãn Mân khó hiểu hỏi: “Anh thế?”
“Không gì.”
Sắc mặt Doãn Mân sa sầm, cô nhạt một tiếng cầm xiên thịt nướng xong xuống một bên, ăn : “Anh đang Ngu Xu thế nào ?”
Nghe thấy cái tên Ngu Xu, phản ứng của Chử Tu quả nhiên khác hẳn. Anh cực kỳ nhạy cảm với hai chữ , còn vẻ thờ ơ như lúc nãy nữa mà lập tức đáp lời: “Em ?”
Doãn Mân nhếch môi: “Ừm.”
“Cô ở ? Em trông thấy cô ?”
“ , em còn cô và Đoạn Tiểu Quang hẹn hò ở nữa cơ.”
“Ở ?”