Bạc Viễn Sơn đang chuẩn bữa tối, những khác thì phụ giúp xung quanh.
Mạnh Nhiên Nhiên tới, thấy Ngu Xu liền hỏi, “Ngu Xu ạ?”
Bạc Viễn Sơn chỉ căn nhà gỗ, “Ngủ . Lát nữa bữa tối xong sẽ gọi cô ăn.”
Mạnh Nhiên Nhiên “Ồ” một tiếng, “Cô đỡ hơn ?”
“Đã .”
Doãn Mân chen , “Vừa nãy trông nghiêm trọng lắm, nhanh như , tụi em đuổi theo kịp luôn.”
“Không , nghỉ ngơi một chút là khỏe thôi. Tổ chương trình cho bác sĩ đến kiểm tra .” Bạc Viễn Sơn trấn an.
“Vậy thì . Có cần em giúp gì ạ? Tối nay ăn gì thế?”
“Lát nữa bọn sẽ trong ăn, giờ đang phụ nấu bữa tối thôi.”
Mạnh Nhiên Nhiên chợt nhớ , “À đúng , suýt nữa em quên mất! Anh và Doãn Mân thắng thử thách, hai ăn đại tiệc trong nhà cây mà. Vậy tại ở đây nấu cơm ?”
Bạc Viễn Sơn chỉ nhạt, “Dù cũng rảnh, nên chút đồ ăn thôi.”
Anh giải thích nhiều. Thật , hỏi Ngu Xu ăn gì, cô ăn khoai tây chiên giòn và canh nấm. Món khác chắc chắn thể ngon bằng , nên mới ở đây phụ giúp chuẩn bữa tối.
“Nhìn thôi em cũng thấy đói .” Doãn Mân xoa bụng.
Phó Tuyết Dạ tới, đưa rổ khoai tây rửa sạch cho Bạc Viễn Sơn.
“Khoai tây rửa xong , cần thái giúp ?”
Bạc Viễn Sơn lắc đầu, “Không cần , cứ để đó là , tự thái.”
Món khoai tây chiên giòn ngon thì độ dày mỏng của từng lát khoai là vô cùng quan trọng. Lát nào lát nấy đều tăm tắp, như khi chiên lên mới chín đều, vàng ruộm và giòn tan như . Anh sợ Phó Tuyết Dạ thái đúng ý , hỏng hương vị của món ăn.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Chử Tu cầm một nắm nấm tới, “Đã nhặt bỏ hết phần hỏng , cần gì nữa?”
Bạc Viễn Sơn nhận lấy xem qua, “Vẫn còn bẩn, mang rửa sạch là .”
“Ờ.” Chử Tu đáp gọn, chẳng thèm ai khác, thẳng chỗ vòi nước.
Doãn Mân tròn mắt kinh ngạc Chử Tu. Cô ngờ cũng lúc ngoan ngoãn lời Bạc Viễn Sơn mấy việc lặt vặt như . Trước đây, bao giờ đụng tay bếp núc, thà nhóm lửa chứ nấu cơm, thà cu li chứ đầu bếp. Doãn Mân từng hỏi và đó chính là câu trả lời cô nhận .
Nấu cơm ư? Nằm mơ .
Rửa rau ư? Không .
Thế mà bây giờ, đang gì thế ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-212.html.]
Nghĩ đến chuyện hôm nay Chử Tu cổ vũ , trong lòng Doãn Mân nảy một ý, cô lặng lẽ theo Chử Tu, chuyện riêng với vài câu.
Phó Tuyết Dạ việc gì , bèn bên cạnh xem Bạc Viễn Sơn thái rau.
Mạnh Nhiên Nhiên cũng xổm xuống bên cạnh, “Anh Viễn Sơn, em cũng học nấu ăn. Em ở đây xem , phiền ạ?”
Bạc Viễn Sơn liếc cô một cái, liếc sang Phó Tuyết Dạ. Ý đồ của Mạnh Nhiên Nhiên rõ như ban ngày.
“Anh thì , nhưng nếu em học, cho em một công thức là , cần đây xem .”
“Em xem cách trực tiếp cơ, tự em nhớ là , cần phiền công thức ạ.”
Bạc Viễn Sơn gật đầu, cúi xuống tiếp tục công việc của , mặc kệ hai họ vây xem.
Đỗ Hi Duyệt đến cửa nhà gỗ ngó , thấy Ngu Xu quả thật ngủ say. Cô phiền mà kéo một chiếc ghế bên đống lửa.
Ngồi bao lâu, cô thấy Đoạn Tiểu Quang cầm mấy bộ quần áo tới. Cô tinh mắt nhận đó hình như là quần áo của Ngu Xu, bèn gọi .
“Cậu cầm gì thế?”
“Em giặt đồ.”
Vẻ mặt Đỗ Hi Duyệt trở nên kỳ lạ, “Cậu giặt đồ cho ai?”
Đoạn Tiểu Quang chút lúng túng, ngượng ngùng , “Quần áo của chị Ngu Xu ạ. Em thấy chị khỏe, chắc là mệt lắm, nên giúp chị gì đó.”
“Cô ?”
“Em cho chị , nhưng em chỉ lấy váy thôi, lấy đồ khác .” Cậu càng , mặt càng đỏ bừng, dường như sợ Đỗ Hi Duyệt hiểu lầm cầm cả đồ lót của cô.
“À, . Vậy phơi nhà cây .”
Đoạn Tiểu Quang gật đầu lia lịa, “Vâng , em , em thấy đó giăng dây phơi.”
“Có cần giúp ?”
“Không cần ạ, em tự .”
Đỗ Hi Duyệt gật đầu, thêm gì nữa.
Đoạn Tiểu Quang ngập ngừng một lúc , “Chị thể... đừng cho khác ạ?”
Đỗ Hi Duyệt khựng , thầm nghĩ, chuyện cô , chẳng lẽ khác ? vốn dĩ cô thích xen chuyện của khác, nên gật đầu đồng ý.
Đoạn Tiểu Quang cô đầy cảm kích, đó lẳng lặng rời , vòng phía nhà cây, trèo lên mái nhà phơi quần áo của Ngu Xu lên dây. Cậu cẩn thận dùng tay vuốt phẳng từng nếp nhăn, tựa như đang đối xử với một tác phẩm nghệ thuật quý giá.