lúc đó, Ngu Xu ho lên vài tiếng. Cô mở mắt, thấy đang vây quanh . Cô đưa tay che mắt, khó chịu nhíu mày.
“Mọi ... Sao ở đây hết thế?”
“Em đỡ hơn ?” Bạc Viễn Sơn đỡ cô dậy.
Ngu Xu gật đầu: “Không .”
Bạc Viễn Sơn thở phào một dài: “Vậy thì .”
Những khác nhao nhao xuống hỏi han. Chử Tu tuy giọng điệu nhưng cũng đầy quan tâm. Đoạn Tiểu Quang thì lấy khăn tắm và nước đến, bảo cô lau khô và súc miệng.
“Vừa uống nước biển, trong miệng chắc khó chịu lắm.”
Đoạn Tiểu Quang sai, trong miệng Ngu Xu vị mặn chát, vô cùng khó chịu. Cô dậy, định lấy chai nước từ tay Đoạn Tiểu Quang thì Phó Tuyết Dạ nhanh hơn một bước, cầm lấy đưa đến tận miệng cô.
Chử Tu cau mày Phó Tuyết Dạ, đây vốn là việc định .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đoạn Tiểu Quang thấy công của cướp mất, vẻ mặt cũng trở nên vui. Hiếm khi nào biểu lộ cảm xúc như , bình thường đều sẽ cố nén . Lần , Phó Tuyết Dạ, đáy mắt xẹt qua một tia u ám.
Phó Tuyết Dạ để ý đến ánh mắt của những khác, chỉ chăm chú Ngu Xu. Ánh mắt chút lạnh lùng, sắc mặt bình tĩnh nhưng ẩn chứa sự tức giận. Đây là đầu tiên Ngu Xu thấy Phó Tuyết Dạ như thế .
Cô liếc Bạc Viễn Sơn.
Trông cô lúc tiều tụy và đáng thương vô cùng.
Bạc Viễn Sơn bèn đẩy tay Phó Tuyết Dạ : “Được , để cô tự nghỉ ngơi một chút . Vừa là chuột rút nước nên mới suýt đuối nước thôi, gì nghiêm trọng.”
Anh định lấy bình nước trong tay Phó Tuyết Dạ.
Phó Tuyết Dạ buông tay.
“Để .”
Phó Tuyết Dạ gì.
Bạc Viễn Sơn và Phó Tuyết Dạ . Ánh mắt cả hai đều lạnh lùng, xa cách, ai một lời.
Bầu khí trở nên ngượng ngùng và kỳ quặc.
Ngu Xu nhắm mắt, thầm nghĩ, ai đưa cũng , mau cho uống nước .”
“Chử Tu cạn lời quát, “Mấy cái gì thế? Muốn cho uống thì cho luôn , thấy cô sắp c.h.ế.t khát ?”
Phó Tuyết Dạ nhíu mày, sắc mặt cuối cùng cũng dịu đôi chút. Anh , “Mau uống nước .”
Ngu Xu gật đầu. Chẳng cần cô nhích gần, Phó Tuyết Dạ đưa bình nước đến tận miệng cô, từ từ dốc lên.
Cô tu một dài, cho đến khi vị mặn chát trong miệng tan , cả mới cảm thấy dễ chịu hơn hẳn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-211.html.]
“Đỡ hơn ?” Phó Tuyết Dạ hỏi.
“Vâng, đỡ nhiều ạ.”
Bạc Viễn Sơn hạ giọng , “Để đỡ cô dậy. Chân cô ?”
Ngu Xu thử cử động chân, cảm giác vẫn còn cứng nhưng đỡ hơn nhiều. Vừa chuột rút nước, cái cảm giác đau đớn đến thấu xương đó thật sự thể nào quên .
“Hay là đỡ cô qua nhé?” Bạc Viễn Sơn đề nghị.
“Em về nhà cơ, ở đây thoải mái lắm.” Ngu Xu đáp.
“Vậy chúng về .”
Chử Tu gạt Bạc Viễn Sơn để tự đỡ Ngu Xu nhưng tìm cơ hội, đành bên còn , cùng Bạc Viễn Sơn dìu cô. “Còn thấy khó chịu ở ?”
Ngu Xu im lặng.
...
Cuối cùng, bế Ngu Xu về nhà gỗ là Chử Tu.
Tuy ai cũng tranh bế cô, nhưng Chử Tu dùng sức lực hơn của để giành lấy “món hời” .
Hắn bế bổng Ngu Xu lên theo kiểu công chúa rảo bước nhanh như bay, những khác chỉ đành vội vã nối gót theo .
Chân con trai vốn dài hơn, cũng nhanh hơn, mấy cô gái ban đầu còn cố sức đuổi theo, đó mệt quá đành mặc kệ, từ từ bộ.
“Bọn họ nhanh quá ,” Doãn Mân càu nhàu, “Chẳng thèm đợi chúng gì cả.”
Mạnh Nhiên Nhiên , “Chắc là họ về sớm để chăm sóc Ngu Xu thôi.”
“Cô ? Cần gì cả đám xúm chăm sóc chứ?”
Đến nước mà Doãn Mân vẫn nhận mấy trai đều ý với Ngu Xu, Mạnh Nhiên Nhiên cũng chẳng gì hơn.
Đỗ Hi Duyệt thì bình tĩnh, cô lẳng lặng bên cạnh, hề xen . Với cô, Ngu Xu là . Có mấy trai ở đó, cũng chẳng đến lượt cô gì, lát nữa qua xem Ngu Xu cũng .
Mạnh Nhiên Nhiên , “Ngu Xu đuối nước, chắc còn mệt lắm, chăm sóc cô một chút cũng là chuyện bình thường mà.”
Doãn Mân lẩm bẩm, “Không bơi lội giỏi ? Sao còn đuối nước chứ.”
“Tớ cũng nữa.” Mạnh Nhiên Nhiên đáp.
Doãn Mân ngẫm nghĩ, lời đến bên miệng nuốt . Dù cũng đang ghi hình chương trình, một chuyện thể thẳng .
Vì chậm nên khi mấy cô gái về đến nhà gỗ, Ngu Xu chăm sóc chu đáo và ngủ .