Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:35:27
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cậu nhé?” Bạc Viễn Sơn hỏi Phó Tuyết Dạ.

 

Phó Tuyết Dạ đáp giọng bình thản: “Sao cũng .”

 

Bạc Viễn Sơn : “Vậy lên .”

 

Phó Tuyết Dạ: “Ừm.”

 

Anh Bạc Viễn Sơn bước lên cân.

 

Ánh mắt từ từ dừng con hiển thị.

 

Họ cân nặng ban đầu của những khác, nên dù thấy cân hiện tại cũng thể ai tăng nhiều hơn.

 

“Xong , đến .” Bạc Viễn Sơn .

 

Phó Tuyết Dạ gật đầu. Không hiểu , bỗng đầu Ngu Xu.

 

Anh kìm nén sự thôi thúc đó, chậm rãi bước lên cân.

 

Chỉ cần liếc một cái, tính nhẩm kết quả trong lòng, nhưng vẫn đợi nhân viên công bố kết quả cuối cùng.

 

Trái tim vốn bình lặng của giờ đây gợn sóng.

 

Trước đây bao giờ là so đo thắng thua, để tâm đến chuyện mất.

 

Dù thông minh, từ nhỏ khen là đầu óc nhanh nhạy, nhưng thích tham gia các cuộc thi. Hồi nhà đăng ký giúp, lên đại học thì tham gia nữa, chỉ tập trung nghiên cứu học thuật.

 

hôm nay, vô cùng thắng.

 

Anh cơ hội ưu tiên lựa chọn đồng đội.

 

Đây lẽ là đầu tiên trong hơn hai mươi năm qua, ăn nhiều đến thế.

 

Anh cũng ngờ thể ăn nhiều như , cứ như bỏ đói ba ngày ba đêm.

 

Dường như một chấp niệm nào đó đang chống đỡ .”

[Sốt ruột c.h.ế.t , rốt cuộc ai thắng ?]

 

[Muốn xem Phó Tuyết Dạ với Ngu Xu một cặp cơ, cho Tuyết Dạ thắng mà.]

 

[Số nhiều CP nhất định ở bên !]

 

[Chỉ xem chú già và cô vợ nhỏ thôi ?]

 

[Cho Bạc Viễn Sơn thắng , chú lớn tuổi , còn chú trọng dưỡng sinh, hôm nay ăn nhiều như chắc là chơi khô m.á.u .]

 

[Cười c.h.ế.t mất, lớn tuổi cái quái gì, cũng mới ngoài ba mươi thôi mà.]

 

[Chen chúc giữa một đám trai xinh gái trẻ măng, Bạc Viễn Sơn đúng là “lớn tuổi” thật ha ha ha ha ha.]

 

Dòng bình luận màn hình đang sôi sục, nhưng nhân viên chương trình cứ thủng thẳng, đủng đỉnh.

 

“Đội chiến thắng cuối cùng trong cuộc thi hôm nay là…”

 

Nhân viên đến khoảnh khắc mấu chốt liền bắt đầu úp úp mở mở, câu giờ mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-202.html.]

 

Ngu Xu và Đỗ Hi Duyệt thì chẳng buồn bận tâm, coi như chuyện của mà kéo một góc rủ rỉ chuyện khác.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

 

“Hi Duyệt , bây giờ ăn no căng thế , tối chắc chẳng nuốt nổi gì nữa . Hay là lát nữa chúng bơi ?”

 

Lần Đỗ Hi Duyệt học bơi và chút tiến bộ, Ngu Xu rủ rê, cô cũng động lòng: “ buổi tối nghỉ ngơi ở nữa. Chúng về nhất, chắc là .”

 

“Không ,” Ngu Xu đáp, “chúng biển! Đi luôn bây giờ, mặt trời vẫn lặn mà.”

 

mà…”

 

Ngu Xu ghé tai Đỗ Hi Duyệt thì thầm: “Tớ mang cả bộ đồ bơi của chúng , lát nữa tớ đưa cho .”

 

Cô nàng híp cả mắt, thở ấm nóng phả tai, cánh tay vẫn ôm chặt lấy Đỗ Hi Duyệt.

 

Đỗ Hi Duyệt thấy tai ngưa ngứa, nhất thời quên cả cách từ chối, chỉ thể gật đầu một cách vô thức: “Ừ.”

 

“Tuyệt vời!” Ngu Xu chớp chớp mắt, “Tớ thích nhất là xem Hi Duyệt bơi đó, dáng siêu chuẩn luôn.”

 

Mặt Đỗ Hi Duyệt nóng bừng lên: “C… ?”

 

“Đương nhiên !” Ngu Xu véo nhẹ tay cô bạn, “Da cũng nữa.”

 

Đỗ Hi Duyệt bất giác nhớ cảnh tượng hôm đó, vòng eo con kiến và bộ n.g.ự.c đầy đặn của Ngu Xu thật cũng chẳng kém cạnh là bao, cô lí nhí đáp: “Cậu… cũng thế mà.”

 

Ngu Xu chớp mắt tinh nghịch: “Hôm nay tớ nhất định sẽ dạy cho bơi.”

 

“Ừm.”

 

Hai cô gái mải mê trò chuyện, để ý đến tình hình bên , mãi cho đến khi Chử Tu bước tới, họ mới nhân viên công bố kết quả.

 

“Ai thắng ?” Ngu Xu hỏi.

 

“Vừa ?” Chử Tu tưởng Ngu Xu .

 

Ngu Xu lắc đầu: “Tớ bận chuyện với Hi Duyệt.”

 

Thấy cô chẳng mảy may quan tâm đến kết quả, tâm trạng Chử Tu lên hẳn. Anh : “Bạc Viễn Sơn và Doãn Mân thắng.”

 

Ngu Xu gật gù: “Vậy , thắng nhiều ?”

 

“Sát nút thôi, chỉ hơn 0.5kg.”

 

Đỗ Hi Duyệt cảm thán: “ là sít thật.”

 

“Bên thua chắc tiếc lắm nhỉ,” Ngu Xu thuận miệng .

 

Câu vô tình của cô khiến sắc mặt Chử Tu sa sầm.

 

Anh nheo mắt: “Tiếc chỗ nào?”

 

“Chỉ thua một chút xíu thì đương nhiên là tiếc ,” Ngu Xu giải thích, “còn chúng bỏ cuộc sớm như , cách biệt xa nên chẳng thấy tiếc gì cả.”

 

Cách giải thích của cô vấn đề gì, nhưng Chử Tu vẫn thấy vui.

 

Tâm tư gần như hết cả lên mặt, nhưng cố nén .

 

Loading...