Anh tiếp tục công việc đang dang dở.
Mạnh Nhiên Nhiên nghĩ ngợi, múc thêm một cốc nữa, đến lưng Phó Tuyết Dạ: “Vẫn nên uống một chút , cả đoạn đường uống giọt nước nào , chắc chắn là khát .”
“ khát, cô tự uống .”
Mạnh Nhiên Nhiên đậy nắp cốc , vẻ mặt chút thất vọng, hỏi: “Anh mang cốc ? dùng cốc của múc cho một ly.”
“Không cần.”
“Vậy .”
Cô cuốn sổ tay Phó Tuyết Dạ.
Trên đó vẽ rành mạch địa hình xung quanh, còn ghi thêm một vài chú thích.
Điều Mạnh Nhiên Nhiên thích nhất ở Phó Tuyết Dạ chính là sự nghiêm túc và cẩn thận. Đàn ông lúc tập trung việc là sức hút nhất.
Lúc , Phó Tuyết Dạ trong mắt cô như một vật phát sáng, toả một sức hấp dẫn đặc biệt.
Dù từ chối cô, cô vẫn thể kiểm soát bản , cứ mãi.
Cô lặng lẽ bên cạnh, dám phiền.
Đợi đến khi Phó Tuyết Dạ vẽ xong, gập sổ và bút , cô mới mỉm : “Vẽ xong .”
“Ừm.”
Mạnh Nhiên Nhiên quan tâm: “Vậy mau xuống nghỉ ngơi , uống nước ăn chút gì đó.”
Phó Tuyết Dạ khẽ nhíu mày, cất giấy bút : “Được.”
“Ăn gì đây? Chỗ nhiều đồ ăn lắm.”
Sự chủ động của Mạnh Nhiên Nhiên khiến Phó Tuyết Dạ quen và chút khó chịu.
Anh thích khác quá gần gũi , đặc biệt là khi rõ tình cảm của Mạnh Nhiên Nhiên, trong khi lòng chẳng hề hướng về cô.
Nghĩ đến những lời Mạnh Nhiên Nhiên với Ngu Xu đêm đó, Phó Tuyết Dạ quyết định giữ cách với cô.
ngờ xui xẻo thế, phân cùng một nhóm với cô.
Mặc dù lúc mới lên đảo, cũng ở cùng nhóm với Mạnh Nhiên Nhiên.
khi đó, hai ở chung vẫn khá , ít nhất là duy trì cách một cách hòa bình và thiện.
Còn bây giờ, Mạnh Nhiên Nhiên chủ động một cách khác thường, quá mức nhiệt tình.
Rõ ràng thẳng với cô mà vẫn như , Phó Tuyết Dạ cũng thêm thế nào.
“ đồ ăn, cô cứ ăn của .”
Phó Tuyết Dạ bước sang bên cạnh hai bước, giữ cách với cô.
Bàn tay đang mở ba lô lấy đồ của Mạnh Nhiên Nhiên khựng , dù nét mặt thoáng qua một tia buồn bã, nhưng cô vẫn nhanh chóng lấy tinh thần, : “Chúng thể ăn cùng mà, chia sẻ đồ ăn sẽ ngon hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-192.html.]
“ đói, cô ăn .”
Dù Mạnh Nhiên Nhiên mặt dày đến , từ chối nhiều như , cô cũng thể giữ vẻ tự nhiên, đành ngượng ngùng gật đầu.
“Không những khác thế nào , hôm nay nắng gắt thật.” Cô tảng đá, uống nước .
Sắc mặt Phó Tuyết Dạ khẽ động, nhưng gì.
“ , chọn nhóm đầu tiên là Chử Tu ?”
“Ừm.”
Nghĩ đến chuyện chọn bánh kem hôm nay, Phó Tuyết Dạ chìm suy tư.
“Vậy thì Chử Tu cũng lợi hại thật, miếng bánh đó là do Ngu Xu cắn nhỉ? Xem Chử Tu hiểu rõ Ngu Xu ghê.” Mạnh Nhiên Nhiên đầy ẩn ý.
Phó Tuyết Dạ im lặng.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tình hình lúc đó, là rõ nhất. Có lẽ tất cả đều thể nhận miếng bánh đó là do Ngu Xu ăn.
Chỉ là Chử Tu thắng trong trò oẳn tù tì.
Vì , Chử Tu chọn miếng bánh mà cả bốn họ đều .
Bọn họ đều từng ở chung nhà cây với Ngu Xu, cũng cô thích ăn bánh kem. Cách ăn bánh của cô đáng yêu và cũng đặc biệt. Khi cắn bánh, cô quá cẩn thận, miếng cắn , hơn nữa thường sẽ ăn liền hai miếng.
Mặc dù còn một miếng bánh khác cũng vẻ là do Ngu Xu ăn, nhưng miếng là giống nhất.
Nếu cho Phó Tuyết Dạ chọn đầu tiên, cùng lắm chỉ do dự một chút, cuối cùng cũng sẽ chọn miếng bánh đó.
Mạnh Nhiên Nhiên quan sát biểu cảm của Phó Tuyết Dạ.
Trông vẻ vui.
Cô nên tiếp tục . Dù thể khiến Phó Tuyết Dạ khó chịu, nhưng Ngu Xu cũng ý định ghép đôi với , chi bằng cứ để Phó Tuyết Dạ hết hy vọng . Cô cũng gì sai.
“ thấy Ngu Xu cũng vui lắm, lúc nãy cô cùng Chử Tu, trông hai họ như một đôi oan gia vui vẻ .”
Phó Tuyết Dạ về phía Mạnh Nhiên Nhiên, ánh mắt lạnh lùng, một chút cảm xúc.
Anh chậm rãi : “ cũng thể nhận miếng bánh đó là Ngu Xu cắn.”
Mạnh Nhiên Nhiên sững .
[Wow! Lời của Tuyết Dạ thẳng thắn quá!]
[ mà, hu hu hu, Tuyết Dạ tuyệt đối sẽ từ bỏ Xu Xu .]
[Couple nhiều mới là tuyệt nhất, Tuyết Dạ cố lên!]
[Thật sự càng ngày càng ngứa mắt cái cô Mạnh Nhiên Nhiên , diễn sâu quá.]
[Lúc đầu Mạnh Nhiên Nhiên như , vì yêu mà đáp nên trở nên cố chấp ? Phó Tuyết Dạ thích cô, cớ cứ gượng ép chứ.]
[ , như Đỗ Hi Duyệt kìa, phóng khoáng bao nhiêu.]