“Hay là chúng oẳn tù tì xem ai chọn ?” Đoạn Tiểu Quang nhắm chiếc bánh , nhưng nếu xông lên lấy thì những khác chắc chắn sẽ đồng ý. Chi bằng chủ động đề nghị một cách công bằng hơn. Nếu vận may mỉm , sẽ quyền ưu tiên và chọn chiếc bánh .
Chử Tu chằm chằm chiếc bánh mặt, cảnh giác liếc Đoạn Tiểu Quang một cái: “Được.”
Bốn bắt đầu oẳn tù tì, thắng là Chử Tu.
Anh hề do dự, lập tức chọn ngay chiếc bánh nhắm.
Thấy Chử Tu chọn mất chiếc bánh thích, ánh mắt Đoạn Tiểu Quang lập tức tối sầm .
Người thứ hai là Bạc Viễn Sơn, cũng nhanh chóng đưa tay lấy một chiếc khác.
Tiếp theo là Phó Tuyết Dạ, chọn cũng nhanh, chỉ lấy đại một trong hai chiếc còn .
Đoạn Tiểu Quang là chọn cuối cùng.
Sau khi các trai chọn xong, họ cũng ăn một miếng bánh. Khi họ ăn xong, cô gái mà họ chọn sẽ xuất hiện ngay lưng.
Chử Tu cầm chiếc bánh lên, chút do dự cắn một miếng.
Dù linh tính mách bảo đây chính là chiếc bánh của Ngu Xu, nhưng vẫn lo sợ lỡ như thì sẽ khó xử vô cùng. Anh dám ăn vết cắn sẵn, chỉ cẩn thận nếm một chút ở rìa bánh.
Anh liếc những khác, họ cũng tương tự như , đều chỉ cắn một miếng nhỏ ở chỗ chạm .
Phó Tuyết Dạ chiếc bánh tay do Ngu Xu ăn.
Anh một cảm giác khó tả, chỉ cần vết cắn mặt bánh là đó của cô.
Trước khi oẳn tù tì, quan sát kỹ bốn chiếc bánh. Trong đó hai chiếc cảm thấy khả năng là của Ngu Xu, nhưng Chử Tu và Bạc Viễn Sơn mỗi lấy một cái.
Vì khi đối mặt với hai chiếc bánh còn , chỉ chọn bừa.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tiếng bước chân vang lên từ phía .
Bốn họ, mỗi một vẻ mặt khác .
Có mong chờ, bình tĩnh, cau mày.
Chử Tu tràn đầy mong đợi, chậm rãi xoay . Khoảnh khắc thấy Ngu Xu đang lưng , nụ môi cách nào che giấu nữa.
Nụ rạng rỡ chút đắc ý, chỉ thiếu điều phá lên thành tiếng mà thôi.
Ngu Xu , chớp chớp mắt.
Chử Tu ngay chiếc bánh đó là của Ngu Xu.
Linh cảm của sai.
Nhìn thấy gương mặt Ngu Xu, bỗng một khao khát ôm chầm lấy cô.
Xa cách lâu như , cuối cùng cũng thể ở riêng bên cô.
Chử Tu , nụ mang theo vài phần trẻ con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-187.html.]
Đứng lưng Đoạn Tiểu Quang là Đỗ Hi Duyệt, lưng Phó Tuyết Dạ là Mạnh Nhiên Nhiên, còn lưng Bạc Viễn Sơn là Doãn Mân.
Sau khi chia nhóm xong, bắt đầu chuẩn hành trang để xuất phát. Đã quen ở nhà cây mấy ngày nay, bây giờ rời nơi khác, ai cũng cảm thấy chút quen.
Ngu Xu xổm sắp xếp đồ đạc. Cô định mang tất cả vì nhiều ngày tích lũy, đồ dùng của cô khá nhiều. Lần ngoài, chỉ cần mang những thứ thật sự cần thiết là .
Cô bỏ quần áo, một ít đồ ăn, bộ bát đũa cá nhân và vài loại thuốc mà Phó Tuyết Dạ đưa ba lô. Đống đồ ăn vặt vẫn còn khá nhiều vì dạo gần đây cô cũng ăn mấy.
Ngu Xu đóng gói xong một ba lô đầy ắp, định dậy thì đầu thấy Phó Tuyết Dạ ngay lưng .
“Tuyết Dạ.”
Phó Tuyết Dạ dịu dàng : “Cái cho em, cần trả nữa.”
Anh đưa cho Ngu Xu chiếc mũ rơm cho cô mượn. Ngu Xu dùng xong để túi hành lý của .
Ngu Xu ngẫm nghĩ một lát: “Cho em thì mà dùng, hôm nay nắng to lắm.”
Phó Tuyết Dạ cô, cho cô từ chối mà đội thẳng chiếc mũ lên đầu cô.
Sau khi đội mũ xong, Phó Tuyết Dạ cứ cô mãi mà gì, cho đến khi Chử Tu bước tới.
Chử Tu giật lấy chiếc ba lô tay Ngu Xu và đeo lên vai một cách hết sức tự nhiên.
“Chúng .”
Ngu Xu Chử Tu, Phó Tuyết Dạ.
Không khí bỗng trở nên căng thẳng, Chử Tu Phó Tuyết Dạ với ánh mắt đầy địch ý, trong khi Phó Tuyết Dạ chỉ lặng lẽ cô.
Đôi mắt Phó Tuyết Dạ sâu thẳm, ánh dịu dàng nhưng ẩn chứa những cảm xúc phức tạp: “Tạm biệt, đường cẩn thận nhé.”
Ngu Xu gật đầu: “Vâng.”
Chử Tu gắt lên: “Thừa lời, ở đây , cần lo. Đồng đội của ở bên kìa.”
Chử Tu cau mày, hất cằm hiệu cho thấy Mạnh Nhiên Nhiên đang đợi.
Nói xong, liền kéo tay Ngu Xu .
Họ mới vài bước thì Đoạn Tiểu Quang và Đỗ Hi Duyệt cũng tới.
“Hai định ?” Đoạn Tiểu Quang hỏi.
Chử Tu đời nào cho Đoạn Tiểu Quang , trả lời qua loa: “Chưa .”
Đỗ Hi Duyệt Ngu Xu, thấy cô đội mũ rơm liền lấy một lọ gel lô hội từ trong túi: “Cái cho .”
Ngu Xu ngẩn một chút.
Đỗ Hi Duyệt đưa đến mặt cô: “Dùng để dịu da khi nắng, muỗi đốt bôi cũng .”