Lần đợi đến bao giờ. Anh rèn sắt khi còn nóng, cho hết lời, hỏi cho rõ ràng.
lúc , bên cạnh Ngu Xu cả Phó Tuyết Dạ và Bạc Viễn Sơn, kéo cô một góc chuyện riêng.
- Khuya , ? - Đỗ Hi Duyệt bên cạnh Chử Tu.
Chử Tu ngẫm nghĩ một lát:
- Cậu .
- Mọi đều mệt lử , chuyện gì thì mai hẵng . - Đỗ Hi Duyệt dường như cũng nhận Chử Tu còn gì đó.
Chử Tu liếc cô một cái. Tuy cảm thấy Đỗ Hi Duyệt chẳng hiểu gì cả, nhưng vẫn gì thêm, chỉ “ừ” một tiếng theo nhà cây.
Mọi trong đội Đỏ đang dọn dẹp chỗ ngủ.
Bạc Viễn Sơn lấy từ một ôm rơm rạ, trải lên chiếc giường gỗ đóng xong, bên lót thêm một lớp đệm khiến chiếc giường trở nên mềm mại hơn.
- Giường hai bạn nữ ngủ nhé, và Phó Tuyết Dạ ngủ bên ngoài.
Tâm trạng Mạnh Nhiên Nhiên , thêm vụ cháy cũng do cô gây . Bởi vì cô cứ mãi thất thần, dù ai trách cứ nhưng cô vẫn vô cùng áy náy. Cô liên lụy , khiến căn nhà gỗ và đồ đạc vất vả lắm mới xong hủy hoại.
- Cảm ơn . - Mạnh Nhiên Nhiên lí nhí, sắc mặt cô tệ, giọng cũng yếu ớt còn chút sức lực.
- Vậy tối nay hai cần trực đêm ? - Ngu Xu hỏi.
- Chuyện và Tuyết Dạ sẽ bàn , hai em cứ nghỉ ngơi . - Bạc Viễn Sơn đáp.
Ngu Xu sang Phó Tuyết Dạ. Vừa , cũng đang cô. Ngu Xu thể cảm nhận dường như chuyện với .
- Em buồn ngủ, em với hai một lát ngủ nhé.
Nghe Ngu Xu , Mạnh Nhiên Nhiên theo bản năng liếc Phó Tuyết Dạ.
Lòng cô chua xót tột cùng, tựa như đánh đổ một ly cà phê đen đặc, đắng chát lạnh buốt. Cô chẳng thêm một lời, lẳng lặng xuống.
Có lẽ, cô nên từ bỏ thôi.
Mạnh Nhiên Nhiên nghĩ , nhưng trong lòng nỡ.
Tại mới thích một từ bỏ chứ? Rõ ràng chỉ mới quen , chẳng lẽ cô một chút cơ hội nào ?
Nằm giường, mắt Mạnh Nhiên Nhiên cay xót, nước mắt cứ thế lặng lẽ tuôn rơi. Dù cô lưng về phía máy , ai thấy mặt cô, nhưng bờ vai run lên từng chập cùng tiếng nức nở khe khẽ lên tất cả.
[Tự nhiên thấy Mạnh Nhiên Nhiên cũng đáng thương thật, nếu là , cũng sẽ thích Phó Tuyết Dạ.]
[Biết giờ, Phó Tuyết Dạ thích cô .]
[Tóm là cặp nào cặp đó , Tuyết Dạ sẽ thích Mạnh Nhiên Nhiên .]
[Thế mà cũng á, đến mức ?]
[Hơi băn khoăn, thật cuối cùng Ngu Xu sẽ chọn ai.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-180.html.]
Ngu Xu, Phó Tuyết Dạ và Bạc Viễn Sơn quây quần bên đống lửa. Ban đầu, cả ba đều im lặng. Cuối cùng, Bạc Viễn Sơn là khơi mào câu chuyện:
- Tối nay hình như em ăn bao nhiêu, ăn thêm chút gì ?
Ngu Xu đúng là chẳng ăn gì. Lăn lộn nãy giờ, vốn thấy đói, nhưng Bạc Viễn Sơn nhắc, cô liền cảm thấy bụng cồn cào.
- Có phiền quá ạ?
Bạc Viễn Sơn mỉm :
- Không phiền chút nào. Muốn ăn thì một chút thôi, nhớ vẫn còn mì gói, để nấu cho em một gói nhé.
- Vậy ăn ?
- Anh ăn khuya.
Ngu Xu sang Phó Tuyết Dạ:
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
- Tuyết Dạ, ăn ? Một tớ ăn hết một gói .
- Ừm. - Phó Tuyết Dạ đáp.
Thật hề đói, cũng thói quen ăn khuya.
Ngu Xu gật đầu:
- Vậy chúng ăn chung một gói, mỗi một nửa nhé.
- Được.
- Vậy hai đây một lát nhé, rửa nồi. - Bạc Viễn Sơn dậy rời , chỉ còn Ngu Xu và Phó Tuyết Dạ bên đống lửa.
Ngu Xu hết đống lửa sang Phó Tuyết Dạ. Từ lúc cô và Chử Tu rời cho đến giờ, điểm thiện cảm của Phó Tuyết Dạ tăng thêm 10 điểm.
Cô ngẫm nghĩ, nhấn mở xem hồ sơ của Phó Tuyết Dạ. Thông tin bên một vài đổi. Ngoài những giới thiệu đó, giờ thêm mấy dòng.
“Nhìn bề ngoài vẻ lạnh lùng, thờ ơ với thứ, nhưng một khi thích, sẽ trở nên dịu dàng. Trong thế giới của , thích là sự tồn tại đặc biệt nhất. Bông sen tuyết núi cao lạnh lẽo, cũng sẽ một mặt nồng ấm như lửa.”
- Em uống gì ? - Phó Tuyết Dạ đột nhiên hỏi.
Ngu Xu chớp mắt, nhẹ giọng đáp:
- Không cần ạ.
- Ừm.
Cả hai im lặng vài giây, đồng thời lên tiếng.
- Cậu...