Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:31:23
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngu Xu ngạc nhiên: “Ơ? Đây là chiếc mũ ở nhà cây ạ?”

 

“Ừ,” Phó Tuyết Dạ đáp.

 

Ngu Xu cũng từng thấy nó . Cô vươn tay nhận ngay mà hỏi : “Em đội ạ?”

 

“Được.”

 

Nói , tự tay đội mũ lên cho cô, cẩn thận chỉnh vành mũ để rối tóc cô.

 

Ngu Xu ngẩng đầu , đôi mắt trong veo, hồn nhiên hỏi: “Đẹp ?”

 

“Ừ.”

 

Ngu Xu mỉm rạng rỡ: “Thích quá, em đội mũ hái hoa sẽ say nắng nữa .”

 

Chử Tu chẳng từ xuất hiện, hỏi: “Mọi định thế?”

 

“Bọn tớ chuẩn chuyển gỗ đây.”

 

cũng , cùng .”

 

Nói xong, còn liếc xéo Phó Tuyết Dạ một cái.

 

Ngu Xu hỏi: “Một thôi ?”

 

“Ừ hử.”

 

“Mấy khác trong đội cùng ?”

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Cần gì bọn họ cho vướng tay vướng chân, một là đủ . Sao lôi thôi thế?”

 

Cậu liếc chiếc mũ đầu Ngu Xu, suy nghĩ một lát lôi chiếc kính râm trong túi .

 

“Cái cho .”

 

“Cho ?”

 

“Ừ.” Chử Tu mặt .

 

mà… dùng ?”

 

“Cho thì cứ cầm lấy, nhảm nhiều thế.”

 

Ngu Xu chút do dự. Chử Tu bèn mở gọng kính , đeo thẳng lên mặt cô.

 

Mắt kính khá to, trong khi khuôn mặt Ngu Xu chỉ nhỏ bằng bàn tay nên khi đeo lên, chiếc kính che mất nửa khuôn mặt cô.

 

Chử Tu tỏ hài lòng: “Được , thế trông đấy.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-170.html.]

Ngu Xu tìm gương soi thử, cô quen nên cứ qua : “Trông kỳ quặc chứ?”

 

Chử Tu nghiêm túc dặn dò: “Kỳ quặc chỗ nào? Cậu đeo cho cẩn thận, tháo . Bỏ mũ cũng bỏ kính.”

 

Nói đoạn, còn liếc Phó Tuyết Dạ đầy khiêu khích.

 

Phó Tuyết Dạ thèm để ý đến , chỉ nhẹ nhàng với Ngu Xu: “Chúng thôi.”

 

Dọc đường , Chử Tu cứ lẽo đẽo bám theo Ngu Xu. Đi vài bước, hỏi cô mệt , cần cõng .

 

“Không cần .” Ngu Xu từ chối.

 

Chử Tu bĩu môi: “Hôm nay thế? Sáng ăn nhiều lắm ? Giờ vẫn thấy mệt ?”

 

Ngu Xu hì hì: “Dạo nhiều nên hình như em cũng đỡ mệt hơn .”

 

Mạnh Nhiên Nhiên thấy Ngu Xu Chử Tu quấn lấy, bèn chủ động đến bắt chuyện với Phó Tuyết Dạ. Bạc Viễn Sơn cùng, lặng lẽ quan sát bốn phía .

 

“Tối nay ăn cơm xong, chúng dạo một lát ? Tớ vài lời với .” Mạnh Nhiên Nhiên lấy hết can đảm cúi đầu chờ đợi câu trả lời của Phó Tuyết Dạ.

 

Dường như lâu mà vẫn thấy đáp , cô bèn ngẩng đầu lên .

 

Lại thấy đang về phía Ngu Xu và Chử Tu.

 

Cô cũng theo hướng mắt . Chử Tu đang cầm một tờ khăn giấy lau mồ hôi cho Ngu Xu. Dù vẻ mặt vẫn tỏ kiêu ngạo, miệng lầm bầm vẻ mất kiên nhẫn, nhưng ai cũng thấy rõ là đang .

 

Ngu Xu đội mũ và đeo kính râm, che gần hết cả khuôn mặt, nhưng ánh nắng, cả cô như đang tỏa sáng. Chiếc cằm lộ trắng nõn như ngọc, toát lên một vẻ tươi tắn, vui vẻ.

 

Mạnh Nhiên Nhiên cắn môi: “Tuyết Dạ? Cậu tớ ?”

 

Phó Tuyết Dạ thu hồi ánh mắt. Anh về phía Mạnh Nhiên Nhiên, trầm ngâm một lát : “Được, ăn tối xong tớ sẽ tìm .”

 

Tuy Phó Tuyết Dạ đồng ý, nhưng Mạnh Nhiên Nhiên chẳng thể vui lên nổi.

 

Trên đường , Ngu Xu hái ít hoa. Phần lớn là do Chử Tu hái cho cô, còn cẩn thận dùng giấy gói , một nửa bỏ ba lô, nửa còn để cô cầm tay.

 

Rõ ràng là cùng đội, nhưng Chử Tu cứ nhất quyết cạnh Ngu Xu. Phó Tuyết Dạ hai gần chuyện với cô đều chen ngang đẩy .

 

Hơn nữa, sức của Chử Tu đúng là khỏe. Trông hề cao to hơn Phó Tuyết Dạ Bạc Viễn Sơn, nhưng thể vác nhiều gỗ hơn hẳn hai . Thảo nào dám một ôm hết việc khuân vác, để ba còn ở nhà việc khác.

 

Để thể hiện mặt Ngu Xu, còn cố tình đếm xem Phó Tuyết Dạ vác mấy khúc gỗ, sẽ vác nhiều hơn vài khúc. Dù vác nổi nhưng đúng là tốn sức.

 

Cả quãng đường trời nắng gắt, nóng rát. Ngu Xu cũng nhận mệt lả, trán đẫm mồ hôi.

 

“Chử Tu, nghỉ một lát ?”

 

Chử Tu đưa tay quệt mồ hôi trán, liếc Phó Tuyết Dạ và Bạc Viễn Sơn, thấy họ cũng thấm mệt, bèn hắng giọng : “Cậu hỏi họ xem, nếu họ nghỉ thì dừng một lát, thì cũng .”

 

Vẻ mặt của Chử Tu lúc , cộng thêm mồ hôi nhễ nhại và câu của khiến bình luận của khán giả như mùa.

 

[Chử Tu đúng là một tên ngốc hài hước.]

Loading...