Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:22:19
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hừ.”

 

“Anh về đấy?”

 

Trong tay Chử Tu đang cầm mấy loại quả dại và một ổ trứng chim, vốn dĩ định nấu cho cô ăn. Lúc , mặt sa sầm, lạnh lùng đáp: “Cô hỏi nhiều thế gì.”

 

Ngu Xu liếc một cái. Con đầu đổi lớn, lúc thành 10, trong khi hôm qua khi ngủ vẫn là 2. Chẳng lúc cô ngủ xảy chuyện gì.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

 

Ngu Xu cũng chẳng ngạc nhiên, cún con sẽ tự đổ thôi. Chẳng cần tốn công sức gì, cứ mặc kệ .

 

Thế là Ngu Xu thèm để ý đến nữa, mà sang Phó Tuyết Dạ.

 

“Hai ăn gì ?”

 

“Chưa.”

 

“Quả bưởi hôm qua vẫn còn, là chúng chia ăn chung .”

 

“Ừ.”

 

Chử Tu chằm chằm hai họ, mấy quả dại tay bóp nát hai quả.

 

Quả bưởi còn là do hái hôm qua, quả của Ngu Xu ăn từ sớm . Người phụ nữ đem quả bưởi cực khổ hái chia cho khác ăn!?”

“Dọn dẹp sơ qua một lượt, cả bốn cùng rời khỏi hang núi, quyết định con suối nhỏ ban nãy để uống nước, nhân tiện xem thử tổ chương trình để manh mối nhiệm vụ nào quanh đó .

 

Trước đó, tổ chương trình dặn rằng mỗi ngày đều nhiệm vụ, nhưng họ tự tìm thấy tấm thẻ nhiệm vụ.

 

Còn tấm thẻ sẽ xuất hiện ở thì ai .

 

, cả bốn đều chút manh mối nào, đành uống nước tính . Nếu dọc đường gì, họ sẽ đổi sang hướng khác để tìm.

 

Hơn nữa, chương trình tổng cộng tám khách mời, ngoài bốn họ vẫn còn bốn nữa, chẳng giờ đang ở phương nào.

 

Biết tình cờ gặp họ đường thì .

 

Mang theo suy nghĩ đó, bốn tới bờ suối, và thật bất ngờ, họ phát hiện một hòm thư đặt ngay cạnh dòng nước.

 

Ai cũng nhớ rõ, hôm qua ở đây thứ .

 

Chử Tu chần chừ, tiến thẳng tới mở hộp thư, rút một chiếc phong bì.

 

Trên phong bì mới tinh là ba chữ to đùng: Thẻ nhiệm vụ.

 

“Nhiệm vụ đây ?” Vừa , Chử Tu xé toạc phong bì, lấy một tấm thẻ cứng.

 

Mạnh Nhiên Nhiên háo hức giục, “Xem .”

 

Chử Tu kẹp tấm thẻ giữa hai ngón tay, giọng điệu lười nhác, chậm rãi : “Tìm kiếm mười loại động thực vật thể ăn . Sau đó, mang vật mẫu của chúng như cành lá hoặc lông tóc đến điểm nộp nhiệm vụ. Đội hai thành đầu tiên sẽ chiến thắng.”

 

Bên tấm thẻ còn một dòng ghi chú, giải thích rằng “đội hai ” chính là đội ghép ban đầu.

 

Hơn nữa, thẻ nhiệm vụ rải rác khắp nơi đảo, mỗi ngày nhiều thẻ nhưng nội dung nhiệm vụ đều giống hệt , nên nếu thấy những tấm thẻ khác thì cũng cần lấy nữa.

 

Như , đội bốn của họ thể tiếp tục cùng . Tuy nhiên, họ thể chia sẻ các mẫu vật tìm , đó tách để tìm điểm nộp nhiệm vụ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-17.html.]

Mạnh Nhiên Nhiên lên tiếng: “Chúng tìm mấy loại mà, đúng ?”

 

Phó Tuyết Dạ: “Ừm.”

 

Chử Tu liệt kê: “Bưởi, táo, hương thảo, dừa, cá.”

 

Ngu Xu : “Nhiều phết đấy, chúng tìm tiếp thôi.”

 

Mạnh Nhiên Nhiên ngẫm nghĩ một lúc hỏi: “Vậy chúng cần tiếp tục chung bốn nữa ? Em thấy thẻ ghi là đội hai .”

 

Điều nghĩa là, hai đội của họ bây giờ chính thức là đối thủ cạnh tranh.

 

Phó Tuyết Dạ ôn tồn: “Vẫn thể cùng .”

 

Chử Tu cất giọng dứt khoát: “Đương nhiên là tách .”

 

Hai gần như mở miệng cùng lúc, nhưng ý kiến trái ngược .

 

[ Ha ha ha ha, hai ông cần thiếu ăn ý đến thế ? ]

 

[ Chử Tu chỉ chăm chăm tách thôi, cảm giác ngứa mắt Phó Tuyết Dạ lắm . ]

 

[ Chử Tu ngứa mắt với cả thế giới thì , c.h.ế.t mất. ]

 

[ Một núi thể hai hổ, chắc Chử Tu sợ Phó Tuyết Dạ cướp hết spotlight của đây mà. ]

 

Ngu Xu đưa đề nghị: “Hay là thế , chúng tìm năm loại , đợi đến khi tìm đủ mười loại thì tách , thấy ?”

 

Phó Tuyết Dạ: “Được đó.”

 

Chử Tu hừ một tiếng: “Phiền phức, sáu loại ?”

 

Ngu Xu nhẹ nhàng đáp: “Cứ đủ mười loại , cùng tìm sẽ nhanh thôi mà.”

 

Mạnh Nhiên Nhiên : “Ven suối nhiều cây cối lắm, chúng tìm ở đây thử xem.”

 

Ngu Xu chợt nhớ : “ , hôm qua em thấy suối tôm đó, bắt luôn?”

 

Chử Tu tỏ vẻ bất mãn: “Tối qua trời tối om, tôm bé tí tẹo thì bắt kiểu gì?”

 

Ngu Xu: “À, giờ chúng bắt .”

 

Nói , cô xắn tay áo lên.

 

Chử Tu cản cô , giọng điệu vẻ: “Cần cô nhắc ? , cô sang một bên xem là .”

 

Ngu Xu: “Sao cho em giúp?”

 

Chử Tu: “Cô thì giúp gì, cứ xem .”

 

Nói , Chử Tu chăm chú xuống dòng suối trong vắt một lúc, nhanh như chớp thò tay xuống nước. Mấy ngón tay khẽ cử động, kẹp một con tôm lôi lên.

 

Đó là một con tôm nhỏ, trong suốt lấp lánh ánh mặt trời. Nó giãy giãy trong tay Chử Tu mấy cái, trông đầy sức sống.

 

“Thấy , dễ ?”

 

Loading...