“Mơ thấy chuyện .”
“Hửm?”
Ngu Xu siết chặt ngón tay, hai tay ôm lấy đầu gối, nghiêng đầu tựa đó Chử Tu. Ánh mắt từ lên của cô thoáng nét yếu đuối, vẻ đáng thương mềm mại khơi dậy trong lòng khác ham chiếm hữu và bảo vệ mãnh liệt.
Chử Tu bao giờ cảm giác . Cứ như một luồng điện chạy qua .
“Không nhớ ,” Ngu Xu mím môi, vươn một ngón tay chọc nhẹ cánh tay Chử Tu, “Em đây với một lát nhé.”
Hơi thở của Chử Tu chút rối loạn, nhưng lạ là hề tỏ khó chịu , mà chỉ chần chừ đáp một tiếng “Ừ” khe khẽ. Anh thể cảm nhận lực từ ngón tay cô, cánh tay cô vịn như tìm chỗ dựa, quá mật nhưng cũng quá xa cách, chính điều đó khiến bận tâm.
Không từ lúc nào, tay của Ngu Xu cầm lấy cành cây từ tay Chử Tu. Lúc là Chử Tu nhàm chán khều lửa, bây giờ đến lượt Ngu Xu hứng thú nghịch ngợm, khều bên một chút, chọc bên một chút. Bị cô , ngọn lửa bỗng bùng lên mạnh hơn.
Chử Tu vươn tay giật cành cây.
“Đừng nghịch nữa.”
Ngu Xu nhướng mày, khẽ phản bác: “Sao thế?”
“Cô thế lửa càng ngày càng to, củi sẽ cháy hết nhanh, cầm cự đến sáng .”
Ngu Xu bừng tỉnh, vội vàng đưa cành cây cho : “Đây.”
Giọng Chử Tu ban nãy hung dữ. Nói xong còn nghĩ cô sẽ dỗi, ngờ cô ngoan ngoãn lời như . Anh thầm nghĩ, đôi khi cô cũng đáng yêu, chỉ là thường xuyên lời, nếu lúc nào cũng ngoan như bây giờ thì . Mà thôi, cô ngoan cũng chẳng liên quan đến , miễn là đừng gây thêm phiền phức cho là .
Ngu Xu nghiêng đầu đống lửa, ngũ quan của cô xinh tinh xảo, đặc biệt là khi ánh lửa nhảy múa trong đôi mắt, làn da trắng tuyết của cô ánh lửa ánh lên một vẻ dịu dàng.
Ban đầu thấy Ngu Xu cũng xinh gì cho lắm, dù ngoài đời trông ưa hơn ảnh mạng một chút. hiểu , luôn cô. Càng càng thấy thuận mắt, còn cảm giác bài xích như lúc mới gặp.
Mới chỉ một ngày ngắn ngủi trôi qua.
Hai cứ như gì, nhưng thứ bình yên và đến lạ. Trong đêm mưa rả rích thế , xung quanh hẳn là yên tĩnh, thể thấy tiếng mưa, tiếng gió và cả tiếng côn trùng rả rích, nhưng cứ thế sâu đôi mắt Ngu Xu, như lạc một thảo nguyên bao la rực rỡ sắc màu, nơi đó đẽ, rung động lòng , khiến chìm đắm. Chưa kịp định thần, thảo nguyên hóa thành một dòng sông ấm áp, bao bọc lấy , từ từ nhấn chìm xuống.
Đêm về khuya, xem livestream cũng còn nhiều. Thỉnh thoảng chỉ vài dòng bình luận lướt qua.
[ Sao hai tự dưng hòa hợp thế nhỉ? ]
[ Ánh mắt Chử Tu Ngu Xu gì đó đúng lắm nha. ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-16.html.]
[ Nhìn góc Ngu Xu thật sự, là con gái còn rung rinh. ]
[ Phải công nhận trai xinh gái cạnh đúng là mãn nhãn, họ cứ im như thế cũng xem cả buổi. ]
Không tự lúc nào, Ngu Xu ngủ . Khi cô tỉnh , mới phát hiện ngủ gục. Đống lửa mặt đất tàn. Chử Tu , chỉ Phó Tuyết Dạ đang một bên dọn dẹp đồ đạc, Mạnh Nhiên Nhiên thì phụ giúp .
Lúc Ngu Xu dậy, chân cô tê.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Phó Tuyết Dạ tiếng động liền đầu , thấy Ngu Xu đang xổm đất.
“Sao ?”
“Chân em tê.”
Phó Tuyết Dạ bước về phía cô. Đứng mặt cô, trông thực sự cao, Ngu Xu như ngẩng hẳn đầu lên mới thấy . Gương mặt Phó Tuyết Dạ lạnh lùng mà sâu lắng, tựa như một vị thần, ánh nắng ban mai chiếu lên càng tạo một cảm giác thiêng liêng. Ánh sáng như tỏa từ , và ánh mắt Ngu Xu cũng tựa như sự cứu rỗi của thánh thần, mang một vẻ từ bi bác ái.
Anh chìa tay về phía Ngu Xu.
Giây phút , từ góc của Ngu Xu, hình tượng của Phó Tuyết Dạ dường như trở nên vô cùng cao lớn.
Cô đưa tay đặt lên tay Phó Tuyết Dạ, liền thấy giọng Chử Tu từ phía vọng tới.
“Hai đang gì đấy?”
Chử Tu lạnh băng chằm chằm hai họ. Anh mới rời một lát mà hai nắm tay . Đêm qua còn thấy cô gái ngoan ngoãn, xem là nghĩ sai. Chỉ cần ở đây, cô sẽ bao giờ để yên lòng.
Dù rằng… dù rằng cô thế nào với khác cũng chẳng liên quan gì đến , nhưng mà… họ mới là một đội cơ mà! Làm như thể là ngoài cuộc . Không thì cô cứ sang đội với Phó Tuyết Dạ luôn !
“ đỡ cô dậy thôi,” Phó Tuyết Dạ nhàn nhạt giải thích.
Chử Tu ba bước thành hai, tiến tới gạt phắt tay Phó Tuyết Dạ , dùng sức lôi Ngu Xu dậy. Anh dùng sức lớn, Ngu Xu kéo lảo đảo, đ.â.m sầm Chử Tu.
“Này, dùng sức mạnh thế gì?”
“Cô nặng như , dùng sức thì kéo nổi.”
“Anh bậy!”