Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:30:31
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hi Duyệt, nhiệt độ nước , thử xem.”

 

Đỗ Hi Duyệt xổm xuống, dùng ngón tay chạm nước.

 

“Ừ.”

 

“Vậy chúng xuống thôi.” Ngu Xu cũng xổm xuống theo, tiên bên thành bể, đôi chân thon dài trắng như tuyết ngâm một nửa trong nước, ánh nước lấp lánh phản chiếu lên làn da cô khiến nó càng thêm toả sáng.

 

Cô tựa như một tinh linh của nước, cả toát ánh sáng trong suốt.

 

Đỗ Hi Duyệt đầu cô.

 

Đối diện với nụ của Ngu Xu, Đỗ Hi Duyệt vô thức gật đầu.

 

Nói xong, Ngu Xu Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang.

 

“Hai thì ? Sao bơi , cứ đó mãi thế?”

 

Hai họ đồ xong và ngoài, nhưng ai xuống nước cả, đều là đợi Ngu Xu .

 

Lúc Ngu Xu , hai như những tảng đá cứng đờ, ngoài tròng mắt di chuyển theo Ngu Xu, cơ thể hề nhúc nhích.

 

Đoạn Tiểu Quang kìm nén cảm xúc, : “Cậu bơi , lát nữa tớ xuống .”

 

Giọng của Chử Tu cũng chút kỳ lạ, nhàn nhạt đáp: “Ừ.”

 

Ngu Xu hỏi xong cũng để ý đến họ nữa, cô kéo Đỗ Hi Duyệt: “Cậu xuống .”

 

Đỗ Hi Duyệt ngập ngừng bắt chước Ngu Xu, đặt hai chân xuống nước .

 

Nước ấm, quả thực dễ chịu.

 

Dòng nước ấm áp dường như xoa dịu sự căng thẳng của Đỗ Hi Duyệt, khiến cô còn cứng đờ như nữa.

 

Người ở ngoài nhà cây cũng thể thấy hồ bơi.

 

“Họ bơi kìa.” Người chú ý đến tình hình nhà cây nhất lẽ là Doãn Mân.

 

Cô thấy Ngu Xu và Đỗ Hi Duyệt mặc đồ bơi xinh bước , lập tức lộ vẻ ngưỡng mộ.

 

Những khác vốn đang dọn dẹp “bãi chiến trường” bữa tối, tiếng mới tới xem.

 

Khi Phó Tuyết Dạ tới, tay trái cầm hai cái bát, tay cầm mấy cành cây.

 

Nhìn thấy cảnh tượng cách đó xa, cành cây tay rơi xuống đất.

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Bạc Viễn Sơn Phó Tuyết Dạ, thấy cành cây tay rơi xuống mới tò mò sang.

 

Ngu Xu và Đỗ Hi Duyệt đang nô đùa trong làn nước. Ngu Xu tinh nghịch tạt nước lên Đỗ Hi Duyệt. Cả hai ở khu vực nước cạn, gần như nửa đều lộ khỏi mặt nước, còn đôi chân thon dài thì chìm trong làn nước mát. Quần áo ướt sũng, dính sát , họ lúc thì cúi xuống che mặt, lúc phá lên giòn tan. Dưới ánh đèn, cơ thể họ lấp lánh, làn da trắng ngần toả một sức quyến rũ mê .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-142.html.]

Đỗ Hi Duyệt chút e thẹn, nhưng Ngu Xu vươn tay nắm lấy tay cô. Dường như Đỗ Hi Duyệt cũng thả lỏng hơn, cô bất ngờ dùng một tay vớt nước, tạt một vốc nước lớn lên Ngu Xu.

 

Ngu Xu “A” lên một tiếng, lớn ôm chầm lấy Đỗ Hi Duyệt.

 

Hai trông vui vẻ vô cùng, khung cảnh đến mức khiến chớp mắt, chỉ ghi nhớ tất cả những gì mắt, khắc sâu trong đầu.

 

Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang chỉ bên cạnh họ.

 

Cả hai như cảnh tượng mắt mê hoặc.

 

Không ai cử động, chỉ ngây xuống hồ.

 

Nếu kỹ, sẽ thấy ánh mắt của cả hai đều chỉ dán một Ngu Xu.

 

Đỗ Hi Duyệt cũng , nhưng cô vẫn chút thể thả lỏng .

 

Không giống Ngu Xu, cô tựa như một tinh linh trong nước, mỗi động tác, mỗi nụ đều một cách tự nhiên. Tiếng của cô càng trong trẻo, du dương.

 

Hơn nữa, chỉ cần bạn mắt cô, chắc chắn sẽ đôi đồng tử ma mị hút .

 

Cô sẽ kéo bạn cùng khiêu vũ, cùng chìm một dòng sông ấm áp.

 

Có một đôi tay sẽ kéo bạn chìm xuống.

 

Khiến bạn chỉ cùng cô đắm chìm.

 

 

cách khá xa, Phó Tuyết Dạ và Bạc Viễn Sơn cũng cảm giác tương tự.

 

Mạnh Nhiên Nhiên : “Trông họ chơi vui quá.”

 

Doãn Mân: “ , tớ cũng bơi quá. Ngày mai chúng nhất định thắng.”

 

Doãn Mân vốn còn động lực gì, nhưng khi thấy Ngu Xu vui vẻ như , ngọn lửa trong lòng cô bùng lên.

 

xong nhưng nhận sự đáp của hai trai, bèn họ.

 

Chỉ thấy Phó Tuyết Dạ và Bạc Viễn Sơn đều đang về phía hồ bơi, bất động, như thể thấy lời cô .

 

Doãn Mân: “Anh Viễn Sơn, Phó Tuyết Dạ, hai chẳng phản ứng gì ? Hai ở nhà cây ?”

 

Phó Tuyết Dạ: “Cũng .”

 

Bạc Viễn Sơn: “Anh thấy ở cũng thôi.”

 

Câu trả lời của hai khiến Doãn Mân vô cùng nản lòng, ai cũng vẻ thờ ơ như .

 

Doãn Mân: “Không thể thế , chúng cố gắng ngày mai thắng một .”

 

“Ừ.” Giọng Phó Tuyết Dạ lạnh nhạt, nhưng ánh mắt một nữa dừng Ngu Xu. Đáy mắt chút ấm, một tia lửa nhỏ nhóm lên. Đến khi ngọn lửa bùng cháy, mới cúi đầu, che giấu cảm xúc của .

 

Loading...