“ Ngu Xu, ở nhà cây hai , những gì thế?”
Ngu Xu suy nghĩ một chút trả lời: “Ăn, ngủ và chơi.”
Mạnh Nhiên Nhiên trông chút gượng gạo, cô cảm thấy thể nào bắt chuyện nổi với Ngu Xu.
lúc , Doãn Mân gọi lớn: “Nhiên Nhiên, ở đây gì thế? Anh Bạc gọi chúng qua việc kìa.”
“Đây, tớ tới ngay!”
Cô Ngu Xu: “Vậy tớ việc đây.”
Ngu Xu gật đầu: “Được thôi.”
Mạnh Nhiên Nhiên Ngu Xu, hiểu cô luôn cảm giác Phó Tuyết Dạ đối xử với Ngu Xu đặc biệt.
Lần tìm cơ hội thử lòng Phó Tuyết Dạ mới .
Đến đây nhiều ngày như , cô gần như xác định mục tiêu của là Phó Tuyết Dạ. Tuy cũng chút cảm tình với Đoạn Tiểu Quang, nhưng cô vẫn thích kiểu như Phó Tuyết Dạ hơn.
Không Phó Tuyết Dạ nghĩ thế nào.
Mạnh Nhiên Nhiên , Ngu Xu cũng dừng tay.
Cô đầu về phía Đỗ Hi Duyệt. Cô vẫn đang miệt mài vẽ, dáng vẻ vô cùng tập trung, ai dám đến phiền.
Ngu Xu bệt xuống chiếc túi hành lý của , duỗi thẳng hai chân. Ngồi xổm lâu quá khiến chân cô tê.
“Mệt ?”
Giọng của Bạc Viễn Sơn vang lên từ phía .
Ngu Xu giật , đầu thì thấy Bạc Viễn Sơn đang ngay lưng .
“Không , mệt.”
Bạc Viễn Sơn đưa cho cô một chai nước: “Ừm, uống chút gì . Nắng gắt đấy, em thể gốc cây đằng một lát.”
Ngu Xu ngẩng đầu trời, lúc gần trưa, mặt trời quả thực chói chang. Cô đưa tay che mắt, ánh nắng, làn da cô ánh lên vẻ trắng nõn.
“Nếu đói thì bên đồ ăn đó.”
“Vâng.”
“Vậy việc đây.”
“Vâng ạ.”
Bạc Viễn Sơn hai bước dừng , : “Lần nếu khó xử, cứ là ở cùng Đỗ Hi Duyệt.”
Ngu Xu ngơ ngác: “Hả?”
“Ý là, trong hai ngày tới, nếu còn gặp tình huống chọn ai thì cứ như .”
“Không chọn ai ạ?”
“Chử Tu và Đoạn Tiểu Quang, khi chọn cộng sự hoặc khi họ em cùng.”
Ngu Xu lộ vẻ khó hiểu: “Sao sắp tới sẽ tình huống như ?”
“Anh đoán thôi.”
Ngu Xu còn định hỏi thêm thì Chử Tu trở .
Anh dùng dây thừng buộc một bó gỗ lớn và kéo về. Vì nhanh nên khá mệt, về đến nơi thấy Bạc Viễn Sơn đang chuyện với Ngu Xu. Anh liền buông dây thừng và chạy tới.”
“Chử Tu gọi lớn: “Ngu Xu! Mau qua đây phụ một tay!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-135.html.]
Nghe thấy tiếng gọi, Bạc Viễn Sơn vẫn Ngu Xu, mỉm nhàn nhạt: “Nhớ kỹ lời của nhé.”
Ngu Xu gật đầu.
Bạc Viễn Sơn , Chử Tu sải bước đến mặt Ngu Xu.
“Cậu về , mệt ?” Ngu Xu Chử Tu, thấy trán lấm tấm mồ hôi.
Vẻ mặt Chử Tu vẫn kiêu ngạo như thường, liếc theo bóng lưng Bạc Viễn Sơn hừ một tiếng: “Không mệt.”
Ngu Xu hỏi: “Cần giúp gì ?”
Chử Tu đáp: “Cởi mấy sợi dây thừng là .”
“Được.”
“Bản thiết kế vẽ xong ?”
“Hi Duyệt đang vẽ, cũng nữa.”
“Không hai cùng ? Thế nãy giờ gì?”
Ngu Xu chỉ mấy thứ đất: “Hi Duyệt bảo dọn dẹp đồ đạc, lấy những thứ hữu ích để lát nữa còn dùng.”
Chử Tu liếc mấy món đồ mặt đất: “Được , Đoạn Tiểu Quang ?”
“Anh vẫn về.”
Chử Tu “chậc” một tiếng, lạnh lùng : “Có chút chuyện cỏn con mà cũng lề mề, chậm như rùa. ngay mà.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ngu Xu : “Hình như cũng lâu lắm, chắc lát nữa là về thôi.”
“Ừ, cởi dây thừng , qua xem bản thiết kế.”
Lúc nãy khi trở về, Đỗ Hi Duyệt rõ ràng thấy nhưng chẳng ý định chủ động tới.
Không là vẽ xong .
Hắn đương nhiên cũng thắng trận chiến đồng đội hôm nay.
Nếu thắng, cả đội sẽ ở trong nhà cây.
Trong các khách mời nam, chỉ là từng ở nhà cây.
Dù Chử Tu chẳng mấy hứng thú với việc tận hưởng trong nhà cây, thậm chí xem như gì to tát, nhưng sáng nay lúc chuyển gỗ, và Đoạn Tiểu Quang cùng , đường gã nhắc đến chuyện .
Dù Đoạn Tiểu Quang cố tình khiêu khích, nhưng Chử Tu nghĩ đến việc chỉ từng giành hạng nhất, trong lòng bỗng thấy cực kỳ khó chịu.
Lòng hiếu thắng của khơi dậy, đột nhiên vô cùng, vô cùng khao khát giành hạng nhất một .
Không vì ở trong nhà cây, mà là để chứng minh bản .
Hơn nữa, nếu thể thắng, sẽ cùng Ngu Xu đó.
Tuy dẫn theo cả Đoạn Tiểu Quang, nhưng thể coi gã như khí.
Dưới sự dẫn dắt của , đưa Ngu Xu ở nhà cây.
Cũng là một chuyện tồi.
Trên đường về, Chử Tu cứ canh cánh trong lòng chuyện , nhanh, dù mồ hôi ướt đẫm cũng dừng nghỉ ngơi, tranh thủ từng giây từng phút để trở về.
Phó Tuyết Dạ gặp Đoạn Tiểu Quang đường trở về.