Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:29:58
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đồ của tớ cũng nặng lắm, Chử Tu, thể xách giúp tớ một cái ?” Mấy ngày nay cô vẫn luôn tìm cơ hội để kéo gần quan hệ với Chử Tu, nhưng hai chung đội. Ba ngày tới lẽ cũng chẳng dịp nào, nên cô định nhân cơ hội xách hành lý để thể chuyện với vài câu đường .

 

Thế nhưng cô ngờ Chử Tu ném cho cô một ánh mắt ghét bỏ: “ với cô chung đội , cô nhầm đấy?”

 

Doãn Mân: “...?!”

 

[Chử Tu chuyện thẳng như ruột ngựa, ha ha ha ha ha.]

 

[Nếu là Doãn Mân chắc độn thổ mất.]

 

[Tu cún chỉ xách đồ cho Ngu Xu thôi, đời nào xách cho cô gái khác chứ.]

 

[Quả nhiên là Tu cún trung khuyển, tuân thủ nam đức nghiêm ngặt.]

 

[Thuyền của sai , Tu cún là đỉnh nhất!]

 

Bạc Viễn Sơn bước tới, nhận lấy chiếc túi tay cô: “Đưa cho .”

 

Anh giúp Doãn Mân hóa giải tình huống hổ, nhưng sắc mặt cô vẫn khó coi vô cùng.

 

Lẽ nên mở lời nhờ Chử Tu.

 

Rõ ràng hôm qua Chử Tu còn đổi hộp đồ ăn vặt bí mật với cô, còn hỏi cô thích ăn bánh quy .

 

Cô thật sự thích ăn bánh quy, cứ ngỡ hành động đó của Chử Tu là đang ý với .

 

Vậy mà bây giờ đối xử với cô như .

 

Doãn Mân ấm ức trong lòng, suốt cả quãng đường một lời nào.

 

Sau khi từ chối Doãn Mân, Chử Tu chẳng hề cảm thấy sai điều gì. Hắn thẳng đến mặt Ngu Xu, một tay vơ hết tất cả đồ đạc cô.

 

Hoàn cần Ngu Xu chủ động lên tiếng.

 

Cứ như thể đống hành lý đó vốn là của .

 

Đoạn Tiểu Quang lên tiếng, cũng thể giúp một tay.

 

Chử Tu liếc một cái lạnh lùng, giọng đầy mỉa mai: “Cậu và Đỗ Hi Duyệt là một cặp, cần lo cho Ngu Xu. Hơn nữa, thì xách bao nhiêu , lo cho .”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-130.html.]

 

Đây đầu tiên Đoạn Tiểu Quang Chử Tu như .

 

Thực , trông vẻ yếu ớt nhưng sức lực hề nhỏ. Vì thể chất kém, dễ bệnh nên vẫn luôn chăm chỉ rèn luyện, chỉ là cơ bắp lộ rõ mà thôi. Từ nhỏ sống một , việc chân tay nào mà từng qua.

 

Hơn nữa, thủ của khá nhanh nhẹn, nếu thực sự đánh , Đoạn Tiểu Quang chắc thua Chử Tu, chỉ sức vóc là thể bằng mà thôi.

 

Đoạn Tiểu Quang tỏ vẻ quan tâm, : “ thấy một xách nhiều thế trông vất vả quá. Nếu nổi thì đừng cố quá gì.”

 

“Cố quá? bao giờ cố sức cả, chút đồ là gì .”

 

“Vậy thì . Nếu thế, giúp luôn Đỗ Hi Duyệt một tay , đồ của cô cũng nhiều lắm. Sức quả thật đủ, chỉ thể san sẻ một chút thôi.”

 

Chử Tu hai cái túi nữa chất lên . Hắn thừa Đoạn Tiểu Quang cố tình, nhưng lỡ phóng lao thì theo lao, hơn nữa cũng xách nổi. Hắn bèn hất cằm một cách tùy tiện, cao ngạo : “Được thôi.”

 

Đoạn Tiểu Quang : “ tài thì việc nhiều, vất vả cho .”

 

Nói xong, đặt thêm một chiếc túi nữa lên Chử Tu.

 

Chử Tu nhíu mày, cái quỷ gì mà nặng thế.

 

Hành lý của về cơ bản đều trông giống , nhưng mỗi sẽ để một dấu hiệu riêng túi của để dễ phân biệt.

 

Chử Tu nào để ý dấu hiệu của khác. Hắn chỉ nhớ túi của và túi của Ngu Xu trông như thế nào, nên nhất thời nhận chiếc túi cuối cùng mà Đoạn Tiểu Quang đưa cho là của ai.

 

nghi ngờ đây là Đoạn Tiểu Quang cố tình đưa cả túi của cho .

 

Tưởng sẽ xách nổi ?

 

Ngây thơ.

 

Tuy đồ đạc quả thật nhiều, nhưng đối với cũng quá vất vả, chỉ là nhiều túi quá nên khó cầm. Chín cái túi, vài cái vác vai, vài cái xách tay, trông phần khoa trương.

 

Thể lực của Chử Tu quả thực hơn đàn ông bình thường nhiều, sức cũng khỏe. Hắn khỏe từ nhỏ, còn chuyên chùa để rèn luyện, vác đồ nặng một hai trăm cân chuyện đùa. Trước đây, vác bao cát lên xuống mười mấy tầng lầu cũng nhẹ như .

 

Ngu Xu lo lắng: “Chử Tu, xách nhiều thế ? Hay đưa cho tớ hai cái .”

 

“Không cần, xách đồ chậm như rùa, cứ ngoan ngoãn theo tớ là , đừng để ngã là chẳng gì bây giờ.”

 

tớ thấy xách nhiều thế , khi còn chẳng thấy đường chân nữa.”

Loading...