Tay nghề của Bạc Viễn Sơn quả thật dạng . Dù nguyên liệu đơn giản, gia vị cũng chẳng gì nhiều, nhưng vẫn chế biến thành những món ngon đến bất ngờ.
May mà khẩu phần nấu nhiều, nếu chắc chắn sẽ đủ ăn.
Cuối cùng, cả nồi khoai tây to giải quyết sạch sẽ.
Doãn Mân tấm tắc: “Bạc ca, tay nghề của đỉnh hơn nhiều. Sao giờ trổ tài, còn để bếp chính chứ? thấy việc bếp núc cứ giao cho là chuẩn nhất.”
Bạc Viễn Sơn chỉ đáp: “Cậu nấu cũng mà.”
Doãn Mân vội xua tay: “Đâu , tay nghề của so với . Bạc ca, khi nào là đầu bếp chuyên nghiệp đấy?”
[Ha ha ha ha, tổng tài của một tập đoàn đa quốc gia mà nhầm thành đầu bếp, đúng là đỉnh của chóp.]
[Bạc Viễn Sơn: “Chắc tại tài nấu nướng của quá đỉnh chăng?]
[Khí chất của Bạc Viễn Sơn thế , kiểu gì cũng thể là đầu bếp , Doãn Mân hỏi câu gì ngớ ngẩn .]
[ mà công tâm mà , món khoai tây đó trông ngon thật sự.]
[Xem mà đói bụng quá, đặt một phần khoai tây hầm đây.]
[Đừng nữa, nãy Ngu Xu ăn trông ngon miệng nhất, cô ăn mà cũng thèm theo luôn.]
Bạc Viễn Sơn giải thích: “Không , nhưng hứng thú với mảng nên dành thời gian học một cách bài bản.”
Doãn Mân lên một tiếng: “Bảo ! Nếu ngày nào cũng ăn đồ nấu thì quá. Không còn khoai tây để đào nữa nhỉ.”
Mạnh Nhiên Nhiên góp lời: “Lần em với Phó Tuyết Dạ cũng tìm thấy khoai tây, chỗ đó còn . Hôm nào chúng thể xem thử. Mà , chúng thể tự trồng khoai tây mà. Em xem phim, thể dùng những miếng khoai tây nhỏ để trồng đó.”
Chử Tu bật khẩy một tiếng đầy chế giễu: “Cô cứ giữ mà trồng, đến lúc chín thì tự đào mà ăn.”
Sắc mặt Mạnh Nhiên Nhiên thoáng chốc biến đổi. Cô chỉ đơn thuần nghĩ đến việc thể trồng khoai tây chứ quên béng mất chu kỳ sinh trưởng của nó. Đợi đến lúc khoai tây thu hoạch thì lẽ bọn họ rời từ lâu .
Chương trình chỉ ghi hình trong một tháng, cho dù đó thành đôi mà ở thêm thì cũng chỉ tối đa là hai tháng.
Làm mà ăn khoai tây do chính trồng cơ chứ.
Bị Chử Tu châm chọc thẳng thừng như , cô hổ vô cùng nhưng thể phản bác câu nào, mặt đỏ bừng lên.
Ngu Xu đặt bát xuống, gương mặt lộ rõ vẻ thỏa mãn. Trông cô như thể cuộc tranh luận của chẳng hề liên quan đến . Ăn no uống đủ , cô chỉ nghỉ ngơi ngay lập tức.
Đoạn Tiểu Quang lên tiếng hòa giải: “Chúng trồng cho vui cũng mà, còn thử bao giờ. Biết khác đến đây thì họ sẽ ăn khoai tây chúng trồng, như cũng là một chuyện , thấy đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-122.html.]
Nghe thấy Đoạn Tiểu Quang bênh vực , Mạnh Nhiên Nhiên cảm động sang.
Hai ngày qua, Mạnh Nhiên Nhiên và Đoạn Tiểu Quang xếp cùng một nhóm. Cô cũng bắt đầu cảm tình với , bởi Đoạn Tiểu Quang tính cách chu đáo, tỉ mỉ, chuyện dịu dàng.
Tuy nhiên, cô cảm tình nhất vẫn là Phó Tuyết Dạ.
lúc Đoạn Tiểu Quang lên tiếng giúp, ấn tượng của cô về tăng thêm vài phần.
Thế nhưng, cô phát hiện Đoạn Tiểu Quang hề mà đang hướng mắt về phía Ngu Xu đối diện.
Mạnh Nhiên Nhiên cũng thuận theo ánh mắt của mà sang Ngu Xu.
Chỉ thấy Ngu Xu đang lười biếng nhướng mi, khóe môi mím nhẹ, vẻ mặt chút mệt mỏi. Cô đưa tay lên che miệng ngáp một cái.
Một hành động đơn giản như , nhưng qua Ngu Xu toát lên một vẻ lười biếng đầy quyến rũ.
Mái tóc cô dày bồng bềnh, vài sợi tóc lòa xòa vương má.
Đến cả Mạnh Nhiên Nhiên là con gái cũng đưa tay vuốt tóc giúp cô.
Chử Tu liếc Đoạn Tiểu Quang, tỏ vẻ cạn lời: “Muốn trồng thì tự mà trồng.”
Đoạn Tiểu Quang lờ , sang hỏi Ngu Xu: “Ngu Xu, từng trồng rau bao giờ ? Nếu mai thời gian chúng thử xem, hứng thú ?”
Ngu Xu đáp: “Chưa, . Cậu ?”
Đoạn Tiểu Quang : “ cũng , nhưng đây xem một bộ phim xuyên tinh tế, nam chính trong đó cũng trồng khoai tây. Nên nghĩ chắc là khó , chúng thể thử xem.”
Mạnh Nhiên Nhiên vội : “Tớ cũng xem bộ phim đó nên mới nhớ chuyện đó.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đoạn Tiểu Quang vốn chỉ bắt chuyện với Ngu Xu, nhưng Mạnh Nhiên Nhiên xen , còn Ngu Xu thì chẳng gì thêm. Cậu đành chuyện tiếp với Mạnh Nhiên Nhiên.
Doãn Mân cũng tham gia: “Vậy nếu ngày mai xong nhiệm vụ mà việc gì thì chúng trồng thử xem . thấy Tiểu Quang đúng đấy, tuy chúng ăn , nhưng ít nhất cũng để chút gì đó. Trồng thêm cây cối cũng mà.”
Mạnh Nhiên Nhiên gật gù: “Vâng .”
Bạc Viễn Sơn bất ngờ lên tiếng: “ từng trồng khoai tây . Nếu hứng thú, thể chỉ cho.”
Mạnh Nhiên Nhiên mừng rỡ: “Thế thì quá ạ.”
Doãn Mân ngạc nhiên: “Bạc ca, cái gì cũng thế? Đến trồng rau cũng luôn, rốt cuộc nghề gì ?”