Khỉ Mặt Người Thay Da - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-02 06:22:10
Lượt xem: 459
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một nỗi hối hận dâng lên trong lòng , hổ tự trách, :
"Ông ơi, bánh mì cứng của ông ngon quá!"
"Ngon thì ăn nhiều hơn nhé." – Ông nội , ánh mắt đầy yêu thương – "Hổ Tử, năm nay ở nhà chơi với ông lâu hơn chút nhé."
"Vâng, cháu xin nghỉ thêm vài ngày, chơi đến mùng tám mới về."
lau nước mắt, nhưng nghĩ đến hình ảnh đầu máy băng, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, bật câu hỏi: "Ông ơi, ông bao nhiêu chị em thế?"
6
Ông sững, ngờ hỏi chuyện .
Thực , bố từng kể, khi ông nội còn nhỏ xảy nạn đói, nhà nhà đói khát, ăn vỏ cây.
Trong làng c.h.ế.t đói nhiều .
Bố và các chị em của ông đều qua đời trong năm đó, chỉ ông may mắn sống sót.
Đó là nỗi đau của ông, nên ông bao giờ nhắc tới.
Mặt ông tối , một lúc lâu mới trầm buồn : "Một trai, hai chị gái."
Quả thật ông trai.
Tim lỡ một nhịp. Liệu trong băng là trai của ông ?
Ông c.h.ế.t đói ?
hỏi: "Ông ơi, đây ở làng xuất hiện quái vật gì ?"
Ông nội với ánh mắt ngạc nhiên.
vội giải thích: "Cháu thường bạn kể, làng họ mèo khổng lồ, khỉ núi, lợn vòi… mấy con trong truyền thuyết đó. Ở làng quái vật kinh dị nào ?"
Ông nội hít một t.h.u.ố.c lào, xa về phía núi rừng, : "Vài chục năm , phía núi làng , đúng là một con quái vật ăn thịt ."
7
Ông nội kể, lúc đó ông gần năm mươi tuổi, bố hơn hai mươi, còn thì mới đời.
Năm , trong làng bắt đầu xuất hiện việc trẻ con mất tích liên tục.
Những lên núi săn bắn, hái nấm phát hiện trong các hang núi xương cốt trẻ nhỏ, xương còn in dấu răng của dã thú.
Ban đầu dân làng đoán núi gấu đen, gấu xuống núi nhân lúc lớn sơ ý mà bắt trẻ con ăn thịt.
Trưởng thôn lập tức huy động thanh niên trong làng lên núi lùng bắt, còn mời cả thợ săn chuyên trị gấu, nhưng họ lục tung cả ngọn núi mà tìm dấu vết của con gấu . Cũng thấy phân gấu, ngửi mùi gấu. Thợ săn loại trừ khả năng gấu.
Sau đó là sói, là sơn tinh, trong làng lời tiếng đủ kiểu.
"Thế rốt cuộc con quái ăn núi là cái gì?"
kịp chờ ông nội hết hỏi luôn.
Ông nội gõ tẩu t.h.u.ố.c lên bàn, lắc đầu: "Không ai thực sự thấy rõ nó."
"Vậy đó thì ? Có bắt nó ?"
Nhắc đến đây, biểu cảm mặt ông nội trở nên bi thương, đôi mắt đỏ hoe:
"Sau đó, nó bắt bà nội con. Ông và dân làng lên núi cứu, gần như tất cả đều c.h.ế.t, chỉ ông may mắn chạy thoát."
Vừa , ông vén áo lên, để lưng ông.
Trên lưng ông nội một vết sẹo dài đáng sợ, từ vai kéo xuống tận thắt lưng.
"Đây là vết thương năm đó do con quái gây . sương mù dày quá, ông cũng rõ nó trông thế nào."
sửng sốt. Từ nhỏ đến lớn từng thấy sẹo .
Hồi bé, đàn ông trong làng cứ mùa hè là để lưng trần phơi nắng.
Chỉ ông , bốn mùa đều quấn kín .
Có thấy ông đang tắm, vén rèm định kỳ lưng giúp.
Ông nội lập tức cau mày quát ngoài.
Hóa ông mang ám ảnh với con quái năm đó, nên ai thấy vết thương.
chợt hiểu .
Người trong cuộn băng đó chắc chắn chính là ông.
Ông trọng thương... nhưng sống sót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-mat-nguoi-thay-da/chuong-2.html.]
Như , chuyện đều hợp lý.
Nghi ngờ cuối cùng trong lòng tan biến.
hỏi tiếp: "Thế đó? Con quái còn xuống núi hại ?"
Ông lắc đầu, thở dài: "Lần làng tổn thất quá nặng, trai tráng gần như c.h.ế.t hết. Vì an , trưởng thôn dẫn những còn sống chuyển đến nơi , lập nên ngôi làng bây giờ."
bàng hoàng.
Thì ngôi làng lớn lên… nơi ông sống thuở nhỏ.
Vậy mà từ bé đến lớn, từng một ai trong làng nhắc đến chuyện .
8
ở quê đến mùng Ba.
Bố gọi giục về sớm, một dì giới thiệu cho một cô gái, bảo xem mắt một buổi.
Ông nội về thành phố để xem mắt thì chút khó chịu:
"Tuổi còn trẻ, vội cưới gì."
ông nội xa nên :
"Ông ơi, thanh niên trong làng đến tuổi như cháu còn ế đầy. Cháu mà tính theo tuổi làng thì thành lão độc ."
với bố đặt vé tàu sáng mùng Bốn, cúng mộ bà nội xong ở thêm một đêm .
Mộ bà ở núi .
Hồi nhỏ bố dẫn cúng, luôn chăm chăm ảnh bia mộ :
"Bố, bà nội thật ! Bà quá."
Gương mặt bố khi đó là nỗi buồn.
Nhiều năm trôi, ảnh bia ố vàng.
lau bụi đó, xổm đốt vàng mã, đốt :
"Bà ơi, bà cho cháu cuộn băng rốt cuộc là ý gì?"
Gió thổi, tiền giấy cháy lách tách.
: "Bà ơi, nếu bà chuyện gì xong, bà cứ báo mộng cho cháu rõ ràng hơn. Lần về, cháu nhất định giúp bà."
Mấy hôm nay, cứ nghĩ mãi. Phải chăng cái c.h.ế.t của bà uẩn khúc? theo lời ông, bà quái vật c.ắ.n c.h.ế.t mà? Vậy cuộn băng đó là do ai ?
nghĩ đến mức đầu như bốc khói, đang định về, tro giấy mộ bỗng bay lên, sặc khụ vài tiếng.
ngẩng đầu ảnh bà bia.
Cứ cảm giác như biểu cảm khác.
Như thể bà đang gì với .
9
Xuống núi , đầu óc rối như tơ vò.
Từ xa hình như thấy gọi .
ngẩng đầu lên là bà Lưu, cùng làng, tuổi tác xấp xỉ ông nội , cũng hơn tám mươi , góa chồng nhiều năm.
nhớ hồi nhỏ bà sống một trong căn nhà đất ở đầu làng. Người bà dở , đ.á.n.h trẻ con, bảo chúng tránh xa.
Bà tiến gần, nheo mắt kỹ: “Mày… mày là Hổ T.ử hả?”
gật đầu, lễ phép chào: “Bà Lưu, bà khoẻ ạ?”
Bà ghé sát, hít hít mùi , bỗng cau mặt hỏi: “Hổ Tử, năm nay mày bao nhiêu tuổi ?”
đáp: “Ba mươi mốt ạ.”
Bà như rõ, hỏi nữa: “Mày bao nhiêu?”
giơ ngón tay dấu: “Bà Lưu, cháu ba mươi mốt .”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Không ngờ sắc mặt bà lập tức đổi, trắng bệch: “Thế thì mày sắp c.h.ế.t !”
hình. Cái quái gì nữa đây? Bà già thế tự nhiên rủa ?
Bà Lưu nhíu mày, tự lẩm bẩm như tính toán điều gì:
“Ba mươi năm … tới giờ … Nó sẽ ăn mày…”