Khi đến cửa phòng khách, Avery lên tiếng.
- Em sẽ đưa về phòng. Sau đó em thể đây nghỉ ngơi. Em sẽ ở với khi thức dậy.
- Anh cũng mệt. – Elliot phòng và .
Avery sửng sốt.
- Anh ăn gì cả! Anh nên ăn .
- Bỏ . Nghỉ ngơi .
Làm Avery thể bỏ qua chuyện ?
Cô thấy thoải mái khi để c.h.ế.t đói đúng ngày sinh nhật của . Cô vội vã phòng riêng để lấy cho Elliot thứ gì đó để ăn. Mọi trong phòng đều vui vẻ giúp cô.
- Lấy thêm thịt , cô Tate! Cô đảm bảo là ăn hết! Anh sụt cân quá nhiều.
- Chúng sẽ để cô lo ông chủ, cô Tate! Chăm sóc giúp chúng nhé!
- Ăn xong thì nghỉ ngơi , cô Tate. Chúng sẽ phiền cô !
Avery rời khỏi phòng với đôi má ửng hồng và trở phòng khách với một khay đồ ăn.
Elliot đang nhắn tin cho ai đó.
Avery đặt khay đồ ăn mặt .
- Anh cởi áo len ? Trông vẻ đang đổ mồ hôi. Lẽ em nên dùng sợi len dày như . - Cô .
Elliot đặt điện thoại xuống, cởi áo len .
- Anh thể dùng nó áo khoác. – Anh .
Avery lấy áo len từ tay và treo tủ.
- Em một đống đồ ăn cho . Ăn nhiều nhất thể nhé. – Cô .
Sau đó, cô xuống giường và tấm lưng thon thả của .
là giảm khá nhiều cân. Mặt khác, cân nặng của cô vẫn tăng đều đặn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-mat-anh-ay-mo-ra/chuong-119.html.]
Lúc cô mang thai năm tháng,
Cô thấy thèm ăn hơn. Cô đang theo dõi chế độ ăn uống của , nhưng cô thể ngăn tăng cân, nhất là khi hai đứa con đang lớn trong bụng cô.
Avery định sẽ giúp Elliot ngủ khi ăn xong, nhưng cô ngủ khi ăn xong.
Elliot ăn xong, đến giường. Anh khuôn mặt mệt mỏi, đang ngủ của Avery, và thể nhẹ nhàng vuốt ve má cô.
Khi Avery tỉnh dậy giấc ngủ sâu, trời tối. Cô bật dậy và thấy Elliot đang xe lăn, đôi mắt sâu thẳm thẳng cô.
Avery đỏ mặt, hít một thật sâu và hỏi.
- Đừng... Đừng với em là em ngủ suốt nhé?
Một chút ửng đỏ hiện lên khuôn mặt Elliot. Anh đổi chủ đề và .
- Em đói ? Bây giờ là bảy giờ. Anh bảo họ tiếp tục bữa tối. Chúng hãy ăn thứ gì đó khác.
Avery đồng ý, phòng tắm để rửa mặt.
Đêm đến, nhiệt độ ở Avonsville giảm mạnh. Avery cảm thấy lạnh thấu xương khi cô đẩy Elliot ngoài.
- Chúng hãy ăn một ít sườn nhé!
- Được thôi. - Elliot trả lời.
Không nhiều phố, nhưng họ bao quanh bởi vô nhà hàng.
Trước đó, Avery ăn trưa nên giờ cô đột nhiên một cơn đói dữ dội xâm chiếm.
- Nhìn kìa, đó là kẹo bông gòn! Đợi ở đây. Em sẽ lấy một cái. Đã lâu lắm em ăn nó! - Avery , về phía quầy kẹo bông gòn phía .
Elliot mỉm nhẹ cảnh tượng phấn khích của Avery.
Một lát , Avery toe toét khi cầm kẹo bông gòn tay.
Đột nhiên, cô thấy một chiếc ô tô màu đen đang phóng với tốc độ đáng báo động và rõ ràng là nó đang lao về phía Elliot!
Kẹo bông gòn rơi khỏi tay cô khi cô chạy hết tốc lực về phía Elliot, tiếng kêu gào của cô vang vọng trong khí lạnh lẽo…
- Elliot! Cẩn thận!