- Anh nghĩ lý do Elliot gặp Avery là vì buồn… Vệ sĩ của với rằng khuôn mặt đầy vết xước do ngã. Anh nghi ngờ một kiêu hãnh như sẽ bất kỳ ai thấy trong tình trạng đó. - Jun .
- Thì là ! Em với Avery khi cô nghĩ quá nhiều. - Tammy , gửi cho Avery một tin nhắn kể cho cô những gì cô từ Jun.
Avery chỉ trả lời bằng một biểu tượng cảm xúc mỉm .
Tammy: (Sinh nhật Elliot sẽ đến trong vài tuần nữa. Cậu nghĩ sẽ tặng gì cho ?)
Avery: (Chưa. Tớ nên tặng gì cho .)
Tammy: (Trời lạnh , nên thử đan cho một chiếc áo len!)
Avery: (Cậu nghiêm túc đấy ? Ai còn mặc áo len đan nữa chứ?!)
Tammy: (Cứ . Đàn ông thích những thứ như thế.)
Avery: (Vấn đề là, tớ chẳng gì về đan!)
Tammy: (Những bán len sẽ dạy ! Hoặc thể tìm hướng dẫn trực tuyến. Cậu là một cô gái thông minh. Cậu sẽ tìm cách thôi!)
Avery: (Tại khăng khăng bắt tớ đan cho một chiếc áo len?)
Tammy: (Bởi vì đàn ông luôn thích những thứ đó! Jun với tớ rằng vẫn thể quên mối tình đầu của vì cô đan cho một chiếc áo len. Anh giữ nó suốt thời gian qua… Điều đó khiến tớ phát điên, nhưng tớ từ chối tự đan cho một chiếc!)
Avery bối rối trong tuyết khi cô tin nhắn của bạn nhất.
Cô chỉ trở thực tại khi chiếc taxi cô gọi đó dừng mặt cô.
Một giờ , cô đến căn hộ của với một túi len tay.
Laura nhận thấy chiếc túi trong tay cô và hỏi.
- Con đang đan khăn quàng cổ ?
- Con đang nghĩ đến việc đan một chiếc áo len. - Má Avery ửng hồng khi cô trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-mat-anh-ay-mo-ra/chuong-111.html.]
- Cho ai? Không thể là cho con, đúng ? Con đang đan nó cho Elliot ? - Laura cô đầy ẩn ý và hỏi.
- Là cho , ơi... - Avery .
Rồi cô thêm.
- Sinh nhật của Elliot sắp đến, vì con sẽ đan một chiếc cho . Bằng cách đó, chiếc mà con đan cho sẽ tuyệt hơn nhiều.
- Mẹ chỉ đùa thôi! Bây giờ việc đan áo len cho thích vẫn còn phổ biến ? Mẹ nghĩ rằng đó chỉ là chuyện của ngày xưa thôi... - Laura khúc khích.
- Tammy rằng đó là một phong tục.
- Mẹ hiểu . Mẹ đoán là xu hướng cũ đang trở ! Con đan ? Sẽ mất khá nhiều thời gian. Con cần giúp ?
- Con còn hai tuần nữa. Con sẽ xoay xở thôi. - Avery lắc đầu và .
Elliot đang xe lăn ban công tầng hai của biệt thự. Anh đang chằm chằm tuyết rơi.
Tâm trí trống rỗng trong vài ngày qua. Trái tim cũng cảm thấy trống rỗng. Như thể nỗi đau và sự đau khổ đó dừng .
Anh gặp bất kỳ ai, cũng bất kỳ âm thanh nào. Ý nghĩ duy nhất thoáng qua trong đầu là khi cơ thể đau nhức khiến nghĩ đến chuyện chuyện sẽ nếu ngã xuống và chết.
Anh thấy rõ rằng sẽ chẳng gì đổi. Trái đất vẫn sẽ tiếp tục . Những thương sẽ từ từ trở cuộc sống thường ngày của họ.
Không ai thế giới thể sống tiếp nếu ai đó . Tuy nhiên, đến cuối cùng, vẫn còn một điều mà thể buông bỏ.
Anh sống.
Hai bàn tay siết chặt quanh tay vịn của xe lăn và bộ cơ thể cứng đờ.
Một giọt nước mắt chảy từ khóe mắt , lăn xuống má .
Rosalie đang trong phòng khách và bác sĩ đang cạnh bà.
- e rằng vụ tai nạn khiến chứng trầm cảm của Elliot tái phát. - Bác sĩ báo cáo.
- cũng nghĩ . Thằng bé từ chối chuyện, và bây giờ nó tự nhốt . - Rosalie thở dài nặng nề và .