19
 
Dưới những bằng chứng rành rành, dù  diễn xuất cao siêu đến  cũng chỉ là vô ích.
 
Chỉ cần nhận  đứa con gái trong nhà   con ruột,  tìm  sự thật vốn  đơn giản, bởi thông tin của  vẫn luôn còn đó.
 
Đôi vợ chồng nhà họ Tống những  hiện nay vẫn nắm quyền quyết định tin rằng, nếu năm  18 tuổi   đón về, quan hệ giữa  và họ chắc chắn sẽ  xa cách như bây giờ.
 
Điều đó quả thật  khả năng.
 
Nếu khi   vẫn chỉ là một đứa trẻ non nớt, họ nhất định sẵn sàng bỏ  tiền bạc và thời gian để bồi dưỡng, nhất là về tình cảm.
 
 năm đó, cha  nuôi  vẫn còn,  chắc chắn sẽ  chịu rời xa họ.
 
Sau  Tống Thục Kỳ  còn đường chối cãi, chỉ  thể    bày tỏ tâm trạng khi năm xưa   sự thật từ miệng  ruột.
 
Cô   vì đối phương quả quyết rằng con gái ruột của Tống gia  chết, nên cô   dám tiết lộ chân tướng,  sợ  khi sự thật  phơi bày thì   nhiều năm sẽ ruồng bỏ , vì thế mới   ruột uy h.i.ế.p  chuyển tiền cho bà .
 
 như thế thì  , cô  quả thực  giấu giếm bí mật  suốt 27 năm.
 
Địa vị của Tống Thục Kỳ trong Tống gia trở nên cực kỳ khó xử, ngay cả con gái cô  cũng buộc  đối mặt với bộ mặt đê hèn của  .
 
Mà  khi cô  mất  chỗ dựa là Tống gia,  lâu , tin tức chồng cô   con riêng liền truyền .
 
 , Bùi Thụy Bách  tình nhân bên ngoài, cũng  cả con trai lẫn con gái.
 
Đứa con gái độc nhất mà Tống Thục Kỳ sinh ,  chỉ   là đứa con duy nhất, mà thậm chí còn chẳng  là cô con gái duy nhất.
 
Trước  Tống gia còn chống lưng, nhà họ Bùi đương nhiên sẽ  dám đắc tội với thông gia .
 
Còn bây giờ, họ  bắt đầu thử thách giới hạn .
 
Tống Thục Kỳ  thể mất   phận “vợ của Chủ tịch Bùi”, ầm ĩ thì  ầm ĩ, nhưng   đủ khí thế để  ầm lên đến cùng.
 
Bùi Thụy Bách thì coi thường  vợ vốn   thiên kim thật,  càng oán trách cô   khiến  mất  mấy mối hợp tác, công ty cũng từ đó mà  xuống.
 
Sau   còn thật sự  , vị Chủ tịch Bùi  trong lúc say rượu từng lảm nhảm rằng vợ  đáng lẽ  là một nữ cường nhân hô phong hoán vũ mới đúng.
 
“……”
 
Nếu thật sự là nữ cường hô phong hoán vũ, thì ngay khi ông  dám  con riêng bên ngoài, cô   sớm phế bỏ ông  .
 
Bên phía nhà họ Tống thì  sức  hàn gắn tình cảm với , nhưng lỡ mất  thì là lỡ mất, ấn tượng ban đầu của đôi bên vốn chẳng   gì, cần gì  cưỡng cầu.
 
Tống Luật Viễn thì chẳng  bản lĩnh đưa Tống thị  lên, cuối cùng  nhớ   và  là chị em cùng cha cùng ,  dựa  mối quan hệ  để từ Tân Nguyên và Kì thị moi  chút tài nguyên.
 
Nực .
 
 và Kì Thừa Quân trông giống kẻ ngốc ?
 
Tống thị  mắt cũng đang dần  xuống, suy bại  lẽ chỉ là vấn đề thời gian, trừ khi  cầm quyền  đủ sự nhạy bén với thị trường.
 
 Tống Luật Viễn tuyệt đối   loại  đó.
 
 vốn  thường xuyên sống ở thành phố của bọn họ, chỉ là tình cờ  bất động sản ở đó mà thôi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-duoc-nhan-lai-thien-kim-da-trung-nien/14-het.html.]
Sau cái gọi là nhận   kết thúc, chúng  liền  về.
 
Con trai tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí, hai cô con gái tiếp tục việc học.
 
Còn chúng  thì sức lực vẫn , tiếp tục phấn đấu sự nghiệp.
 
Vừa   mạng xuất hiện một hot trend — “bốn mươi tuổi mới chính là lúc xông pha”.
 
Hai cô con gái mê internet  ngay lập tức chia sẻ  nhóm gia đình để cổ vũ ba  và dì đang sự nghiệp thành công.
 
Dì của bọn trẻ: “…”
 
Dì của bọn trẻ nửa đêm còn nhắn tin cho  và Kì Thừa Quân, bảo chúng  đừng “cày cuốc” nữa.
 
“…”
 
Phiên ngoại (thời cấp ba)
 
 từng  một bạn cùng bàn học giỏi nhưng  nuông chiều.
 
Là con trai,   trai, còn  chữ cũng  .
 
   thích   lắm. Cậu   lòng bạn bè, thỉnh thoảng   rời chỗ  vệ sinh,   thì chỗ    bạn bè  của   chiếm mất.
 
Về , hình như   nhận   khó chịu, nên mỗi  bạn bè  gần,   dứt khoát  dậy cùng   ngoài trò chuyện.
 
Còn nữa,   học giỏi, mỗi  thấy tên  xếp  tên  ,  đều  âm thầm hạ quyết tâm vượt qua.
 
Dù  thì  hạng nhất đúng là  sướng.
 
Nhất Phiến Băng Tâm
Thêm một  nữa  chỉ  hạng nhì,  bài sai của  mà rơi  trầm tư, thì Kì Thừa Quân  bên cạnh  bộc lộ “tình thương bạn cùng bàn”:
 
“Lâm Thì Nhân, để  giảng cho  bài .”
 
Wow,   khiêu khích .
 
Cuối cùng,  cũng  giành  hạng nhất.  liếc  nội dung trong bài thi của Kì Thừa Quân,  trêu ngược :
 
“Sao ,  cần  giải thích cho  ?”
 
Kì Thừa Quân: “Cảm ơn.”
 
Theo lời  trong cuộc hồi tưởng, khi đó   còn tưởng rằng chúng  đồng cảm, là tri kỷ.
 
: “…”
 
Năm , tan học về,  liền chạy ngay về nhà lớn tiếng mách bố :
 
“Bạn cùng bàn của con cứ khiêu khích con suốt!”
 
Bố   xong đầu đuôi câu chuyện: “…”
 
Mẹ : “Cái đứa nhỏ …”
 
Bố  thì thì thầm: “Ngốc ngốc một chút cũng , đỡ  yêu sớm.”
 
(Hết)