6.
 
Nếu chỉ  từ góc độ bạn cùng nhà, Trình Yển Sơ đúng là  khiến   khó mà bắt bẻ. 
 
Anh sống  quy củ, giờ giấc khoa học, đời tư sạch sẽ, thậm chí  cầu . Phòng  còn gọn gàng hơn cả phòng của Tô Âm, sáng nào cũng chuẩn  thêm phần ăn sáng cho cô.
 
 chính ánh mắt  khiến Tô Âm  thể thoải mái. Những ánh  thoáng qua, nhẹ nhàng mà sâu thẳm, mỗi    cô, đều khiến cô cảm giác như ẩn chứa thứ tình cảm  thể gọi tên.
 
Tô Âm   đối mặt với ánh mắt . 
 
Cô tự nhắc   tiếp tục tiến về phía ,  thể và cũng  nên chìm đắm  vòng xoáy của quá khứ. Huống hồ, giờ cô   bạn trai.
 
Để tránh tiếp xúc quá nhiều, cô thường tụ tập với bạn bè  giờ  hoặc hẹn hò cùng Vu Dương, tìm cách kéo dài thời gian ở ngoài. 
 
 bất kể cô về nhà muộn thế nào, Trình Yển Sơ vẫn luôn ở đó. Anh   sofa, hoặc xem tivi, hoặc  việc với máy tính, đôi khi cầm một cuốn sách. Có những ,  thậm chí mệt đến mức ngủ  .
 
Cảnh tượng   Tô Âm thấy buồn , như thể thế giới  đảo lộn. Trước , cô mới là  luôn đợi  về.
 
Dĩ nhiên, cô  dám nghĩ rằng Trình Yển Sơ đang chờ .   , cô buột miệng hỏi: “Dạo   rảnh thế ? Lúc nào cũng về sớm ?”
 
Trình Yển Sơ xoa trán, đáp: “Năm nay  chỉ nhận một đề tài nghiên cứu,  quá bận. Thêm nữa,  phát hiện một  việc ở nhà giải quyết cũng  tiện.”
 
Nói xong, ánh mắt  dừng   cô, như thể mang theo ý tứ sâu xa: “Anh còn nhận   những thứ quan trọng hơn cả công việc. Nếu  tranh thủ bây giờ,  lẽ   chẳng còn cơ hội nữa.”
 
Lời   khiến Tô Âm  thể  hiểu. Tim cô thoáng rối loạn, vội vã lui  phòng .
 
Ngày đầu kết hôn, Tô Âm từng ôm hy vọng tràn đầy về cuộc sống hôn nhân. Họ  từng  một giai đoạn yêu đương chính thức, cô cũng chẳng    để vun đắp tình cảm, chỉ  trao  tất cả sự chân thành.
Khi Trình Yển Sơ tăng ca, bất kể khuya thế nào, cô đều thức chờ  về. Cô cũng thường    sofa vì mỏi mệt.
 
Anh từng trách: “Em cứ ngủ  . Anh mệt lắm , còn  bế em  phòng nữa, tha cho  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-chong-cu-muon-bat-dau-lai/c8.html.]
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Cô  thế thì đỏ bừng mặt.
 
Cũng  ,  kỳ nghỉ, cô nấu một phần cơm hộp, bỏ  bình giữ nhiệt  mang đến bệnh viện cho , vì thấy  phim truyền hình, mấy ông chồng thường cảm động đến rơi nước mắt.
 
 thực tế khác xa.
 
Tìm  chẳng thấy , cô  đợi đến tận hai, ba giờ chiều, Trình Yển Sơ mới xuất hiện. 
 
Thấy bình giữ nhiệt,  áy náy: “Anh  ăn trong phòng phẫu thuật ,   cùng đặt cơm.”
 
Cô phụng phịu, lộ rõ vẻ  vui.
 
Các đồng nghiệp xung quanh bắt đầu trêu đùa,    hiểu phong tình, chẳng  trân trọng tấm lòng vợ.
 
Trình Yển Sơ liền khép cửa văn phòng, ngăn  ánh mắt tò mò của  . Anh  cô, vẻ bất đắc dĩ: “Kỳ nghỉ, em nên  những việc ý nghĩa hơn, như  dạo với bạn bè, ăn uống, hoặc đơn giản ở nhà nghỉ ngơi. Chứ   lãng phí nửa ngày chỉ để đợi .”
 
Lời  khiến cô hiểu , những hành động quan tâm của , trong mắt   trở nên vô nghĩa, thậm chí  thể khiến  cảm thấy áp lực. Anh sống theo nhịp độ của riêng , chẳng cần đến sự “chăm sóc” của cô.
 
Ngoài điều đó, Tô Âm chẳng    gì để gần  hơn.
 
Cuộc sống của họ giống như hai đường thẳng song song, cô thậm chí còn tự do hơn so với  khi kết hôn.
 
 cũng chính sự xa cách đó khiến cô nhận  một điều: Trình Yển Sơ từ nhỏ  như . Dù cô nghĩ    gần gũi , thực tế,  vẫn luôn giữ  cách.
 
Duy chỉ trong bóng tối,  mới trở nên nhiệt tình. Anh ôm lấy cô, gọi tên cô hết   đến  khác, dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm cả hai. Về mặt  mật, họ  từng bất hòa.
 
 điều   khiến Tô Âm mâu thuẫn.