Tô Âm   ruột bỏ qua sự tồn tại của con gái, cứ thế trò chuyện với Trình Yển Sơ như   ai khác xung quanh, nhưng mỗi câu   như nhắm thẳng  Tô Âm. Không chịu nổi nữa, cô  dậy, đùng đùng đóng sầm cửa phòng để thể hiện sự bất mãn.
 
Mẹ cô    ngơ, còn giữ Trình Yển Sơ  ăn cơm tối,  rót cho  một ly rượu vang. Sau bữa cơm, bà hăng hái đề nghị: 
 
“Yển Sơ uống rượu ,  lái xe ,  là ở  đây ngủ .”
 
Tô Âm mở to mắt   ,  tin nổi bà   thể hành xử trơ trẽn như . Nhà hiện chỉ  hai phòng ngủ, cô còn đang sống cùng họ.
 
“Ba  nghĩ gì ? Con chia tay với Vu Dương,   nghĩa là con sẽ   với Trình Yển Sơ. Ba   bao giờ hỏi ý kiến  khác ? Hôn nhân chí ít cũng cần  dựa  tình cảm chứ.”
 
Tô Âm  bật dậy, chạy về phòng  khi nước mắt kịp tuôn rơi.
 
Cánh cửa phòng còn  khép ,   Trình Yển Sơ theo  đẩy . Anh ôm chặt lấy cô từ phía : “Tô Âm, đừng giận dỗi nữa  ?”
 
Tô Âm dồn hết sức giãy giụa nhưng  thể thoát khỏi vòng tay : “Tại  ai cũng nghĩ rằng em đang  loạn? Em thật sự  rời xa . Sống với một   yêu , chỉ dẫn đến bi kịch mà thôi.”
 
Ánh mắt Trình Yển Sơ rơi  một góc,  ngẩn .
 
Tô Âm cũng nhận  điều gì đó, vội lao tới, nhưng  muộn. Trình Yển Sơ  cầm lấy cuốn sổ phác họa cũ kỹ, giấy  ố vàng.
 
Hồi hè, Tô Âm thường lén vẽ tranh trong phòng,  cho ai xem. Có  Trình Hựu An lén  định lục tìm, nhưng  cô bắt gặp và đuổi  ngoài.
 
Giờ  , từng trang vẽ đều là cùng một , với những dáng vẻ, trang phục khác . Đó chính là Trình Yển Sơ khi  mười tám, mười chín tuổi.
 
Không  từ lúc nào,   trở thành giấc mơ đầu đời của một cô gái nhỏ.
 
“Lúc đó,  vẫn nghĩ rằng… em và Hựu An…” Trình Yển Sơ xúc động đến lắp bắp.
 
“Em với Hựu An thì ?” Tô Âm khó hiểu.
 
“Khi đó,   đều nghĩ em và nó hợp  hơn.”
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Bọn em luôn là bạn , tất nhiên  chuyện hợp !” Tô Âm cuối cùng cũng nhận , vẻ mặt phức tạp: “Anh đừng  là từng nghĩ em với Hựu An…”
 
Cô   tiếp, chỉ nghĩ thôi cũng thấy khó tin. Làm   thể chứ?
 
Một cô gái ở tuổi , chỉ khi     thích mới tỏ  e thẹn, dè dặt. Như khi cô đối với Trình Yển Sơ lúc ban đầu, chỉ dám lặng lẽ ngắm  từ xa, ngay cả  một câu cũng  lấy hết can đảm.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-chong-cu-muon-bat-dau-lai/c11-end.html.]
Cô từng nghĩ   cứu  khi suýt đuối nước sẽ là cơ hội để gần gũi hơn, nhưng cuối cùng, vẫn   đẩy  xa.
 
Có lẽ Trình Yển Sơ vì hiểu lầm cô và Hựu An, nên thái độ mới mãi dở dở dang dang như ?
 
“Hựu An luôn là một  bạn . Chuyện của  , em  tiếc, cũng  đau lòng.  nghĩ đến  chắc còn buồn hơn, cảm giác   càng nhân lên.”
 
Tô Âm cúi đầu,   nhắc  chuyện buồn.
 
“Cậu   tìm  cách sống mà  . Còn chúng , cũng cần sống  cuộc đời của chính .”
 
Trình Yển Sơ   do em trai che giấu cảm xúc  mặt Tô Âm  cô quá ngây ngô  nhận , nhưng tất cả giờ đây  còn quan trọng. Quan trọng là  sống  tiếp tục bước tiếp.
 
“Tô Âm,  thích em, luôn thích em. Cho  theo đuổi  em một  nữa,  ?” Anh ôm chặt cô, thì thầm bên tai cô.
 
Cô cảm thấy nửa gương mặt tê dại: “Gọi ‘’ là ? Trước đây  từng theo đuổi em ?”
 
“Không  ? Vậy  tính ?”
 
“Có ? Cái nào tính?”
 
“Vậy , cho  một cơ hội  mà?”
 
Tô Âm còn  kịp đáp, đôi môi    mạnh mẽ chiếm lấy,  cho cô cơ hội từ chối.
 
…
 
Bên ngoài, vợ chồng Tô đang  mãn nguyện, khẽ “chậc” một tiếng: “Bà đừng  quá.”
 
“Thành , thành .” Mẹ Tô lập tức rời khỏi cánh cửa, hớn hở về phòng lấy điện thoại: 
 
“  báo ngay tin  cho ông bà sui gia.”
 
Ba Tô chỉ  lắc đầu bật ,  cánh cửa đóng kín, chậm rãi rời , để  những bước chân thanh thản.
 
[HOÀN] 
 
Tuy lướt qua nhưng chẳng lẽ chỉ   tooi  2 con    ql với nhao !!!