theo Lục Thần trong mơ hồ, vẫn còn đang nghĩ về câu "Đi " của Cố Bắc Xuyên.
Đáng ghét, cái tên ? Tại cho bầu khí trở nên ám thế !
Anh là Cố Bắc Xuyên đấy, con gái gả cho thể xếp hàng từ Trái Đất đến Mặt Trăng.
Có đại mỹ nữ tuyệt thế nào mà từng thấy, thể thích nhỉ?
"Khương Thiến, em đổi ."
Lục Thần thất vọng , vẻ mặt chút... đau lòng thấu xương?
" cứ ngỡ em hạng con gái như thế, ngờ là bây giờ, em cũng trở nên giống như những kẻ tầm thường . Chẳng em là dựa nỗ lực của chính , bây giờ em và Cố Bắc Xuyên đang cái trò gì ?!"
chọc cho tức luôn:
" , bây giờ đang dựa nỗ lực của chính để khiến Cố Bắc Xuyên thích , để gả cao môn đấy. Sao? Anh ghen , đến khi gả cho Cố Bắc Xuyên , nể tình bạn học cũ, nhất định sẽ giới thiệu cho một cô nàng rich kid trẻ !"
Chúng ở góc sân cãi cực hăng, tổ chương trình lắp một cái camera bí mật trong bụi cỏ.
Màn hình bình luận:
"Lục Thần chút tiêu chuẩn kép, em họ suýt dán c.h.ặ.t lên Cố Bắc Xuyên thì câu nào, rõ ràng Khương Thiến chẳng gì, chạy đến chỉ trích cô ."
"Em họ quyến rũ, Khương Thiến quyến rũ ?"
"Trước đây, thấy tin Khương Thiến theo đuổi Lục Thần một cách điên cuồng suốt hơn mười năm, thấy giống như Lục Thần thích Khương Thiến nhỉ?"
Anan
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-cho-san-quyen-ru-gap-go-anh-de/chuong-10.html.]
Lục Thần đanh mặt , thở gấp, rõ ràng là lời của chọc cho tức cực kỳ: "Khương Thiến! Em tưởng Cố Bắc Xuyên thật lòng với em ? Em gia thế, cảnh của thế nào, gia thế, cảnh của em thế nào ? Người chỉ là chơi đùa với em thôi!"
" thích chơi với đấy, liên quan gì đến !"
"Tất nhiên là liên quan đến . thích em 12 năm , từ cái đầu tiên năm lớp 10, thích em !"
chấn động, Lục Thần đang kích động, chỉ cảm thấy như thấy câu chuyện nực nhất thế gian.
Lục Thần thích ?
Anh tư cách gì mà thích !
Sau khi câu thốt trong tích tắc, Lục Thần thở phào.
Ánh mắt rực cháy và điên cuồng, một khi tình cảm đè nén suốt nhiều năm bùng phát thì còn che giấu nữa.
"Khương Thiến, ở bên . chê cái tiếng của em, cũng quan tâm đến những lời đ.á.n.h giá của khác về em."
hít thở thật sâu, gạt phắt bàn tay Lục Thần đang nắm lấy cánh tay .
"Chê bai? Ha ha, Lục Thần, rốt cuộc cái tiếng mà mang do ai ban tặng? Không là chứ?" thẳng mắt Lục Thần, những câu mà chút ấm nào: "Năm đó, rõ ràng là chẳng gì cả, cô của - cũng chính là giáo viên chủ nhiệm - gọi bố đến trường để sỉ nhục. Bà quyến rũ , là đồ hổ. Lúc đó, nhảy mà , rằng thích ? Khi đám nữ sinh trong trường truyền tai rằng quấy rối việc học của , là một con hồ ly tinh một cách điên cuồng, lúc đó, nhảy mà là thích ? Sao nào? Bây giờ, thấy công thành danh toại, xe, nhà, tiền, tiếng , bắt đầu thích ?"
Lục Thần hoảng hốt. Anh xua tay, vẻ mặt hối hận và đau khổ: "Khương Thiến, như , chuyện năm đó là một sự hiểu lầm. Bố bận kinh doanh, lớn lên bên cạnh cô, cô kỳ vọng nhiều về . Cô phát hiện kẹp ảnh của em trong sách, tưởng và em yêu sớm nên mới như . Năm đó, thích học giỏi cũng là vì sợ hiểu lầm rằng chúng đang yêu , ngờ chữa lợn lành thành lợn què. Cô khá bướng bỉnh, bà nhận định thì khó để bà khác giải thích, sợ càng giải thích càng loạn nên mới gì cả. Bà tổn thương em, xin ."
Vậy nên tất cả nguyên nhân đều là Lục Thần thích ?