Khi bé O ngốc xuyên từ thế giới ABO đến xã hội bình thường và bắt đầu nuôi con - Chương 74: Đăng ký kết hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-04 05:30:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc nhẫn Thẩm Sầm mua tinh khiết, hoa văn thừa thãi, ở giữa đính một viên kim cương trắng tinh.

Kim cương lớn, nhưng độ sáng , ánh đèn trắng lấp lánh rực rỡ. Đào Nhiên , vẫn thấy thích. Cậu : “Cảm ơn , là nhẫn đôi đúng ? Nếu đúng thì em cũng sẽ đeo cho .”

“Ừ.”

Thẩm Sầm đưa tay , đưa hộp nhẫn cho Đào Nhiên. Đào Nhiên giúp đeo .

Từ nhỏ đến lớn, Đào Nhiên luôn khao khát hôn nhân, vẫn luôn chờ đợi thể tìm một để kết hôn và sống cả đời, giống như Đào Thanh Vọng và Lâm Sương.

Thật sự đến ngày , chút tin nổi. Cậu đặt bàn tay lên tay Thẩm Sầm, lấy điện thoại chụp chụp chiếc nhẫn của hai , : “Chúng nên xuống với một tiếng nhỉ?”

Trên mặt Thẩm Sầm thoáng một tia ngập ngừng: “Chắc là cần .”

“Tại ?”

Chưa kịp trả lời "tại ", chuông cửa bên ngoài vang lên. Giọng Thẩm Sóc to vang: “Em trai ơi, cầu hôn thành công , ở ngoài nghẹn đến c.h.ế.t đây .”

Lưu Vân Hi: “Dưới bố trí xong cả , thành công thì lên tiếng một cái.”

Đào Nhiên: “Hay quá nhỉ, em muộn nhất đúng ? Thảo nào đều giục em nhanh lên lầu, hóa đây đều là âm mưu của .”

“Không âm mưu .” Thẩm Sầm bất lực một tiếng.

Vừa nãy quá căng thẳng, thật sự quên mất bên ngoài còn đang chờ.

Đã thành công , mà nhốt họ ở ngoài thì vẻ lắm.

Thẩm Sầm: “Anh mở cửa!”

Đào Nhiên gật đầu thật mạnh.

Cửa mở , đám hóng chuyện đều ngó trong. Vài xông đầu tiên, lập tức chằm chằm chiếc nhẫn tay Đào Nhiên.

Đào Nhiên vươn tay , thoải mái cho xem, trịnh trọng tuyên bố: “Mọi trong nhà, chúng con kết hôn.”

Không đùa , là thật sự đăng ký kết hôn và sinh con.

Mặc dù thứ tự ở bên Thẩm Sầm của vẻ lộn xộn.

quan trọng, quan trọng là, sắp kết hôn !

Đám đông tràn , khí trong phòng lập tức trở nên náo nhiệt và sống động.

Hốc mắt Lâm Sương đỏ hoe, mỉm , giống như nhiều năm về , Đào Nhiên đầu tiên rời xa để đến nhà trẻ.

Đứa bé ngày xưa luôn lóc tìm , giờ cũng sắp bước một giai đoạn mới của cuộc đời.

Đào Nhiên nên lời an ủi, chỉ và ôm lấy bà.

Lâm Sương lau những giọt nước mắt nơi khóe mắt: “Trước xuống , xem chuẩn cái hai đứa thích .”

Chuẩn cái gì?

Đào Nhiên đám đông vây quanh, xuống tầng một. Ánh đèn dần tối , đến chỗ rẽ cầu thang, bộ tầng một lộ mắt .

Hoa hồng, nến, ánh nến lung lay theo làn gió nhẹ, lãng mạn vô cùng.

“Yêu nhiều năm như vô ích. Thế nào, ?” Cố Ngôn , chỉ khu vực ở giữa, “Để cho hai chỗ để nhảy, ngày đính hôn tuy tổ chức lớn, nhưng nghi thức vẫn . Điểm thì Thẩm Sầm bằng .”

Lưu Vân Hi: “Bớt bớt , tiền là Thẩm nhà bỏ , hoa hồng là Cố Ngân Xuyên nhà bày.”

Thẩm Sóc và Phùng Giai Lạc tựa , tâm trạng Phùng Giai Lạc cũng , : “Xin , hai chị tế bào lãng mạn gì cả, chỉ chút tiền lẻ thôi.”

Cố Ngân Xuyên: “Cảm ơn, xin hãy cho em cũng một chút tiền lẻ như .”

Lâm Lan: “Nói nữa , chúng nên nhường chỗ cho hai vợ chồng son đây.”

Cái gì mà nhường chỗ cho vợ chồng son, cứ như là họ gì ở đây .

Lâm Lan từ nhỏ chuyện nghiêm túc, Đào Nhiên cũng quen : “Cảm ơn , thì em sẽ ở riêng với Tiểu Thẩm.”

“Nói cứ như ngày nào hai đứa chả ở bên .” Lâm Lan lười cằn nhằn, ngoài, “Thôi, chị với rể đây.”

Cố Ngân Xuyên: “Cho em nhờ với!”

Vài cãi ầm ĩ, về phía cửa.

Trong lúc đó, Đào Thanh Vọng một câu. Ông lưng , Đào Nhiên thò đầu biểu cảm của ônh, thấy ông nên phản ứng như . Cậu sang Thẩm Sầm : “Sao em cảm giác ba em vui cũng tức giận, là phản ứng ?”

Lời còn dứt, Thẩm Sầm : “Khóc.”

Đào Nhiên:?

Cậu nhón chân ngoài, chỉ thấy bóng lưng Đào Thanh Vọng và Lâm Sương. Cứ vài bước, Đào Thanh Vọng dùng tay dụi mắt. Khóc, ư?

Trong ấn tượng của , Đào Thanh Vọng giờ luôn là một kiên cường và điềm đạm. Đừng , bình thường ngay cả khi , mặt ông cũng là sự định.

Làm con ông bao nhiêu năm, hiếm khi thấy Đào Thanh Vọng mất kiểm soát cảm xúc. Một gia đình ba , cảm xúc định hơn cả, mà một như trong ngày đính hôn của .

Ngực Đào Nhiên cũng chút nhói lên: “Ba thật sự yêu em.”

“Ừ, ai là yêu em cả.”

Cảm giác chua xót qua , Đào Nhiên ngẩng đầu lên: “Nhảy , hôm nay chúng đính hôn mà.”

Cậu lịch sự một cử chỉ mời: “Đến đây .”

Ngày nhận giấy đăng ký kết hôn là một ngày lành, thích hợp để cưới gả. Từ giờ đến ngày dự sinh còn đúng một tháng, Hải Thị mùa đông lạnh giá.

Tấm sổ đỏ cầm tay hề nặng, nhưng màu sắc tươi và bắt mắt.

Đào Nhiên chụp ảnh với giấy đăng ký kết hôn, với Thẩm Sầm: “Có nên đăng một bài công khai mạng nhỉ? Em đăng lên nhóm gia đình nhé.”

Chỉ tốn chín tệ chín là thể lấy giấy đăng ký kết hôn, còn tặng một túi kẹo mừng ở cửa.

Kẹo sữa bò vị tinh dầu rẻ tiền, chỉ ăn một viên là Thẩm Sầm cho ăn nữa. Thế là thuận tay bóc một viên khác đút miệng Thẩm Sầm hỏi: “Có ngọt quá ?”

Thẩm Sầm nhíu mày, ăn hết viên kẹo, : “Cũng tạm.”

Đào Nhiên “” một tiếng: “Anh đây, chúng chụp ảnh chung, tuyên bố chính thức đăng ký kết hôn.”

Hai kề đầu , trong màn hình trông vô cùng xứng đôi. Ảnh đăng lên nhận lời khen ngợi.

Dì: [Tình cảm hai đứa thật]

Lâm Lan: [Anh rể em lên ảnh c.h.ế.t, chị cũng chụp như thế ]

Lâm Sương: [Hai đứa xong việc ?]

Dì: [Việc gì?]

Đào Nhiên: [Chúng cháu đăng ký kết hôn ạ!] Kèm ảnh giấy đăng ký kết hôn.

Một câu khiến tất cả họ hàng thường xuyên lặn trong nhóm đều xuất hiện.

Cậu: [Chúc mừng, chúc mừng nhé!]

Nghiêm Hạo Sơ: [Chúc mừng! Hôm nào đến ăn kẹo mừng nhé, chị dâu em bừa thôi, cũng vài phần trai mà]

Lâm Lan: [@Nghiêm Hạo Sơ đây trông con hộ]

Bên Thẩm Sầm cũng gửi ảnh cưới cho Thẩm Sóc và Trương Nhan.

Gần đây Trương Nhan đang công tác ở nước ngoài, bận rộn công việc kinh doanh. Từ khi ly hôn, cô sống cuộc sống của một nữ cường nhân, hình như còn tìm một bạn trai kém mười tuổi, bay khắp nơi trong và ngoài nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-be-o-ngoc-xuyen-tu-the-gioi-abo-den-xa-hoi-binh-thuong-va-bat-dau-nuoi-con/chuong-74-dang-ky-ket-hon.html.]

Có khi bận quá, cô trả lời ngay. Thẩm Sóc lập tức gửi ba dấu chấm than, đó là một khoản chuyển khoản, ghi chú: “Tẩm bổ cho Tiểu Đào một chút.”

Cách thể hiện sự quan tâm của nhà họ Thẩm đều khá đặc biệt, chuyển khoản thì cũng là mua quà.

Sau khi album bán chạy, lì xì cho Thẩm Sóc một ít. Giờ Thẩm Sóc thêm gấp đôi tiền và chuyển .

Thẩm Sầm: [Em tiền]

Thẩm Sóc: [Anh em tiền, nhưng tiền cho Tiểu Đào và em bé. Nếu thì em bé là bác yêu quý nhất của nó chứ, nhận lấy mau]

Thẩm Sầm lúc mới nhấn nhận, hỏi Đào Nhiên: “Anh lì xì, bảo chúng ăn gì ngon. Em ăn gì?”

“Thứ gì cũng ?”

“Tất cả những món trong thực đơn đều .”

Khi mang thai, Đào Nhiên kiêng khem nhiều thứ, nên Thẩm Sầm riêng cho một thực đơn, biến nó thành một ứng dụng tiện lợi để gọi món điện thoại. Hễ là món trong thực đơn thì đều . Còn nếu trong thực đơn thì sẽ lên mạng tra xem t.h.a.i p.h.ụ ăn .

“Vậy thì măng tây xào tôm và nấm hương nấu gà, loại nấm hương nhăn nhúm trong siêu thị .”

“Làm món đó ?”

“Ừm, mua đồ ăn thôi, đầu bếp Tiểu Thẩm.”

Lúc Thẩm Sầm nấu ăn là thời điểm Đào Nhiên thích hợp nhất để nhật ký mang thai.

Cậu giờ học cách lười biếng, mua một cái máy in mạng, rảnh rỗi là in ảnh dán dán dán. Một trang giấy chỉ vài chữ cũng .

Dán bên trái, dán bên , một mặt giấy dán đầy màu sắc, chẳng chút thẩm mỹ nào, miễn thấy thoải mái là .

Dán xong mảnh giấy cuối cùng, chuẩn dậy thì lòng bàn chân đột ngột co rút.

Cơn đau thấu tim lập tức xuống, hướng về phía nhà bếp gọi: “Thẩm Sầm!”

Trong bếp lập tức tiếng bước chân. Thẩm Sầm còn cởi tạp dề, nhanh chóng chạy đến bên cạnh , quỳ một gối xuống, đặt chân lên đầu gối , thành thạo xoa bóp.

Gần đây cơn chuột rút đến nhanh và dữ dội, chỉ co rút lòng bàn chân. Đào Nhiên thậm chí thể thấy gân lòng bàn chân vặn vẹo. Cậu mà giọng run run: “Được , hết co rút ?”

“Sắp .”

Nói là “sắp ”, nhưng cơn đau vẫn qua , giằng co suốt hai phút.

Mồ hôi lạnh lưng Đào Nhiên túa , một lúc lâu vẫn hồn. Chờ cơn đau qua , dang hai tay về phía Thẩm Sầm: “Anh nhanh lên, ôm em an ủi em một chút .”

“Đợi chút, để cởi cái tạp dề .”

“Chậm quá.”

Đào Nhiên chờ nổi, túm lấy tạp dề ôm chặt, tim vẫn còn đập thình thịch.

Cậu chịu đau giỏi. Những cơn đau ở cấp độ cũng khiến , huống hồ là lúc sinh nở.

Đôi mắt Đào Nhiên đỏ hoe, cằm cọ cổ Thẩm Sầm, nhỏ: “Đến lúc sinh em bé, rạch thẳng một đường bụng ? Có đau lắm ?”

“Có thể, một chút.”

“Ai nha thể an ủi em là một chút cũng đau .”

Thẩm Sầm gì, hôn lên đỉnh đầu : “Xin , thể đảm bảo là đau. Chị dâu và Hoàng Lai Tài đang họp bàn phương án , chắc chắn sẽ giảm đau cho em ở mức tối đa.”

Chỉ thể là giảm bớt, thể đảm bảo một trăm phần trăm. Chỉ nghĩ đến thôi là Đào Nhiên khó mà chấp nhận , càng đừng là Thẩm Sầm.

Khi con bất lực, họ sẽ im lặng.

Đào Nhiên đang chuyện vô lý: “Được , thật đúng.”

Chỉ một cơn chuột rút nhỏ như cũng tâm trạng của Đào Nhiên tan biến. Cậu ôm Thẩm Sầm chịu buông tay.

Ôm một lúc, chuông điện thoại video chat reo lên.

Chuyện Đào Nhiên m.a.n.g t.h.a.i hiện giờ, trừ Đổng Trinh thì gần như tất cả đều . Cân nhắc đến tình hình sức khỏe của bà, khi bàn bạc vẫn quyết định cho bà. Bây giờ bà và Đào Nhiên chỉ thể trò chuyện qua video.

Đào Nhiên nhanh chóng lau khô nước mắt, ngẩng đầu hỏi Thẩm Sầm: “Thế nào, thấy em ?”

“Không thấy .”

Đào Nhiên thở phào một , mặt nở nụ : “Chào bà ngoại!”

“Ăn tối ? Bà thấy trong nhóm giấy đăng ký kết hôn của con với Tiểu Thẩm, xứng đôi lắm.”

“Chưa ạ, Thẩm Sầm đang .”

Đào Nhiên màn hình về phía Thẩm Sầm. Thẩm Sầm vẫy tay với màn hình: “Cháu chào bà ạ.”

Phông nền phía Đổng Trinh trông giống như phòng của bà, một bức tường treo đầy ảnh. Bà cũng vẫy tay với Thẩm Sầm: “Tiểu Thẩm chào cháu, bà đang sắp xếp ảnh của Nhiên Nhiên từ nhỏ đến lớn, lát nữa sẽ chép một bản cho cháu, xem như quà cưới bà ngoại tặng hai đứa. Nhiên Nhiên, cháu lúc nào cũng để Thẩm Sầm nấu cơm cho thế.”

Đào Nhiên chút ngượng ngùng: “Cơm cháu nấu ăn , đến lúc đó cả hai chúng cháu đều sút cân.”

“Thỉnh thoảng hai đứa về đây với bà, hai đứa bận quá.”

Đào Nhiên gãi đầu: “Con bận gì , nước sôi kìa, Thẩm Sầm xem nước .”

Thẩm Sầm dậy, sự chú ý vẫn dồn Đào Nhiên.

Anh phát hiện, đối với những càng thiết, Đào Nhiên càng che giấu cảm xúc của , sợ truyền bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào cho khác. Ngay cả lúc m.a.n.g t.h.a.i ảnh hưởng bởi nội tiết tố, kìm giận dỗi với , khi giận dỗi xong ôm xin .

Rất ngoan, nhưng cũng khiến thấy xót xa.

Trò chuyện với Đổng Trinh hai mươi phút thì cúp video. Đồ ăn xong, hai ăn tối dạo một lát trong sân, đó lên lầu ngủ.

Trước khi ngủ, Đào Nhiên lấy giấy đăng ký kết hôn xem xem , cất đáy rương.

Thẩm Sầm thoa kem chống rạn cho , : “Đừng để đến lúc đó tìm .”

“Chính là tìm mới .” Đào Nhiên ngượng ngùng nghịch tóc , “Thế bây giờ em nên đổi cách xưng hô nhỉ?”

“Gọi là gì?”

“Ông xã, hì hì.”

Hoa Hải Đường

Thẩm Sầm : “Vậy gọi em là gì?”

“Ông xã nhỏ?” Đào Nhiên xong tự cũng nhịn , “Không , cứ như em là b.a.o n.u.ô.i ở bên ngoài .”

“Thế nên gọi gì?”

“Nhiên Nhiên, bảo bối, bảo bối Nhiên Nhiên, chọn một cái .”

“Vậy Nhiên Nhiên.”

Đào Nhiên đá một cái: “Rõ ràng chọn hai cái mới thú vị, cái đồ đáng ghét hiểu ý em gì cả.”

lúc nào cũng gọi bảo bối thì sến sẩm quá.”

Đào Nhiên: “Xí, lúc gọi lắm, mặc quần thì nhận ?”

“Lúc đó sẽ gọi.”

Đào Nhiên xuống, lưng thèm để ý đến . Phía , Thẩm Sầm cũng xuống, nhẹ nhàng đỡ lấy bụng : “Ngủ , ngủ .”

Đêm khuya, Đào Nhiên ngủ say. Trong mơ, đột nhiên thấy những chú bướm nhỏ bay lượn.

Cậu vươn tay bắt, những chú bướm tan biến như bọt biển.

Đào Nhiên trong bóng tối mở to mắt.

Loading...