Khi bé O ngốc xuyên từ thế giới ABO đến xã hội bình thường và bắt đầu nuôi con - Chương 29: Chứng minh cậu sẽ mang thai đi

Cập nhật lúc: 2025-10-12 03:30:06
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi ban nhạc biểu diễn xong, họ thể rời khỏi sân khấu. Đây là thời gian chấm điểm. Mỗi khán giả chỉ một điểm. Nếu điểm của ban nhạc "đá sân" xếp các ban nhạc thường trú, họ sẽ coi là "đá sân" thành công.

Kết quả cuối cùng sẽ công bố khi tất cả các ban nhạc đều biểu diễn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, màn trình diễn của "Tro tàn" thành công. Lý Viêm, ban đầu đặt nhiều hy vọng họ vì chuyện đổi bài, giờ đây đến cứng cả mặt: "Rất , . Với kinh nghiệm của , nghĩ các thể ở , thậm chí thể lọt top đầu. Cứ chờ kết quả thôi."

Đào Nhiên đang ở khu vực khán giả. Cậu nhận tin nhắn của Lưu Vân Hi, ngược dòng .

Không từ lúc nào, những lời bàn tán trong đám đông tăng lên, đèn flash chớp liên hồi.

[Đây cũng là thành viên của "Tro tàn" ? Đẹp trai quá!]

[Là thành viên dự hậu cần ? Ra mắt luôn , cầu xin đấy!]

[Cậu em bụng lắm, nãy còn nhường chỗ cho chúng . Rất thiện.]

["Tro tàn" cuối cùng cũng một thành viên dễ thương ? Mấy lạnh lùng quá, theo đuổi chút nào.]

Giữa đám đông chen chúc, mùi nước hoa lẫn lộn, khí ngột ngạt. Đào Nhiên chen khỏi đám đông chỉ vài bước, kịp vững Lưu Vân Hi kẹp vai.

"Quay , một chút." Lưu Vân Hi .

Đào Nhiên hiểu ý , nhưng vẫn theo.

Đám đông bùng nổ những tiếng reo hò, ánh đèn flash lập tức chiếu sáng cả khán đài.

Cậu cảm thấy sắp mù, nhưng vẫn cố gắng mở to mắt. Đến khi thể chịu đựng nữa, vẫy tay chào các fan nữ.

Trong hành lang, rèm cách âm ngăn cách những tiếng la hét của fan hâm mộ.

Lưu Vân Hi khoác tay lên vai Đào Nhiên: "Nếu Thẩm Sầm và Lâm Tĩnh Mặc cũng thiện như , ban nhạc của chúng nổi từ lâu ."

"Bây giờ nổi cũng muộn." Lưu Vân Hi đưa điện thoại cho xem video sân khấu chỉnh

"Để xem. Em thực sự thấy , hơn tất cả các bài đây."

"Không thể thế ." Lưu Vân Hi liếc mắt hiệu cho , hạ giọng, "Thật cũng nghĩ . Cùng bọn phòng nghỉ chờ . Sau khi xong xuôi, chúng ăn khuya, khao công thần nhà ."

Đào Nhiên bất ngờ: "Em ."

Lưu Vân Hi: "Cậu cung cấp một lượng 'giá trị cảm xúc' lớn. Hơn nữa còn cho hai thành viên của nhóm chỗ ở. Như vĩ đại ?"

Đào Nhiên lập tức cảm thấy cũng "ghê gớm" thật, khiêm tốn đáp: "Nên , nên ."

Trong phòng nghỉ, mấy thành viên chuyện, chăm chú màn hình tiếp sóng.

Họ bốc thứ tự áp chót. Sau khi ban nhạc cuối cùng biểu diễn xong, họ sẽ kết quả.

Biểu diễn xong, đều lờ mờ đoán kết quả, nhưng vẫn tránh khỏi hồi hộp.

Trong bầu khí đó, Đào Nhiên cũng trở nên lo lắng. Vừa phòng, im lặng cạnh Thẩm Sầm.

Đến lúc công bố điểm, các con màn hình nhảy liên tục. Điểm của mấy ban nhạc tăng dần, một mềm nhũn .

Cái tên "Tro tàn" tăng vọt, cuối cùng dừng ở vị trí thứ hai, chỉ kém vị trí đầu tiên mười phiếu.

Thành công "đá sân".

Người dẫn chương trình dùng micro tuyên bố phiếu, và kêu gọi tất cả các ban nhạc tiếp tục.

Mấy họ , đặt tay lên vai . Mọi thứ đều thể hiện qua hành động.

Sau khi ban nhạc biểu diễn thành công, bài hát mới của họ nhanh chóng leo lên top tìm kiếm. Tên bài hát, tên ban nhạc, thậm chí cả tên từng thành viên cũng tìm kiếm và xu hướng tăng vọt.

Truyền thông đ.á.n.h , đổ dồn đến cửa phòng thu, thông tin độc quyền.

Lưu Vân Hi lường điều , đ.á.n.h lạc hướng và cho họ từ ga ngầm, thành công tránh giới truyền thông.

Chiếc xe rời khỏi phòng thu và màn đêm. Ánh đèn phía ngày càng xa dần biến mất.

Đào Nhiên xe, những ánh đèn phía lùi dần, cảm thấy thực: "Giờ tính là em đang cùng với đại minh tinh ?"

Cố Ngôn: "Hôm nay thì tạm thời tính . ngành , nổi tiếng nhanh thì cũng tàn nhanh, ngừng tác phẩm mới thì mới vững ."

Lưu Vân Hi hài lòng với những lời : "Không thể ho hơn ? Ban nhạc của sẽ luôn nổi tiếng."

Thẩm Sầm: "Sự thật thôi. Đi ăn bây giờ?"

Lâm Tĩnh Mặc: "Quán xiên nướng Tùng? Hy vọng thể ít một chút."

Lưu Vân Hi: "Được thôi. Hai ba ngày tới thể thoải mái một chút, đó tập luyện. Chung kết là bảy ngày . thể dùng bài hát của chính chúng , chắc chắn sẽ thành vấn đề."

Cố Ngôn: "Có kế hoạch tập thể nào ? Nếu , chỉ thể ở nhà Tiểu Đào. vô gia cư và tiền."

Vừa vặn trùng với kỳ nghỉ, họ ba ngày nghỉ.

Đào Nhiên đề nghị: "Đi suối nước nóng ở ngoại ô thì ? Bà ngoại em mở một khu. Em cũng tiện về thăm bà."

Cậu đưa thông tin khu nghỉ dưỡng và gửi nhóm.

Cố Ngôn lướt từ đầu đến cuối, cảm thán: "Tiểu Đào, là phú tam đại đấy ? quyết định , gả Thẩm Sầm cho ."

Trải qua nhiều ngày ở chung, Đào Nhiên quen thuộc với "hệ sinh thái" trong ban nhạc. Cố Ngôn là "tầng đáy" của chuỗi thức ăn, chuyện chẳng ai .

Cậu tiếp lời: "Anh thể chủ chuyện của Thẩm Sầm ?"

"Giỡn ?" Cố Ngôn vỗ ngực, "Trước gia nhập ban nhạc, là trói đến đấy nhé!"

Lưu Vân Hi chen : " , đúng . Kiểu như quỳ xuống cầu xin ."

Cố Ngôn: "Này, thể cho giữ chút thể diện mặt em trai ?"

Lưu Vân Hi: "Giữ thể diện cho tác dụng gì, theo đuổi ."

Cố Ngôn tổn thương, nhắm mắt : "Tiểu Đào, , còn quá trẻ, kinh nghiệm yêu đương. Cậu là một tảng băng lớn, mà theo đuổi? Muốn theo đuổi thì hãy theo đuổi những cách yêu đương, như đây , kinh nghiệm phong phú, hoặc là Lưu Vân Hi, kiểu ngọt ngào . Thẩm Sầm chẳng ưu điểm gì cả, thích ở điểm nào?"

"Em thích tất cả." Đào Nhiên liếc Thẩm Sầm, "Hơn nữa trai."

Cố Ngôn: "Thôi, hết t.h.u.ố.c chữa . Chuyển ."

Nói là , nhưng chuyện suối nước nóng quyết định. Chuyến kéo dài hai ngày rưỡi, bắt đầu ngay từ đầu kỳ nghỉ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-be-o-ngoc-xuyen-tu-the-gioi-abo-den-xa-hoi-binh-thuong-va-bat-dau-nuoi-con/chuong-29-chung-minh-cau-se-mang-thai-di.html.]

Mấy họ quyết định xong chuyện ăn ở ngay xe.

Xuống xe, từng đợt mùi thịt nướng bay đến.

Quán xiên nướng của Tùng trong một con hẻm nhỏ, coi là quán "hot" trong trường. Lâm Tĩnh Mặc quen với chủ quán, nên mỗi đến, chủ quán đều để dành cho họ một phòng riêng và nướng sẵn những món họ thường ăn.

Hai ngày , mấy họ đều trong trạng thái căng thẳng cao độ, ăn uống tử tế. Hôm nay, thư giãn, họ đều ăn ngon miệng.

Chỉ một lát , họ "giải quyết" xong một bàn đầy ắp đồ ăn.

Đào Nhiên vẫn đụng đũa nhiều. Thẩm Sầm chú ý và hỏi : "Không hợp khẩu vị ?"

Đào Nhiên lắc đầu.

Không hợp khẩu vị, mà là đơn giản ăn . Cậu chỉ ăn hai xiên nướng nhiều dầu mỡ, cảm thấy buồn nôn.

Thẩm Sầm lấy thực đơn: "Gọi cho một bát canh xương ống nhé? Thanh đạm một chút."

"Được, cảm ơn."

Cố Ngôn: " cũng . Cậu bạn mới mà quên em ."

Thẩm Sầm trực tiếp ném thực đơn qua: "Tự gọi ."

Xiên nướng kèm với bia. Tiếng lon bia bật , lạnh tỏa .

Trên bàn tiệc, ngay cả ít cũng trở nên nhiều hơn.

Mấy họ kể chuyện từ khi thành lập ban nhạc cho đến khi lên sân khấu biểu diễn, lời đều đầy cảm thán.

Đào Nhiên lắng nghiêm túc, gì. Dần dần, cảm thấy mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu.

Gần đây lẽ là mùa xuân, dễ buồn ngủ, ngủ thế nào cũng đủ. Đầu gật gù về phía , suýt chút nữa thì ngã bàn nướng.

Thẩm Sầm nhanh tay lẹ mắt đỡ cằm .

Sự cố bất ngờ khiến bàn giật .

Giọng Lưu Vân Hi lạc : "Không chứ?"

Bản Đào Nhiên cũng tỉnh hẳn: "A, . Dạo em ngủ đủ giấc thôi."

Cố Ngôn và Lưu Vân Hi đồng thời Thẩm Sầm với ánh mắt trách móc.

Lưu Vân Hi: "Cũng ăn gần đủ . Về thôi. Cố Ngôn về ở với nhé. Bạn gái gần đây về quê ."

Cố Ngôn: "Được, dù cũng bóng đèn."

Sau khi ăn khuya xong, họ về nhà. Lúc đó 1 giờ sáng.

Lưu Vân Hi lái xe đưa họ về.

Khi Đào Nhiên xuống xe, gọi Thẩm Sầm .

Sự chú ý của Thẩm Sầm đều dồn Đào Nhiên, đang giẫm tuyết, Lưu Vân Hi tặc lưỡi: "Chạy mà sợ ngã . Lần chú ý một chút. Cổ của thằng bé c.ắ.n nông nỗi gì , còn vẻ thấy gì ."

Thẩm Sầm ngờ điều , đáp: "Biết ."

"Biết là ." Lưu Vân Hi tận tình khuyên nhủ, "Tiểu Đào đáng yêu như thế, đừng lúc nào cũng lạnh lùng, dọa chạy mất."

Thẩm Sầm: "Ừm."

Lưu Vân Hi: "Thôi, tự yêu đương thì tự chuyện với . lười bận tâm."

Thẩm Sầm mở cửa xe, đầu : "Cảm ơn."

Hai .

Phòng của Thẩm Sầm vẫn y như lúc họ rời , khắp nơi đều là giấy A4 bay lung tung. Đào Nhiên giúp dọn dẹp, lấy túi rác và nhét tất cả đồ dùng đó.

Thẩm Sầm thấy ngáp liên tục, giật lấy túi rác trong tay : "Đi ngủ , tự dọn."

Đào Nhiên ở cửa: "Hôm nay hai ngủ cùng ? thấy phòng cần dọn dẹp sâu mới thể ở ."

Khi chuyện, ánh mắt đảo lung tung, tâm tư hết lên mặt.

Hoa Hải Đường

Thẩm Sầm siết chặt túi rác: "Lát nữa sẽ qua."

Đào Nhiên thấy kế hoạch thành công, nụ mặt rạng rỡ hẳn lên: "Vậy đợi nhé. Giúp lấy chút đồ lặt vặt thì chứ?"

Cậu nhặt chiếc túi đen bàn: "Những thứ cũng cần nữa ? giúp ..."

Từ "vứt " kịp thốt .

Trong túi là bao cao su.

Đủ các loại kích cỡ, đủ các loại chức năng.

Hôm đó, hai họ nghiên cứu cách dùng b.a.o c.a.o s.u lâu, thật cũng cuối cùng dùng .

Nghĩ đến một khả năng, đầu óc Đào Nhiên trở nên trống rỗng, tai đỏ bừng: "Hôm đó chúng dùng cái ?"

Thẩm Sầm nghiêng đầu: "Có."

"À, ." Sợ c.h.ế.t khiếp. Nếu dùng thì m.a.n.g t.h.a.i thì ?

Thẩm Sầm cũng đang thẫn thờ. dùng, nhưng hình như hai , bao rách.

Anh ngừng vài giây vẫn sự thật: "Có hai hình như rách."

"Hả?" Đào Nhiên kinh hãi, "Vậy kiểm tra thôi."

Thẩm Sầm cau mày: "Đây là đầu tiên của , bệnh ."

Đào Nhiên đương nhiên về chuyện đó. Cậu đấu tranh nội tâm lâu, nhỏ: "Không dùng bao thì thật sự sẽ m.a.n.g t.h.a.i đấy. đùa ."

Những tờ giấy A4 gió thổi bay, lăn tròn sàn, phát tiếng sột soạt.

Thẩm Sầm im tại chỗ, phía bắt đầu hỗn loạn: "Chứng minh một chút."

"Cái gì?" Đào Nhiên hiểu ý .

Thẩm Sầm to hơn một chút: "Chứng minh sẽ mang thai."

Loading...