Khi Bạn Gái Cũ Nam Chính Trở Thành Trà Xanh - Chương 27: Cũng Là Thế Thân (27)
Cập nhật lúc: 2025-10-21 05:59:10
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Trà chần chừ vài phút, một nữa mở màn hình phát sóng trực tiếp. Cô phát hiện màn hình chỉ còn cảnh Phó Vân Tu và Lục Lệ đang đ.á.n.h . Nhan Bạch Nguyệt hẳn là chạy thoát. Lục Thâm lẽ cũng rời .
Cô thở phào nhẹ nhõm, yên tâm chờ cảnh sát đến bắt Phó Vân Tu và kết thúc chuyện.
lúc , biến cố bất ngờ xảy .
Như thể mệnh định sẵn, Phó Vân Tu vung con d.a.o găm trong tay, đ.â.m thẳng về phía Lục Lệ, hệt như trong nguyên tác.
Tim Nhan Trà thắt , vì lo lắng cho Lục Lệ, mà thuần túy vì vẻ mặt âm hiểm, điên cuồng, đầy sát khí của Phó Vân Tu quá đỗi đáng sợ, khiến phản xạ điều kiện mà giật .
Lục Lệ Phó Vân Tu đẩy mạnh tường, tay ghì chặt cổ khiến Lục Lệ thể cử động, dần dần mất sức lực, gương mặt cũng trở nên đỏ bừng, gân xanh nổi lên.
Trong nguyên tác, Phó Vân Tu thể đ.â.m Lục Lệ đến mức nhập viện, nên võ lực của dĩ nhiên cao hơn Lục Lệ một chút.
Phó Vân Tu điên cuồng lớn một kẻ tâm thần, tay đang dùng d.a.o găm, chuẩn đ.â.m tim Lục Lệ, thì đột nhiên, cổ tay như mất hết sức lực. Con d.a.o "loảng xoảng" một tiếng rơi xuống đất.
Lục Lệ ngẩn , thấy Phó Vân Tu kêu lên một tiếng đau đớn như d.a.o cứa cổ tay vội vàng cong lưng. Lục Lệ kịp hiểu , lập tức chớp lấy cơ hội, tung một trận quyền cước túi bụi khiến rạp xuống.
Mãi đến khi Phó Vân Tu thể bò dậy , Lục Lệ vẫn nguôi giận, liên tục đ.ấ.m mạnh Phó Vân Tu, đôi mắt đỏ ngầu, điên cuồng. Rõ ràng tức giận đến mức mất hết lý trí, thể dừng nữa.
Cho đến khi bóng dáng Lục Thâm dần hiện phía , Lục Thâm mới đ.á.n.h ngất Lục Lệ đang trong trạng thái cuồng bạo, khiến ngã gục xuống đất.
Nhan Trà thở hắt một dài nhẹ nhõm. Nếu Lục Lệ cứ thế đ.á.n.h c.h.ế.t Phó Vân Tu thì chẳng quá dễ dàng cho ? Phó Vân Tu sống để tù chịu khổ chịu tội mới đúng!
Lúc , cảnh sát cũng ồ ạt kéo đến.
Nhan Trà định bảo hệ thống tắt phát sóng trực tiếp, thì bất ngờ thấy Lục Thâm dường như liếc về phía . Đôi mắt thâm sâu, nguy hiểm khiến tim cô đập nhanh vô cớ, như thể thật sự đang thẳng cô.
Ngay khoảnh khắc phát sóng trực tiếp ngắt, bóng dáng Lục Thâm cũng biến mất khỏi biệt thự.
Nhan Trà ôm lấy lồng n.g.ự.c đang đập thình thịch.
Chuyện gì đang xảy ? Khí chất của Lục Thâm ngày càng mạnh mẽ, xuyên qua màn hình vẫn khiến cảm thấy áp lực.
cô cũng nghĩ nhiều, dù cô cũng tài nào tưởng tượng Lục Thâm thấy Nhan Trà thật sự ở biệt thự và phát hiện phận thật sự của cô bại lộ của cô.
Sau khi Phó Vân Tu cảnh sát bắt giam, ba Nhan gia cũng lập tức về trong đêm để xử lý chuyện , chi tiền lớn thuê đội ngũ luật sư theo sát vụ án, tuyệt đối để Phó Vân Tu cơ hội giảm nhẹ hình phạt nào.
Ba Nhan ngờ chỉ nước ngoài công tác một tháng mà trong nhà xảy nhiều chuyện đáng lo như , hai cô con gái suýt nữa gặp chuyện. Họ cũng thấy nên gác công việc, lên kế hoạch du lịch, dẫn cả hai chị em giải khuây, cũng là để phai nhạt những chuyện vui.
Nhan Bạch Nguyệt cảm thấy vụ bắt cóc ảnh hưởng gì đến , cùng lắm là nhận rõ bộ mặt thật của một kẻ cặn bã bên cạnh, ngược là chuyện .
Tuy nhiên, cô lo lắng cho Nhan Trà hơn. Sau khi Lục Lệ vạch trần sự thật Lục Thâm qua đời, Nhan Trà còn xuất hiện ảo giác nữa. Em gái trông như dần dần khôi phục bình thường, tuy vẫn chút buồn bã nhưng cũng , dần lấy sức sống.
trong lòng Nhan Bạch Nguyệt vẫn ẩn chứa chút bất an. Cô chỉ còn cách tận dụng chuyến du lịch để quan tâm đến em gái nhiều hơn, cùng em ngắm cảnh , ăn món ngon, chơi khắp nơi. Biết khi cảm nhận sự của cuộc sống, em gái sẽ dần quên Lục Thâm và bắt đầu một cuộc sống mới.
Có lẽ lời cầu nguyện của cô tác dụng, Nhan Trà rõ ràng vui vẻ hơn trong chuyến du lịch, đôi mắt trong veo ngoan ngoãn cũng dần tươi tắn, sinh động trở . Tình cảm gia đình họ cũng cải thiện nhiều trong chuyến , ba cũng đổi, học cách bày tỏ tình cảm và dành nhiều tâm tư hơn cho gia đình.
Mọi việc đều đang chuyển biến theo hướng . Nhan Bạch Nguyệt dần dần yên tâm.
Từ vụ bắt cóc hôm đó, Nhan Trà gặp Lục Thâm. Cô chỉ nghĩ Lục Thâm trở về thế giới Vô Hạn Lưu để thành nốt những ngày nhiệm vụ cuối cùng.
cho đến khi thời hạn khế ước mà hết, cô vẫn thấy xuất hiện, lúc cô mới cảm thấy gì đó . Chẳng lẽ Chủ Thần thấy năng lực việc của Lục Thâm quá nên chịu thả ?
Nhan Trà chút lo lắng.
Mãi đến ngày trở về chuyến du lịch, Nhan Trà mới thấy Lục Thâm cổng nhà Nhan gia. Lúc qua thời hạn bảy ngày mà Lục Thâm từng .
Anh bên cổng, hình cao ráo thẳng tắp, khí chất trầm . Hoa hồng tường vi mọc từ trong tường rủ xuống lác đác đỉnh đầu . Khi gió thổi qua, những cánh hoa đỏ thẫm rơi lả tả xuống đất, tôn lên làn da trắng lạnh như ngọc, toát lên vẻ trai kinh diễm nhưng ẩn chứa nguy hiểm.
Nhan Trà bước đến một bước, còn tưởng rằng khôi phục phận con , định mở lời gọi .
Lúc , cô chợt chú ý thấy những cánh hoa rơi lả tả xuyên qua cơ thể mới đáp xuống đất.
Bước chân cô dừng . Cô đối diện với đôi mắt quá mức u tối, khó dò của Lục Thâm, tự nhiên cảm thấy lùi bước.
Những khác hiển nhiên thấy , ... vẫn ở trạng thái hồn thể.
"Trà Trà, tiếp?" Nhan Bạch Nguyệt cô với ánh mắt nghi hoặc, như đang ngầm lo lắng điều gì.
Ánh mắt của bố Nhan gia cô cũng chứa sự lo lắng ngấm ngầm, hiển nhiên hình ảnh cô "phát bệnh" đây quá in sâu.
Nhan Trà họ lo lắng, thu ánh mắt, "Không ", để Nhan Bạch Nguyệt nắm tay dẫn cô trong.
ánh mắt Lục Thâm ở phía nóng rực đến mức thể phớt lờ.
Cô cảm thấy... hình như gì đó khác lạ. Có chuyện gì mà cô xảy ? Vị Chủ Thần thật sự nuốt lời, thực hiện nguyện vọng của ?
Nhan Trà nóng lòng rốt cuộc Lục Thâm xảy chuyện gì, tại thể khôi phục phận con , nên cô kiếm cớ lên lầu.
Vừa về đến phòng, cô đóng cửa , còn kịp hỏi han gì thì Lục Thâm ôm chặt lấy.
Nhan Trà cảm giác tâm trạng dường như đúng lắm, cứ nghĩ là do nguyện vọng thực hiện, cô ngập ngừng : "Lục Thâm ca ca? Anh... ?"
Lục Thâm đẩy cô cửa, rũ mắt cô. Ánh mắt sâu hun hút, và gần như sắc bén, như thấu tâm can khác.
"Anh... gì? Có chuyện gì xảy ?" Nhan Trà ánh mắt đó đến mức vô cớ chột .
Đành trách khí chất của quá mạnh mẽ, cứ một lời như thế, quá đỗi mạnh mẽ, khiến chút chống đỡ nổi.
Lục Thâm cứ cô như một lúc lâu, đó bình tĩnh mở lời: "Anh đổi nguyện vọng."
Nhan Trà ngây , hiển nhiên ngờ khôi phục phận con là vì lý do , cô kinh ngạc: "Anh nữa ?"
Cô nhớ rõ ràng, từng điều kiện ban đầu để ký khế ước với Chủ Thần chính là để trở . Vì nguyện vọng , kiên trì 300 năm, sắp đạt đổi?
Phải , trong thế giới khái niệm luân hồi chuyển thế, nếu tan biến hình thức hồn ma thì chính là tan biến, thể trở . Chẳng lẽ mãi mãi quỷ?
Lục Thâm trả lời câu hỏi , chỉ cô với ánh mắt sâu thẳm: "Hôm đó ở biệt thự của Phó Vân Tu, thấy Nhan Trà."
Nhan Trà , nhất thời chút mờ mịt: "......?"
Một lát , trong sự đối diện của hai , Nhan Trà chợt phản ứng : "......!!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-ban-gai-cu-nam-chinh-tro-thanh-tra-xanh/chuong-27-cung-la-the-than-27.html.]
Anh đang ... gặp Nhan Trà thực sự thuộc về thế giới ?
Sao thể?
Nguyên chủ khi ủy thác Cục Quản Lý Thời Không thành tâm nguyện dùng điều kiện đó để chấp hành nhiệm vụ của Cục Quản Lý Thời Không. Cô thể nào còn ở thế giới !
Thấy biểu cảm cô đổi, ánh mắt Lục Thâm sâu thẳm, thẳng vấn đề: "Quả nhiên là hai khác ."
Biểu cảm Nhan Trà cứng đờ. Hóa đó cũng chắc chắn?
Cô hít sâu một , dùng hết kỹ thuật diễn suốt đời, bằng ánh mắt mờ mịt vô tội, giọng điệu ngây thơ yếu ớt, khiến đành lòng nghi ngờ bất kỳ lời nào của cô.
"Em đang gì. Hôm đó em biệt thự Phó Vân Tu? Anh thấy nào giống em ?"
Cô đang cố gắng bao biện, bảo vệ phận đang gặp nguy cơ của , Lục Thâm nhắc nhở cô với vẻ ôn hòa đầy thiện ý: "Nhan Nhan, em bại lộ phận, cũng ép em. Đừng dối , tuy đáng yêu, nhưng cũng đừng khó ."
Nhan Trà: "..."
A a a cô , đây là một con hồ ly đa mưu túc trí, lớn hơn cô 300 tuổi. Cô lừa cũng là chuyện bình thường. Nếu tiếp tục giả ngu thì sẽ khiến cô trông thật ngốc.
Nhan Trà , gì, dù thật là thể. Cô thề sống c.h.ế.t bảo vệ phận của , chỉ cần cô thừa nhận thì nó vẫn vạch trần!
Lục Thâm hề tức giận vì cô che giấu, tâm trạng định, như thể căn bản quan tâm lừa .
Anh cúi chăm chú mắt cô, dùng ngón tay lạnh lẽo lướt qua khuôn mặt cô, : "Anh ép em. Bất kể em là ai, đến từ , em đều là bạn gái của , là chọn."
Nhan Trà chút kinh ngạc, ngờ dễ chấp nhận như . Nếu cô bạn trai phát hiện phận đối phương đều là giả, lai lịch rõ, cô giận là may, chứ đừng là vẫn kiên trì coi đối phương là yêu.
Anh sợ cô mục đích khác ? Anh... thích cô đến thế ?
Hay là điều chỉ là một bạn gái, đó là Nhan Trà thật Nhan Trà giả cũng quan trọng?
Nhan Trà dò xét . Một lát , cô chợt nhớ điều gì: "Anh đổi nguyện vọng là..."
Lục Thâm trả lời câu hỏi của cô mà hỏi ngược : " nghĩ em thuộc về nơi , và lý do em đến đây liên quan đến Nhan Trà thật, đúng ? Nếu chuyện giải quyết, em cũng sẽ sớm rời ?"
Nhan Trà câm nín, bao biện nữa: "..."
Được , mặt hồ ly thì bí mật gì đáng . Anh thể đoán thứ khiến cảm giác thất bại.
Thấy Lục Thâm vẫn cô, dù ánh mắt bình tĩnh, ý trách móc, nhưng Nhan Trà vẫn cảm thấy đang cô là kẻ bội bạc.
cô bạc bẽo , cô nghiêm túc hẹn hò với mà. Chỉ là cô còn việc ở thế giới tiếp theo, thể vì đàn ông mà bỏ công việc ? Việc các cặp đôi yêu xa chọn chia tay là hợp lý, đôi bên hòa hợp, lỡ dở . Anh hẳn là... thể hiểu chứ?
"Nguyện vọng của chính là... đến thế giới em," Lục Thâm chậm rãi ôm eo cô, kéo cô lòng, rũ mắt cô, giọng trầm thấp , "Ít nhất hiện tại, chúng vẫn là yêu. Anh cùng em rời , là điều nên ?"
Nhan Trà lời của cho chấn động, cô một lúc lâu, thấy lý.
Cách giải quyết việc yêu xa chính là cùng đến một nơi, luôn một nhượng bộ. Chỉ là cô từng nghĩ Lục Thâm thể đến mức vì cô.
Nhan Trà với vẻ mặt phức tạp: ", nữa ?"
"Nếu em ở thế giới , thì dù trở cũng còn ý nghĩa gì." Nói Lục Thâm đeo một hạt châu màu m.á.u tuyệt cổ tay cô, "Đây là Khế Ước Châu duy nhất thể giúp nh theo em. Nếu em ý định chia tay, sẽ níu kéo, chỉ cần hủy diệt nó là . Từ đó chúng sẽ mất liên hệ."
Cô ngờ chuẩn thứ sẵn sàng, ngay cả cách để cùng cô rời cũng lo liệu một bước.
Nhan Trà cúi đầu hạt châu cổ tay, cô đó là nguyện vọng đ.á.n.h đổi bằng 300 năm sống trong các phó bản quỷ quái. Anh giao hạt châu cho cô, cũng là giao quyền chủ động cho cô. Một khi cô hủy diệt nó, 300 năm của chẳng là công cốc ?
Nhan Trà im lặng. Dường như... quả thực lý do gì để chia tay. Vấn đề yêu xa giải quyết! Ngay cả nguy cơ chia tay do tình cảm phai nhạt, cũng dự liệu và cho cô đường lui!
Anh quả thực... khiến bối rối. Anh lát sẵn con đường để họ ở bên , cô dường như cần lo lắng điều gì, cũng chịu tổn thất gì.
Quả nhiên là... gian xảo! Cứ thế cô trói buộc mà thể cam lòng!
Chỉ là...
Nhan Trà : "Anh vì em từ bỏ tâm nguyện bấy lâu nay của . Nếu em vẫn chia tay , sẽ trách em, hối hận ?"
Giọng Lục Thâm bình tĩnh: "Em sai ."
Anh cô, ánh mắt thâm thúy nhưng đầy dịu dàng: "Anh từ bỏ nguyện vọng đây là vì chính bản . Anh như là vì ở bên em, chứ vì em yêu cầu. Anh đưa quyết định và sẽ hối hận."
Nhan Trà khuôn mặt tuấn mỹ dịu dàng của , gần như những lời rung động. Quả thực, hẹn hò với trông vẻ hảo.
... hiểu cô đến , cô thể lấy lý do gì để từ chối, nên giải quyết những lý do vẻ "tồi" đó ? Chẳng lẽ trong mắt , cô chính là kiểu tra nữ ?
Nhan Trà thấy thể nghĩ tiếp. Nếu , hình tượng cô tự xây dựng là dịu dàng, đơn thuần, ngoan ngoãn, săn sóc, hiểu chuyện sẽ sụp đổ. Chỉ cần cô nghĩ, thì vẫn thể tự cho rằng trong mắt cô vẫn là hình tượng cô gái ngoan ngoãn đó!
Nhan Trà : ", hạt châu thật sự thể giúp tìm thấy em ?"
"Là em tìm ." Nghe cô , lực cánh tay Lục Thâm ôm eo cô siết chặt hơn một chút, khi cô đồng ý, rũ mắt Nhan Trà tiếp: "Một trong những di chứng của việc xuyên qua là ký ức sẽ ảnh hưởng. Anh thể sẽ mất ký ức, nhưng khi em tìm thấy , minh châu sẽ giúp nhớ ."
Nhan Trà: "..."
Một trong những di chứng? Nghe vẻ đồ vật mà Chủ Thần các cho đáng tin cậy lắm thì ?
Nếu xuyên đến thế giới tiếp theo, cô tìm , thì chỉ thể trở thành một cư dân bản địa ký ức. Anh tin tưởng cô đến ?
Nhan Trà . Bất chấp nguy cơ cô bỏ rơi, mất tất cả ký ức, vẫn cùng cô rời ?
Người bạn trai như quá hảo, quá thâm tình. Cô thì chẳng mất mát gì, nhưng chính ... chiếm giữ vị trí bất lợi. Làm hề tư tâm như ?
"Anh... thật sự sẽ hối hận chứ?" Nhan Trà , nhịn hỏi nữa.
"Ở bên em một ngày cũng đủ để sánh với 300 năm quá khứ." Lục Thâm cúi hôn cô, đôi mắt nóng rực, giọng điệu kiên định , "Anh chắc chắn, ở bên em."
Nhan Trà . lúc cảm động , cô đột nhiên nhận điều gì đó kỳ quái: "..."
Phải , cô quên mất, bình thường. Sau khi c.h.ế.t, sống 300 năm ở nơi quỷ quái, đầy rẫy m.á.u tanh như Vô Hạn Lưu.