Khi Bạn Gái Cũ Nam Chính Trở Thành Trà Xanh - Chương 20: Cũng Là Thế Thân (20)
Cập nhật lúc: 2025-10-21 05:59:03
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Lệ sớm giao bất động sản mà trai để cho trợ lý Dư Hạ phụ trách, theo như định kỳ sẽ sắp xếp đến lau dọn quét tước.
Bản hầu như bao giờ đến, ngay cả tên trai cũng khác nhắc tới.
Không vì bận tâm, mà là vì quá mức để ý, thể buông bỏ những ký ức về quá khứ ở chung với trai, giống như một vết sẹo, chạm sẽ vỡ , chảy máu.
Cho nên, dứt khoát phủ đầy bụi tất cả thứ liên quan đến trai , như trong lòng ngược sẽ dễ chịu hơn một chút.
từ khi chia tay với Nhan Trà, giống như chiếc chìa khóa mở cánh cửa phủ đầy bụi đó, tất cả thứ liên quan đến trai đều dần dần nổi lên mặt nước một nữa.
Khi cửa biệt thự mở , điện thoại di động của Dư Hạ liền lập tức nhận thông báo.
Dư Hạ trong lòng kinh hãi, ban đầu còn tưởng rằng trộm cắp, nhưng điều chỉnh camera theo dõi xem, phát hiện... hóa là Nhan Trà?
Dư Hạ Nhan Trà vì đến chỗ ở cũ của tổng tài, nhưng cũng vị Nhan tiểu thư hiện tại địa vị hề tầm thường trong lòng Lục tổng.
Anh lập tức chuyện cho Lục Lệ.
Trong khi lao công đang dọn dẹp văn phòng tổng tài, Lục Lệ sofa trong phòng nghỉ bên cạnh.
“Nhan Trà mật mã?” Lục Lệ Dư Hạ, đôi mắt chút tàn khốc.
Dư Hạ trong lòng phát khổ, chỉ thiếu nước chỉ trời mà thề, khó khăn lắm mới khiến Lục Lệ tin tưởng để lộ mật mã.
Lục Lệ nghĩ đến một khả năng, sắc mặt chợt trở nên khó coi.
Nếu... Nhan Trà quen trai từ thời cấp 2, họ còn nhiều chuyện cũ mà hề , trai ... thật sự thích Nhan Trà ?
Nếu tại ngay cả chuyện riêng tư như mật mã trong nhà cũng cho cô?
“Lục tổng? Có cần gọi bảo vệ qua ?” Dư Hạ hỏi.
Lục Lệ lạnh lùng một cái: “Anh trai còn ý kiến, gọi bảo vệ đuổi cô ?”
“...” Dư Hạ so đo với cấp đang nổi nóng: “Lục tổng, nếu chuyện gì khác, xin phép ngoài .”
Lục Lệ bỗng nhiên : “Khoan !”
Anh bỗng nhiên ý thức điều gì đó đúng.
Ngày Nhan Trà nhận việc, xem qua sơ yếu lý lịch của Nhan Trà, sinh nhật cô là... ngày 20 tháng 12.
Con ấn tượng, bởi vì trùng hợp với con mật mã nhà họ.
Chỉ là lúc đó chú ý, bây giờ hồi tưởng ...
Thấy sắc mặt Lục Lệ đổi, Dư Hạ hỏi: “Lục tổng, ngài chứ?”
Lục Lệ để ý đến , sắc mặt khó coi đến mức như đ.ấ.m một cú thật mạnh.
Anh trai thế mà đặt sinh nhật Nhan Trà mật mã nhà?
Điều chứng tỏ họ mật hơn nhiều so với những gì suy đoán ?
trai từng nhắc đến Nhan Trà mặt , là bận tâm, là... vì sự chênh lệch tuổi tác và phận khiến thể tâm ý của ?
trai trân quý tận đáy lòng... coi thường và biến thành thế , suốt 5 năm trời.
Ngực như tảng đá nặng đè, cảm giác hít thở thông.
Hiện tại còn thích mà trai thích, nếu trai suối vàng , hẳn cũng sẽ tha thứ cho .
Rốt cuộc ... nên thế nào?
Cứ như từ bỏ ?
khó khăn lắm mới thích một , cứ như từ bỏ, .
Nếu trai còn, nếu thể thế trai trân trọng mà thích, trai sẽ hiểu cho ?
Bên , Nhan Bạch Nguyệt trong công ty cũng nhận tin nhắn từ vệ sĩ, khỏi nhíu mày, chút lo lắng.
Nhan Trà... đến chỗ ở của Lục Thâm gì?
Em sẽ chuyện gì dại dột chứ?
Nhan Bạch Nguyệt càng nghĩ càng yên tâm, nghĩ đến lời đề nghị đó của Phó Vân Tu hiệu quả, liền gọi điện thoại cho , kể cho chuyện Nhan Trà hiện tại xuất hiện ảo giác.
Đầu dây bên , Phó Vân Tu xong, im lặng một lát, giọng điệu rõ ràng : “Học , em quá quan tâm em gái ?”
Nhan Bạch Nguyệt nhíu mày: “Lời của học trưởng ý gì?”
“Học cần hiểu lầm, chỉ trích em điều gì, chỉ là đôi khi quá mức quan tâm và cưng chiều ngược sẽ hại em .” Phó Vân Tu nhanh chậm thêm, “Tình huống của Nhan Trà cần thiết nhập viện điều trị, kéo dài sẽ khó đoán hậu quả.”
Nhan Bạch Nguyệt nghĩ đến Nhan Trà ở bệnh viện sẽ khó chịu đau khổ đến mức nào, liền hỏi: “Không còn cách nào khác ?”
Giọng điệu Phó Vân Tu chút kỳ quái: “Cái cũng , cái cũng , chẳng lẽ cứ chăm sóc Nhan Trà mãi như ?”
Nhan Bạch Nguyệt : “Nếu em gái thể bình an vô sự, vui vẻ hạnh phúc, em thể chăm sóc em cả đời, Nhan gia vĩnh viễn vị trí cho em .”
Bên tiếng động.
Nhan Bạch Nguyệt khỏi mở lời: “Học trưởng, còn đó ?”
“Học , em từng nghĩ tới, ngay cả khi em nguyện ý bảo vệ em như mãi thì sức lực của một vẫn hạn.” Phó Vân Tu chậm rãi , “Em thể 24 giờ canh chừng em gái ? Khi em ở bên cạnh em , em gái em sẽ giống như suýt t.a.i n.ạ.n xe cộ đó, xuất hiện ảo giác thì ? Không nào cũng may mắn cứu em .”
Nhan Bạch Nguyệt trầm mặc xuống, lâu , mới trả lời: “Em sẽ suy xét kỹ chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-ban-gai-cu-nam-chinh-tro-thanh-tra-xanh/chuong-20-cung-la-the-than-20.html.]
cô là, khi cúp máy, mặt Phó Vân Tu còn ý , đáy mắt một mảnh đen .
Chỉ cần Nhan Trà viện điều dưỡng, là thể cô vĩnh viễn .
Nhan Bạch Nguyệt cũng liền sẽ còn đặt tâm tư lên râu ria nữa.
Lúc khỏi nhà Lục Thâm, trời bắt đầu tối.
Khi tài xế nhà Nhan gia lái xe đến, ảnh Lục Thâm cũng dần dần hóa thành hư vô biến mất trong bóng đêm.
Bị hạn chế bởi quy tắc vô hạn lưu, thời gian Lục Thâm triệu hồi về phó bản cũng là hẹn giờ, điều quyết định bởi khi nào phá đảo tiến phó bản.
Nhan Trà cũng lo lắng về sự an của , bởi vì bên trong tiểu thuyết vô hạn lưu, chính là thể loại vai ác tiêu diệt bộ nhân vật chính, Boss của phó bản sống đến cuối cùng, nhưng cũng sẽ nghênh đón vô phá đảo liên tục.
lúc cô lên xe do Nhan gia phái tới chuẩn về nhà nhận điện thoại của Từ Dã.
Đối phương Lục Lệ đang uống say ở quán bar, trong miệng còn luôn gọi tên cô, thật sự còn cách nào, mới gọi hỏi cô xem cô thể đến đưa Lục Lệ về .
Nhan Trà dĩ nhiên thể đồng ý, cô từ chối xong liền cúp điện thoại.
Lục Lệ hiện tại trải qua đau khổ còn đủ một phần mười của nguyên chủ, nguyên chủ khi chia tay lượt tìm hỏi lí do nhưng nào cũng tổn thương, trình độ thì tính là gì.
Chỉ là, cô ngờ, Lục Lệ say như c.h.ế.t thế mà còn thể đuổi tới cửa nhà Nhan gia.
Lúc Nhan Trà trở về, lúc thấy xe của Lục Lệ tới.
Từ Dã đỡ Lục Lệ từ xe xuống , đối diện với ánh mắt Nhan Trà, chút hổ giải thích: “Xin , Lệ ca nhất quyết tới đây, còn giật lấy tay lái, cản , đành đưa đến, Lệ ca chỉ là gặp mặt cô.”
Lúc , Lục Lệ thấy Nhan Trà liền sững sờ một lát, mang theo vài phần men mơ hồ rõ: “Mặc kệ em và trai quan hệ gì, quá khứ như thế nào, đều để bụng.”
Anh bỗng nhiên xông thẳng đến mặt Nhan Trà, Từ Dã kéo cũng ngăn , giọng điệu Lục Lệ sự hưng phấn, kích động khi say, đôi mắt đen chút điên cuồng: “Nếu em thể thích trai , và lớn lên giống như , tại em thể thích ?”
Nhan Trà bình tĩnh : “Anh say .”
“ !” Giọng Lục Lệ lớn, lời chút hèn mọn khẩn cầu, dường như khi say là thể buông bỏ cái gọi là phong thái để giữ cô , “ là nghiêm túc, xin , nên đối xử với em như , nếu em thích xem như thế , cũng chấp nhận, chúng hòa ?”
Nhan Trà một cái liền với Từ Dã: “Phiền đưa trở về.”
Nhìn thấy cô thật sự hề động lòng với Lục Lệ, Từ Dã chút thổn thức, dáng vẻ Nhan Trà chạy theo Lục Lệ gần như quên mất, ý định theo đuổi Nhan Trà của cũng dần dần phai nhạt.
Nhan Trà là , nhưng trong lòng cô chỉ một mất, sống tranh mất?
Lục Lệ hiển nhiên hiểu đạo lý , định bắt lấy cổ tay Nhan Trà ngăn cản cô rời nhưng còn chạm tới cổ tay cô, cô lùi về một bước.
Anh bỗng nhiên sững sờ, ánh mắt chằm chằm chiếc vòng ngọc cổ tay cô.
Giọng chút nghẹn ngào: “Chiếc vòng tay lấy ở ?”
Vẻ mặt Nhan Trà vẫn tự nhiên: “Lục Thâm tặng .”
Trên thực tế đây là món quà Lục Thâm mới tặng cô chiều nay nhưng Lục Lệ .
“Di vật của trai chiếc vòng ngọc , hóa tặng cho em?” Lục Lệ tuy rằng say, lúc giống như vài phần tỉnh táo, Nhan Trà, giọng khó khăn, thần sắc chút hoảng hốt, nụ phần tự giễu: “Anh tặng em chiếc vòng ngọc chỉ truyền cho con dâu Lục gia, cho em mật mã nhà, còn đối xử với em như , khó trách em thích đến thế.”
Từ Dã: “...!!!”
Đầu óc chút quá tải, Nhan Trà yêu thầm trai Lục Lệ ?
Sao giống như… cô thật sự từng một đoạn tình cảm với trai Lục Lệ?
sắc mặt Nhan Trà, lời Lục Lệ sợ rằng đều là sự thật.
Nhan Trà Lục Lệ, giọng mềm mại, ngữ khí kiên định: “Nếu thì đừng đến tìm nữa.”
Thấy cô xoay , Lục Lệ bỗng nhiên kích động lên, tiến lên: “Không , em thể rời xa !”
Từ Dã sợ đối phương quá kích động tổn thương Nhan Trà, vội vàng giơ tay ngăn Lục Lệ , đáng tiếc sức lực Lục Lệ quá lớn, mới vươn tay đối phương đột nhiên đẩy .
Từ Dã lảo đảo vài bước mới vững.
Lúc Nhan Trà gần cổng, liền thấy tiếng Lục Lệ mang theo men quát lên phía : “Nếu Lục Thâm còn, em nhận lấy chiếc vòng ngọc , chính là con dâu Lục gia, điều tức là em thể gả cho , em nhất định ...”
Lục Lệ , nhắm thẳng đến Nhan Trà, lời trong miệng dường như chịu khống chế gầm lên: “... Làm chị dâu !”
Khi giọng dứt, là do chân đó lành hẳn vững, bỗng nhiên trượt một cái quỳ xuống, đầu gối nặng nề va bậc thang cửa.
Âm thanh rõ ràng nặng nề mặt đất đều như rung chuyển.
Mà phía , một bóng mờ thon dài dần hiện lên, ngón tay thon dài như ngọc nhẹ nhàng đè lên vai Lục Lệ, đối phương quỳ mặt đất thể động đậy.
Lục Lệ thống khổ, hốc mắt đều phiếm đỏ.
Nhìn đứa em trai say như c.h.ế.t chật vật chịu nổi, Lục Thâm lộ sự ghét bỏ nhàn nhạt.
Nhan Trà: “...”
Đây là sự áp chế đến từ huyết mạch ?
Từ Dã thấy bất kỳ hiện tượng thần quái nào, chỉ Lệ ca từ nhỏ đến lớn luôn ngang ngược ai bì kịp, từng là đại ca trường học, hiện tại là tổng tài lạnh lùng, thế mà hèn mọn quỳ xuống Nhan Trà?
“...”
Cậu hiểu nổi loại tình yêu , nhưng chấn động.
Tình yêu giữa em chồng và chị dâu chiếu rọi hiện thực ?