Khi Anh Nhìn Lại - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-08-10 08:24:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm nay Lý Trú hình như nhiệt tình quá mức,  Chu Y Y liền cảm thấy chút nghĩ tới, cô nghĩ, bếp nên là cô, như để tránh một chỗ cùng Tiết Bùi.

Lý Trú , phòng khách một nữa trở nên an tĩnh , chỉ còn thanh âm kích động gần rú của bình luận trận bóng rổ, cho khí càng trở nên quỷ dị.

Đôi mắt Tiết Bùi tuy chằm chằm màn hình ti vi, nhưng lực chú ý của màn hình.

Chu Y Y ở sô pha phía bên , chỉ cách tiết bùi một , gần như , cô ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lá nồng đậm , thở lạnh lẽo của tuyết.

"Chúc mừng nhé." Anh đột ngột mở miệng, thanh âm trầm thấp ở trong phòng vang lên, thanh âm khàn khàn vang lên như micro đời cũ, "Rất xứng đôi."

Chu Y Y ngẩn , phản ứng là lời cảm ơn.

"Chuyện khi nào ," Tiết Bùi , "tại giấu tớ."

Chu Y Y cầm lấy điều khiển từ xa, bật tiếng Ti vi lớn một ít: "Vốn dĩ định hai ngày nữa cho , tiện mời cùng Chu Thiến một bữa cơm, chỉ là gần đây bận quá kịp với ."

"Bận?"

Tiết Bùi nhạt tự giễu, chắc hẳn đang lý giải từ "Bận" từ miệng Chu Y Y nghĩa gì.

Chu Y Y đáp , tiện tay lấy quả táo ở ngay bàn, bắt đầu gọt vỏ, động tác lặp nàng quên thời gian.

Hai đều trầm mặc một lúc, Trên TV bắt đầu chiếu quảng cáo, trong phòng bếp truyền đến âm thanh bếp gas với bật lửa, Chu Y Y đang phòng bếp thử Tiết Bùi hỏi: "Là do gần đây Dì thúc giục quá , cho nên mới ——"

"Không ." Chu Y Y thoáng qua phòng bếp, "Chính do tớ quyết định, tớ vẫn chuyện ."

Tiết Bùi lúc còn lời nào để .

Anh sở hữu khả năng suy đoán, nhưng tình huống câu truyện thật sự là điều bài trừ ngay đầu tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-anh-nhin-lai/chuong-45.html.]

, vẫn như cũ thể tin , Chu Y Y sẽ đồng ý ở bên một khác.

Tại vì trong một thời gian ngắn như , để cô tiếp nhận một khác tiến cuộc sống của .

Đôi mắt tuy TV mặt, nhưng trong đầu xuất hiện là một màn ôm hôn trong tuyết lúc nãy của bọn họ, bên tay Tiết Bùi, còn để một chiếc khăn quàng cổ màu xanh đen của Lí Trú tháo xuống, ánh sáng khoé mắt mới đến thì lền thu hồi tầm mắt, như là một phản xạ điều kiện.

Anh còn tưởng rằng...... Đây là món quà năm mới của .

Đồng hồ tường chỉ đến 1h sáng, Tiết Bùi đưa cho cô hộp quà màu lam nhạt, đồng thời : "Năm mới vui vẻ, Y Y."

Hai chữ thật nhẹ nhàng.

Chu Y Y mơ hồ tiếp nhận món quà, lập tức lời cảm ơn.

Mỗi năm bọn họ đều sẽ tặng quà năm mới, Tiết Bùi cho rằng năm nay cũng khác.

Anh đang chờ đợi quà của Chu Y Y, nhưng thần sắc càng ngày càng hổ của Chu Y Y, dường như nhận điều gì đó.

Chu Y Y tạm dừng vài giây đó : "Quà cho , tớ quên chuẩn , thì để tớ đưa cho nhé?"

Quên trả lời điện thoại, quên tin nhắn, quên ngày Chí Đông, quên chuẩn cho quà năm mới, từ khi Lý Trú xuất hiện, cô giống như triệt triệt để để quên mất .

Tiết Bùi nhận cảm xúc khác thường đang dấy lên trong lòng là gì, chỉ cảm thấy Chu Y Y cho chú ý, hiện tại còn quan tâm nhất, tựa như khi còn nhỏ Chu Y Y trại hè kết thêm bạn mới, còn giống như mỗi ngày đều theo phía , cùng học tập, một đoạn thời gian đó, cũng chịu sự lạnh nhạt như bây giờ.

Tiết Bùi từ sô pha lên, trong nhà tối tăm ánh đèn chiếu đến ngũ quan càng vì lập thể, giống như phòng tối một tôn điêu khắc, cằm tuyến căng thẳng, cả khuôn mặt gì cảm xúc.

Tiết Bùi từ sô pha dậy.

Túm lấy áo khoác sô pha, lãnh đạm mà để một câu: "Tớ đây, bảo cần nữa ."

Loading...