Chu Y Y lúc chính là: "Tớ hiện tại công việc, thu nhập, dựa thu nhập của tớ cũng chỉ thể ở tại loại phòng như thế , nếu cảm thấy môi trường quá kém thì đừng đây tìm tớ là ."
Tiết Bùi bất đắc dĩ: " mà, tớ ý ."
"Hơn nữa phòng là tớ ở, vì là trả tiền?"
Tiết Bùi hỏi đến nỗi nghẹn họng.
Bởi vì đối với , giữa và Chu Y Y tuy hai thực chất là một, giống như một nhà .
Từ tới nay đều đối với Chu Y Y, khả năng cho cô những điều đó.
Bởi vì Chu Y Y trong cuộc sống của , chiếm cứ một vị trí quan trọng, so với bất cứ nào cũng đều quan trọng hơn.
Cuộc sống của mỗi một ngày quan trọng, cô đều ở bên cạnh , mỗi năm ngày sinh nhật của , mỗi ngày tết hàng năm, những thời khắc quan trọng, đều là cô cùng vượt qua tất cả.
Những năm cấp ba những tỉnh khác tham gia thi đua, Chu Y Y còn căng thẳng hơn so với , một Tân Thành tham gia thi đua hoá học, ngày thi một ngày, Chu Y Y gọi điện thoại đến hỏi căng thẳng , khi đó vì trêu cô, : "Nếu tớ tớ đang căng thẳng, sẽ đến đây cổ vũ cho tớ ?"
lời chẳng qua chỉ là lời bông đùa thuận miệng thốt thôi, nhưng buổi sáng ngày hôm , mở cửa phòng, liền thấy CHu Y Y cửa phòng , kéo một cái hành lí to, đôi mắt cong cong với .
Năm cô 16 tuổi, vì một câu của , Cô cầm 500 tệ tiền mừng tuổi tàu hoả mấy trăm km khỏi nơi sống, đó là đầu tiên cô một xa.
Anh thi bên trong trường, cô ở cổng trường chờ , nhỏ nhỏ gầy gầy đeo cái Balô to tán cây ngáp ngủ.
Anh từ trường thi thấy một màn như , nghĩ sẽ bao giờ quên ngày .
Tốt nghiệp năm thứ nhất, cùng Chu Khi Ngự mở một phòng việc mới quỹ đạo, đoạn thời gian công việc của áp lực, thường xuyên uống rượu xã giao, uống đến nỗi nuôi một bệnh, một đêm dày của đau, đau đến toát mồ hôi lạnh, liền gọi điện thoại cho Chu Y Y, cô liền bắt xe từ Bắc Thành đến đây chăm sóc .
Lúc tỉnh là ngày hôm , thấy trong mắt Chu Y Y đều là tơ m.á.u màu hồng, sường như là một đêm ngủ, như thể là đến đỏ mắt.
Ngay lập tức cảm xúc cảm động cùng áy náy đan chiếu , nghĩ, bất kể chuyện gì sẽ để cô vì mà mệt nhọc bôn ba, vì lo lắng.
"Cậu thật sự vất vả như ? bao nhiêu công ty lớn như , cần vất vả như thì cũng khá giả." cô hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-anh-nhin-lai/chuong-42.html.]
Biết Chu Y Y đang đau lòng cho , Tiết Bùi thanh âm ôn nhu giải thích: "Tớ cảm thấy tớ đang một công việc giá trị, cho nên thấy vất vả."
Chu Y Y trầm mặc, nữa.
Anh vốn tưởng rằng Chu Y Y sẽ tiếp tục khuyên nhủ.
"Sao khuyên tớ nữa?"
Cô suy nghĩ một hồi, : "Dù cái gì, tớ đều ủng hộ ."
Hiện tại nghĩ , cuộc sống mỗi khi yêu cầu cô việc gì, cô đều ở bên cạnh .
Cô cho nhiều thời gian nhất, nồng cháy nhất, tình yêu chân thành, nhưng chỉ việc , thể đáp cô.
Anh cực kì ích kỉ, hưởng thụ sự thiên vị của cô, hưởng thụ sự vô điều kiện của cô, rõ thể cho cô sự đáp ngang , bởi vì đối với giữa và cô quan hệ nam nữ yêu , chỉ quan hệ nhân. bằng lòng phá hết thảy, bởi vì hy vọng cô sẽ bên cạnh .
Anh thể tưởng tượng một ngày cô bên cạnh.
Cho nên thể đ.â.m thủng bức tường .
Anh đổi quan hệ , cũng phá vỡ cân bằng cuộc sống hiện giờ , cho tới nay, cũng chỉ thể coi như cái gì cũng .
—
Ngày Giáng sinh, Chu Y Y đem khăn đan xong đưa cho Lí Trú, ngày đó bầu khí vô cùng hoà hợp, ánh đèn nhà ăn lờ mờ ái , cho gian giữa hai chút mờ ám.
Ngày đó tại nơi cũng chính là địa điểm bọn họ chính thức ở bên .
Lý Trú đưa cho đưa cho cô là một đôi nhẫn tình yêu, Ý tứ rõ ràng. cô lí do gì để cự tuyệt.
Cô tiết tấu nhanh , nhưng tình yêu của trưởng thành, lẽ là do xuất phát từ công việc như , sản xuất như , Lý Trú trong thời gian cũng vì cô mà hi sinh đủ nhiều, cô nghĩ cô cũng nên chọn thời điểm cho đối phương một câu trả lời.
Tuy rằng bọn họ bao giờ chữ "yêu", càng chữ "thích", nhưng , như đủ .
Có lẽ cô nên nếm thử hương vị tình yêu sớm hơn một chút, thì sẽ lâm ngõ cụt trong nhiều năm như .