Gió ngoài cửa sổ như đang gào thét, còn những bông tuyết nhỏ rơi xuống, may mà trong phòng mở máy sưởi, cho nên lạnh lắm.
Chu Y Y dựa chiếc ghế sô pha đắp một chiếc chăn lông đan khăn len, màu xanh đen, sọc nghiêng, kiểu của nam giới, đan hơn nửa tháng nay, cũng sắp đan xong .
Đây là quà mà cô chuẩn cho Lý Trú ngày giáng sinh, cũng là thích , nhưng Lý Trú là một quen mặc quần áo màu trầm, nghĩ đến chiếc khăn quàng cổ màu xanh đen chắc cô sẽ phạm sai lầm .
Đang nghĩ ngợi, bỗng chợt thấy tiếng gõ cửa, Chu Y Y còn tưởng là hàng xóm phòng đối diện sang mượn đồ, thời gian phòng đối diện một cô gái mới nghiệp chuyển đến, tính cách tuỳ ý, đồ vật còn chuẩn hết chuyển ở, vì sẽ thường xuyên qua phòng cô mượn đồ, khi là xin nước tương cùng dấm, khi là dầu gội sữa tắm.
Chu Y Y nghĩ nhiều liền mở cửa .
Gió hỗn loạn lạnh lẽo luồn phòng, áo khoác của đối phương vẫn còn tuyết tan, rõ ràng lạnh cuốn quanh nhưng lông mày dịu dàng, ôn nhu quý phái.
Tuyết rơi bên ngoài lớn như . Chu Y Y nghĩ.
Chẳng qua cô chỉ thoáng qua, liền thu hồi tầm mắt.
"Hoá ở nhà" Tiết Bùi giương mắt cô, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Bên ngoài thật sự quá lạnh, Chu Y Y lạnh mà hít hít cái mũi, hỏi: "Trời lạnh như , chạy đến đây?"
"Tớ tưởng rằng tăng ca ở công ty, một chuyến, nhưng họ sớm tan ."
Tiết Bùi khóe miệng mỉm , rõ ràng tối nay uống rượu, nhưng cặp mắt đào hoa giống như men say, phá lệ mà mê .
"Cậu đến công ty của tớ?"
"Ừ, ai bảo nhắn tin của tớ."
"Cậu nhắn cho tớ?" Chu Y Y nghi hoặc, móc di động trong túi , màn hình đen xì, hình như là điện, "Máy tự nhiên sập nguồn, tớ nhận ."
Cửa khép hờ, Chu Y Y vẫn ở cửa, dường như ý định mời nhà, TIết Bùi nhướng mày hỏi cô: "Không mời tớ nhà ? trời lạnh như , tiếp tục ở cửa chuyện ?"
Tạm dừng vài giây, Chu Y Y mới gật đầu : "Vào ."
Nhìn thấu cô đang do dự, Tiết Bùi khẽ, bỗng nhiên duỗi tay xoa xoa tóc cô, tựa như đang chấn an một con mèo đang giận dỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-anh-nhin-lai/chuong-39.html.]
"Gần đây là tớ chọc tức giận ? Tại tớ thấy tiếp đãi tớ" Tiết Bùi trêu chọc, cởi áo khoác, "xin hỏi tớ liệu còn cơ hội nào để sửa sai ?"
Trước đó cũng từng tình huống như , cô chỉ cần giận là nhận điện thoại của , trả lời tin nhắn của , triệt triệt để để mà thèm để ý đến , nhưng giờ đây Tiết Bùi cảm thấy gì đó kì lạ, giống , Chu Y Y đối xử với rõ ràng cảm thấy sự xa cách, tựa như ngăn cách ở ngoài vòng tròn cuộc sống.
thậm chí còn sai những gì.
Chu Y Y: "Tớ giận cái gì."
Tiết Bùi cẩn thận biểu cảm của Chu Y Y, bộ tin: " nhiều nhận điện thoại của tớ."
Không tiếp tục vấn đề , Chu Y Y hỏi mục đích đến đây: "Muộn , đến tìm tớ chuyện gì ?"
"Hôm nay là đông chí, quên ?"
Tiết Bùi nhíu mày, dường như thể tin Chu Y Y quên mất chuyện quan trọng như .
Ở quê bọn họ, đông chí là một ngày hội quan trọng, quan trọng chỉ xếp tết âm lịch, cô sẽ ưu tiên mà hỏi mấy ngay nay thích ăn gì, đó bọn họ cùng siêu thị chuẩn nguyên liệu để nấu ăn.
năm nay, an tĩnh như chuyện gì xảy .
Chu Y Y xác thật là quên mất, hoặc là rằng trong tiềm thức của cô để rơi mất chuyện .
Cô khởi động máy điện thoại đang nạp , hoá Tiết Bùi gửi cho cô mấy dòng tin nhắn, còn Ngô Tú Trân cũng ở trong nhóm chat gửi cô vài tấm ảnh chân dung để chọc cô, còn hỏi cô với Tiết Bùi ăn bánh trôi , Hai nhà bọn họ một nhóm Chat WeChat, gọi là "Người một nhà Tương Thân tương ái", Nửa giờ Tiết Bùi nhắn với cô là tìm cô, tới nơi thì sẽ cùng cô gọi video về nhà.
Chu Y Y sắc mặt trầm ngâm, từ trong phòng tuỳ ý lấy mặc một chiếc áo khoác: "Tớ xuống lầu siêu thị mua bánh trôi, chẳng qua hiện giờ chỉ thể mua bánh đông lạnh, chấp nhận ăn tạm ."
Tiết Bùi nâng cằm ý bảo cô về phía túi giấy đặt mặt bàn.
"Lúc tớ tới mua, đồ ăn mà thích."
Chu Y Y lúc mới mới để ý lúc Tiết Bùi đến mang theo một túi giấy màu xám, "Xuân doanh thực đường" , là cửa hàng mà cô thường .
Trên đường gió lớn, bánh trôi đóng gói sớm nguội, Chu Y Y duỗi tay nhận: "ừm, để tớ hâm nóng một chút."
Trong phòng bếp, Chu Y Y bật bếp điện từ, bỏ bánh trôi trong nồi đun nóng, từ tủ lấy hai cái bát, thanh âm sùng sục trong nồi vang lên, Chu Y Y khói nóng bốc lên mà ngây một lúc.