Khemjira Phải Sống Sót - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-10-15 07:12:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

kịp chạy, một ngón tay thon thả túm lấy cổ áo từ phía , kéo trong phòng và đóng sầm cửa ngay lập tức!

Khem nhưng dám. Cậu chỉ còn cách tự trấn tĩnh, nhắm mắt , từ từ đối diện sư phụ.

“Sư…sư phụ, là con đây…”

Pharan chờ Khem hết câu, giọng điềm tĩnh nhưng vẫn mở mắt: “Lấy khăn ẩm lau mặt cho .”

Khem c.ắ.n môi, đỏ mặt vì hổ. Thay vì nhận trách nhiệm, nghĩ đến chuyện bỏ chạy.

“V-, xin , sư phụ. Xin đợi con một chút.”

Khem nhanh chóng đỡ sư phụ mép giường lớn, vòng quanh phòng tìm một chiếc khăn sạch.

Phòng ngủ sư phụ rộng rãi, đồ đạc ít, trông sạch sẽ. Khi tìm thấy khăn sạch, Khem vội vàng nhà tắm trong phòng.

À, hóa đây là lý do bao giờ thấy sư phụ dùng nhà tắm tầng .

Khem nhúng khăn nước, vắt ráo, bên sư phụ. Cậu nhanh chóng quỳ xuống, bò tới nơi sư phụ nhắm mắt đợi. Dừng cách tôn trọng, vẫn ngần ngại dám hành động.

“Um… S-sư phụ, tự lau mặt ạ?”

Pharan cau mày, lắc đầu nhẹ, giọng khó chịu: “Mau lau , gần hơn chút.”

Khem nuốt một ngụm nước bọt, từ từ bò tới gần hơn.

Khi đến gần, tim Khem đập nhanh, ngợp mùi hương thanh mát, bí ẩn toát từ sư phụ, những cúc áo sơ mi ngủ tay dài cài hết để lộ hình xăm rõ ràng của đôi chim nhạn hoa sen, cùng gương mặt điển trai, cân đối…

Khem hít một sâu, khẽ xin phép, thận trọng đưa tay run run lau lớp phấn mát mặt sư phụ.

Pharan cúi đầu xuống, để Khem lau thoải mái, căng gối. Chiếc khăn ẩm mát kết hợp với phấn mát thật sự dịu da sư phụ.

“Nãy giờ lẩm bẩm gì ngoài cửa ?”

Vẫn còn bàng hoàng vì sư phụ nghiêng quá gần đó, mặt Khem nhanh chóng biến từ đỏ sang tái.

Cậu nhắm chặt mắt, nghĩ rằng sắp “lên đường” . Không thật, nhưng giờ cũng thể dối vì bản vốn khéo.

Đôi mắt tròn sáng của Khem chập chờn một lát khi trả lời:

“À… chỉ là tụng niệm bình thường, thưa sư phụ.”

Pharan từ từ mở mắt sâu đen huyền, đôi mắt nâu sáng, to tròn của Khem một lúc, khẽ hỏi, giọng đủ lớn để cả hai thấy: “Gì cơ?”

Như thể thời gian ngừng trôi, Khem cứng đơ tại chỗ. Đôi mắt sắc bén của sư phụ, giờ đây ánh lên vẻ trong trẻo, ngọt ngào, đến mức Khem cảm thấy thể mãi, cả ngày lẫn đêm.

Bây giờ mới hiểu vì Jett từng dặn thẳng mắt sư phụ, và vì sư phụ thường đeo kính râm khi ngoài.

Bởi vì đôi mắt của sư phụ… đến nhường .

“Bà Si dạy ?”

Khem nhẹ nhàng c.ắ.n môi, má đỏ bừng như trêu chọc, rằng sư phụ nhận sự thật…

bắt quả tang, cũng chẳng .

“Metta, Karuna, Buddha Pranee, Thayindee, Yen-doo, Namo Buddhaya.”

Pharan đôi môi nhỏ niệm chú hướng về , ánh mắt, dù tràn đầy tình cảm, vẫn dõi theo khuôn mặt ngọt ngào , còn lưu nét giống hệt kiếp đến từng chi tiết. Tuy , trong sự tương đồng , vẫn những điểm khác biệt.

Một sự khác biệt thật đáng yêu.

“Ừm.” Pharan bất giác đáp, chỉ nhận khi mê hoặc bởi đôi môi Khem mà đó còn nghĩ điều gì đó đúng mực. Anh cúi xuống và gật đầu.

“Bây giờ thể nghỉ .”

Khem vẫn đỏ mặt, gật gù lúng túng, từ từ lên, bước khỏi phòng, khép cửa phía sư phụ. thể đó, rối bời, nhíu mày.

Sư phụ “Ừm” ?

Tuy nhiên, còn nhiều chuyện quan trọng hơn đang chờ, cơn giận từ gót chân đến đỉnh đầu ùa lên khi nhớ , nhanh chóng gạt phản ứng đáng ngờ của sư phụ trong đầu.

“Jett, c.h.ế.t chắc !”

Thực , Jett và Chan hề bỏ chạy. Họ chỉ lùi một an . Họ tin rằng ngay cả khi phát hiện, Khem vẫn an , nhưng họ rằng thì !

--

Pong hồi phục khi điều trị tại bệnh viện. Chưa đầy hai ngày, trở khỏe mạnh như cũ. Khi bác sĩ cho phép xuất viện, bộ quần áo mới gửi theo cha, ngoài chờ lấy thuốc.

“Cha, con sẽ ghé nhà sư phụ lấy bao tay. Giờ chắc xong .” Pong , vì họ đều lái xe riêng. Anh dự định thẳng đến đó.

Trưởng làng Chang gật đầu.

“Ừ. Tốt nhất là con tự lấy, đỡ nhờ sư phụ gửi qua đường bưu điện. Chúng phiền đủ .”

Pong cảm thấy mắng, chỉ tươi, cúi đầu tôn kính, lên xe.

Việc lấy bao tay chỉ là cái cớ, thực , Pong chỉ thấy Khem.

Trong hai ngày viện, dù ăn, , ngủ, Pong ngừng nghĩ đến khuôn mặt Khem. Lời tỏ tình nhận hồi đáp, khiến thứ treo lơ lửng trong lòng , đến mức khó mà ăn ngủ ngon .

Pong Khem đáp tình cảm , nhưng chỉ thử một . Nếu , sẽ về nhà, nhõng nhẽo với cho bớt buồn.

Lúc , Khem đang ghế tre gốc xoài, xếp tiền đồng cho lễ cúng dường sư phụ. Ghế Jett và Chan kê ở đó để che mát. Sau khi sắp xếp xong, họ trong luyện tập kỹ năng. Những đồng tiền mà Khem xếp là để công đức trong các lễ thọ giới của làng.

Sau khi một lúc, một chiếc xe bốn cửa quen thuộc dừng và đỗ gần đó. Anh Pong bước xuống xe.

“Chào anb Pong.” Khem chào bằng một cái wai, khiến tim Pong loạn nhịp vì nhớ nhung, dù cố giấu cảm xúc. Pong mỉm , tiến gần, dừng ở cách lịch sự.

“Chào Khem, em đang ?”

Khem mỉm , đưa cho Pong đồng tiền mà gấp thành hình bông hồng kèm ruy băng, vẻ dễ thương khiến Pong gần như vững chân.

“Em đang gấp tiền cho lễ cúng dường sư phụ. Anh Pong, đến thăm sư phụ ?”

Trong lòng, Pong thốt rằng đến để gặp Khem, nhưng kiềm chế và chỉ gật đầu, mỉm .

“Ừ, đến lấy bao tay mà sư phụ hứa sẽ cho . Vậy lên gặp sư phụ nha.”

Khem gật đầu, nhanh chóng lên, mang giày, và sang Pong mỉm : “Được , Pong, lên . Em sẽ mang nước lên .”

Nghe , tim Pong như nở , vội gật đầu, nhận rằng Khem chỉ tìm một cái cớ để lên gặp sư phụ…

Khem mang theo hai ly nước pandan lạnh, một ly đưa cho Pong, ly còn mang lên cho sư phụ.

“Đây, uống .”

sư phụ nhận lời cảm ơn mà nhắc nhở: “Cậu để tiền ghế thế , sợ ai lấy ?”

Khem bối rối, nhanh chóng xin sư phụ và vội bước qua Pong xuống cầu thang, để ý đến ánh mắt lo lắng của Pong.

Pharan khẽ khàng ho nhẹ để thu hút sự chú ý của Pong, đưa cho một chiếc hộp gỗ chứa bao tay gia tăng phép thuật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khemjira-phai-song-sot/chuong-24.html.]

“Sư phụ, cha con ngài xem trận đấu quyền cùng chúng con. Ông lo rằng chú của Klaa thể xuất hiện. À… nhưng nếu ngài bận, cũng .”

Nhìn sư phụ suy nghĩ một lát, Pong vội thêm , ngờ sư phụ gật đầu đồng ý.

“Nếu việc gấp, sẽ cùng.”

Pong mỉm , tinh thần phấn chấn hẳn. Không chỉ sự ủng hộ của sư phụ nếu đối phương chơi , mà Khem cũng ở gần bên cạnh.

Với tất cả sự khích lệ , Pong cảm thấy chắc chắn rằng sẽ thua những trò bẩn của Klaa.

Pong chuyện với sư phụ thêm vài câu, cúi đầu chào từ biệt và xuống cầu thang tìm Khem. Nhìn thấy Pong tiến tới, Khem - đang chơi, nhanh chóng mỉm và lễ phép chào hỏi.

“Anh Pong, định về ?”

Pong hít một nhẹ, dù rời nhưng vẫn . Trước khi , một điều quan trọng, điều mà định thốt từ đầu…

“Khem, hai ngày nữa sẽ thi đấu. Anh thật sự em đến xem. Em đến ?”

Khem thẳng mắt Pong, nuốt một nhẹ, vì cảm giác thể đoán ý định của đối phương.

Trước đây, Khem từng đáp những cử chỉ của Pong, nhưng giờ nếu từ chối thẳng thừng, cảm thấy đúng.

Dù khó khăn, Khem Pong nản lòng, nên mỉm và gật đầu.

“Dĩ nhiên, em sẽ đến.”

Nụ của Pong càng tươi hơn, lộ cả lúm đồng tiền, và gật đầu đầy vui mừng.

“Cảm ơn em. Vậy đây, hẹn gặp ở đó nhé.”

“Tạm biệt, lái xe cẩn thận, Pong.”

“Anh sẽ lái cẩn thận.”

Khem mỉm , khẽ thầm vẻ chân thành của Pong, đợi đến khi lái xe mới trở , thở dài, đầu óc rối bời.

Làm để từ chối một tổn thương họ…

Lúc đó, Khem hề rằng đang ai đó theo dõi từ một cửa sổ phía .

Hai ngày , Jett, Khem và Chan thức dậy sớm để dọn dẹp, ồn ào như khi, khiến sư phụ Pharan tỉnh dậy sớm hơn mong .

Trong hai ngày qua, Khem và Pharan hầu như gặp . Một phần vì Pharan gấp rút dạy các bài học còn cho Chan và Jett. Dù các học trò tinh thần mạnh mẽ, thời gian tập luyện vẫn đủ để dễ dàng đối phó một hồn ma như Ramphueng.

Phần khác, Pharan cảm thấy đang mất tập trung vì Khem, nên cố tránh để tập trung dạy hai học trò. Trong khi đó, Khem vẫn mải suy nghĩ về Pong, khiến hai vô tình giữ cách với .

Sau khi tắm rửa, mặc quần áo và ăn sáng xong, chú Chai mang xe đến cho sư phụ, còn dì Kaew theo xe gắn máy thùng phụ để chở về.

Xe hôm nay là một chiếc sedan màu đen, do Jett lái, sư phụ bên cạnh, Chan và Khem phía .

Họ nhanh chóng tới địa điểm tổ chức trận đấu quyền . Sàn đấu đặt ngoài trời, xung quanh nhiều gian hàng, chủ yếu là các quầy ẩm thực. Sự kiện còn truyền hình trực tiếp.

Hôm nay, sư phụ mặc áo lụa trắng tay dài, quần tây đen, và đeo kính râm như thường lệ. Jett, Khem và Chan theo phía sư phụ đến khu vực sàn đấu, nơi trưởng làng thấy họ liền mời nhóm hàng ghế đầu.

Khi xuống, Pharan thấy Krailert - kẻ phép thuật đến từ miền nam. Ngay khi thấy Pharan, bắt đầu lặng lẽ niệm chú. Tất nhiên, Pharan cũng theo, nhưng chỉ là các bùa phòng vệ…

Cuộc đối đầu bắt đầu ngay khi họ tới, chứng tỏ đối phương sư phụ sẽ xuất hiện tại sự kiện .

Chẳng bao lâu, trận đấu bắt đầu. Bao tay mà Pharan quấn quanh bắp tay của Pong. Trước tiên là điệu múa truyền thống Thái để bày tỏ lòng tôn kính sư phụ, khi tiếng chuông vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu.

Trong suốt trận, Pharan lặng lẽ niệm các bùa chú để chống mưu mẹo ma thuật thao túng tâm lý từ thuật pháp đối phương nhắm Pong. Bất cứ sinh vật độc hại nào triệu hồi đều hóa tro ngay lập tức, nhưng chẳng ai nhận , vì ánh mắt đều dồn trận đấu.

Ding!

Sau một loạt đòn trao đổi căng thẳng, tiếng chuông báo hết hiệp vang lên. Pong hạ gục Klaa, đối thủ của , dù cả hai đều trong tình trạng mệt mỏi, khiến khán giả reo hò vì năm nay, khu vực của trưởng làng chiến thắng.

Khi Klaa giúp rời khỏi sàn đấu, thầy pháp là chú của Klaa - Krailert, dậy, mỉm Pharan, dường như thích thú với cuộc đấu phép . Hắn định gây hại thực sự lấy mạng ai, vì rõ Pharan sẽ dùng phép hắc ám, nhất là khi chính cháu gây rắc rối .

May mắn , Pharan cũng dùng phép hắc ám, nếu việc sẽ khó cho tất cả.

Sau khi nhận giải, Pong nhanh chóng rời sàn đấu để quần áo, tiến chỗ Khem đang cạnh sư phụ.

“Khem, thể chuyện với em một chút ?”

Khem liếc sư phụ, Jett và Chan. Sư phụ vẫn dõi theo những võ sĩ mới sàn, dường như chẳng để tâm đến Khem. Thấy bạn gật đầu hiệu, Khem mới dậy, theo Pong.

Pong dẫn Khem đến chiếc ghế dài tán cây, lấy một chiếc hộp nhung nhỏ bằng nắm tay. Mở , bên trong là chiếc vòng tay bằng vàng hồng, lấp lánh tinh xảo.

“Khem, những gì đây, vẫn giữ nguyên. Anh thích em. Em thể cho một cơ hội ?”

Khem mím môi, hít sâu, từ tốn đưa tay khép chiếc hộp nhung.

“Anh Pong, cảm ơn tấm lòng của , nhưng... em…em thích một khác .”

Giọng nhỏ như gió thoảng, mắt cụp xuống, dám thẳng Pong.

Pong khẽ c.ắ.n môi, gật đầu, dù trong lòng dâng lên một nỗi thất vọng.

Anh vốn linh cảm đó là ai, chỉ là vẫn cố tự lừa dối bản mà thôi.

“Em xin , Pong. Anh đừng giận em... cũng đừng ghét em nhé.”

Giọng Khem run run, khi thấy Pong im lặng quá lâu. Pong khẽ thở dài, thất vọng , nhưng vẫn gượng , Khem cảm thấy áy náy.

“Anh hiểu mà. Đừng lo, giận , cũng chẳng ghét em , Khem.”

Nghe , Khem thở phào nhẹ nhõm, nở nụ tươi trở .

“Cảm ơn , Pong.”

Thấy nụ , lòng Pong nhói lên. Anh nghiêng đầu, đùa, giọng pha chút buồn: “Vậy... thể xin một điều khác ?”

Khem chớp mắt, khẽ gật đầu.

“Vậy thì... em nhé.”

Pong , mà như sắp . Cảm giác như ép chấp nhận lựa chọn duy nhất còn , nhưng dù , còn hơn là chẳng gì cả.

“Được thôi, em thì em. Tiếc thật đó.”

“Đi với mua chút đồ ăn ?”

Khem gật đầu nhanh, vì cũng định mua ít đồ cho sư phụ và hai bạn, nên đáp bằng giọng khéo léo: “Đợi chút, để em đãi ly nước trái cây xay cho mát lòng nha.”

Cảnh chuyển sang phía khán đài, nơi sư phụ Pharan vẫn đang dõi theo trận đấu, tuy nhiên tâm trí thì chẳng còn tập trung nữa.

“Sư phụ ơi, Khem với Pong đang cùng mua đồ ăn đó.”

“Nhìn họ thiết ghê ha, sư phụ. Anh Pong còn lau mồ hôi cho Khem nữa đó, ghen tỵ ghê , Ekk?”

Sư phụ Pharan thở khẽ , ánh mắt tối cặp kính râm. Trong lòng chỉ một suy nghĩ thoáng qua…

Hôm nay lẽ nên mang theo cây roi.

Loading...