Khemjira Phải Sống Sót - Chương 22
Cập nhật lúc: 2025-10-15 07:11:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Họ mất bốn mươi phút để tới hội chùa trong huyện, nơi rực rỡ ánh đèn, âm thanh và tiếng náo nhiệt. Con đường dẫn đến đó luôn tấp nập, trái ngược hẳn với vẻ yên bình của ngôi làng nơi sư phụ Pharan sinh sống.
Pong thả bọn trẻ xuống cổng chùa lái xe tìm chỗ đỗ. Jett đề nghị đợi gần sân khấu, nơi đang vang lên những khúc nhạc truyền thống Thái Lan.
Jett và Khem cùng bước khu hội, Chan theo sát phía . Họ len qua vô quầy hàng ăn uống, thẳng tới khu sân khấu để tìm chỗ . Khi Jett và Khem đợi, Chan thuê một tấm chiếu lớn để cả nhóm thể cùng .
Không lâu , Pong xuất hiện, tay mang theo vài món ăn.
“Khem, mua cái cho em nè.”
Anh , đưa một cốc bắp rang bơ, thứ mà Khem để mắt tới từ lúc mới bước qua cổng chùa, nhưng vì hàng quá dài nên đành bỏ qua, sợ Jett và Chan chờ.
Khem khẽ há miệng ngạc nhiên. Cậu ngờ Pong chịu khó xếp hàng mua cho . Cậu vội cúi đầu cảm ơn, hai tay đón lấy món quà.
“Em cảm ơn Pong.”
Khem mỉm , ánh mắt ánh lên niềm vui, quên cả sự dè dặt thường ngày mà hớn hở bắt đầu ăn ngay.
Tim Pong đập mạnh. Cái tên “ Pong” vang vọng trong đầu như tiếng chuông ngân, khiến lòng ngập tràn hạnh phúc đến mức chẳng còn ăn gì khác.
Nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Pong và phần bắp rang chỉ dành cho một , Jett lập tức kết luận rằng Pong cảm tình với Khem. Từ thời học, cũng từng tin đồn rằng Pong hứng thú với đàn ông.
Jett gật gù một . Nếu Pong thật sự nghiêm túc, sẵn lòng giúp. Người đàn ông tệ chút nào, rượu, thuốc, là vận động viên và công việc định. hiện tại, chuyện vẫn nên từ từ, cho đến khi giải quyết xong nghiệp duyên của Khem.
Ăn xong phần bắp rang, Khem bỗng nhớ tới sư phụ. Cậu thấy tiếc vì thầy thể cùng thưởng thức những món ngon . nghĩ , nếu thầy , sẽ chẳng còn ai trông coi nhà. Là Khem, cũng chẳng dám để ngôi nhà gỗ tếch quý giá trống mà chơi xa như thế.
“Jett, mua chút đồ mang về cho sư phụ nhé?”
Khem sang hỏi, khi thấy Jett đang vươn vai, chuẩn nhảy sân khấu. Jett gật đầu.
“Được chứ. Cậu mua , lát sẽ mang về cho thầy.”
Khem mỉm , nhanh nhảu gật đầu.
“Anh cùng ? Anh cũng mua ít đồ cho với chị gái.”
Pong lên tiếng.
“Tốt quá, . Vậy mua giúp bạn em ít đồ luôn nhé? Em nhảy tí . Đi thôi, Chan!”
Chan còn đang nhai miếng thịt viên cuối cùng thì Jett kéo cổ áo, đành nuốt vội để chạy theo.
“Xin chào tất cả quý vị và hâm mộ của đoàn hát Mor Lam Sing Isan…”
“Tới đó! Mau lên, Chan!”
Khem chỉ còn vung tay chào trong trung khi tiếng MC vang lên hòa cùng nhịp trống dồn dập. Jett thì nắm cổ Chan kéo thẳng về phía sân khấu, chạy nhanh đến mức bụi tung mù mịt, chẳng để Khem kịp phản đối. Cuối cùng, Khem đành dạo mua đồ một cùng Pong.
Ký ức quá khứ bất chợt ùa về. Đời , và sư phụ thường cùng hội chùa như thế . Món mực nướng khi là thứ mà Phawat thích…
Ánh mắt Khem vô thức dừng ở quầy mực nướng, cho đến khi Pong bên cạnh cất tiếng hỏi: “Khem, em ăn ? Anh xếp hàng mua cho nhé?”
Khem sang , khẽ lắc đầu mỉm .
“Không cần , qua .”
Cậu chỉ tay về phía quầy nem rán chay cách đó vài sạp. Theo những gì Khem quan sát , dường như ở kiếp sư phụ còn thích ăn thịt nữa.
Pong mỉm gật đầu.
“Được , thôi.”
Cảnh chuyển tới phía sân khấu. Đám đông tự động tách để nhường chỗ cho các vũ công.
“Và đây, ngôi sáng của đêm nay, chính trị gia trẻ tuổi!”
“Cố lên, Jett! Đừng để mang tiếng con trai của ông Nghị trưởng nhé!”
Vừa bước vị trí quen thuộc, Jett cổ vũ rầm rộ từ những nhận . Jett mỉm , giơ nắm tay lên cao, hứa hẹn màn trình diễn sẽ khiến thất vọng.
Chan thì nhập cuộc. Anh chỉ lùi một góc, thỉnh thoảng liếc quanh với linh cảm rằng sắp chuyện chẳng lành xảy .
Tiếng trống nổi lên phần giới thiệu của nữ ca sĩ.
“Nào, quý bà con cô bác ơi! Chim chích bay qua ngọn trúc, ai ‘đồ to’ thì hô to cho nào!”
Ngay khi câu đó dứt, Jett liền hét vang đáp , khiến đàn ông cạnh sang . Jett chẳng mảy may để ý, giơ tay múa theo điệu nhạc, hòa âm thanh réo rắt của tiếng phin vang lên từ loa.
Chẳng mấy chốc, nhịp điệu chuyển sang tiết tấu waltz, tiếng đàn phin quyện cùng trống, guitar và tiếng bass nặng trầm. Chan sững khi thấy Jett bắt đầu thực hiện hàng loạt động tác múa kỳ quái, nào là uốn éo như giun, vồ xoài, chải tóc, còn giả vờ đ.á.n.h phấn soi gương… đủ kiểu khó gọi tên.
Trong đầu Chan lúc đó chỉ một suy nghĩ duy nhất: nên nghỉ chơi với Jett từ bây giờ thì hơn.
Jett cứ thế thả điệu nhạc, say sưa nhún nhảy, đang để mắt đến . Khi xoay hông đầy hứng khởi, một cú đá từ phía bất ngờ khiến suýt ngã chúi về .
“C.h.ế.t tiệt! Thằng nào hả!”
Jett phắt , ánh mắt giận dữ, nhưng lập tức nghiến răng khi thấy mặt.
“Ồ, lâu quá gặp nhỉ?”
“Klaa!”
Klaa là bạn học cùng khóa với Jett, tuy khác lớp, và cũng là cháu của một thầy pháp hắc đạo – vốn mối hiềm khích với sư phụ. Bởi , giữa họ và nhóm của Jett từ lâu chẳng mấy hòa thuận.
“Phải, là tao đây. Mày vấn đề gì ?”
“Phải, tao mới hỏi đó! Đang yên đang lành tự dưng đá khác, đầu óc mày vấn đề ?”
Jett dứt lời, đám bạn phía Klaa lập tức tiến lên, ánh mắt hằm hằm, trông chẳng mấy thiện.
Nhận đối phương đông hơn nhiều, Jett theo bản năng lùi một bước. Ngay lúc , âm nhạc và tiếng hát sân khấu cũng chững trong thoáng chốc, mới tiếp tục cất lên, nhưng với một sự dè chừng lạ lẫm.
Chan nghĩ chắc do mấy động tác nhảy của Jett ai đó phật ý, nên vội vã chạy đến.
“Cậu Jett, chuyện gì ?”
Jett bên bạn , mồ hôi bắt đầu rịn . Cậu túm lấy áo Chan, ngắn gọn: “Chạy!”
Trong khi đó, Pong nhận thấy Khem dường như còn hứng thú, nên rủ chơi b.ắ.n s.ú.n.g ở khu trò chơi. Với mười viên đạn, Pong b.ắ.n hạ kha khá món quà, còn Khem thì gần như trúng phát nào, thậm chí còn chật vật giữ cho s.ú.n.g khỏi rơi. Pong liền treo mấy món quà quanh cổ Khem, khiến bật , gương mặt dần giãn .
Sau đó, họ thử tàu lửa mini và vòng xoay ngựa gỗ, giúp Khem tạm quên bao nặng nề trong lòng. Cậu cảm ơn Pong hết đến khác, mua hai xiên thịt nướng, chỉ bấy nhiêu thôi, vì dành phần còn trong năm ngàn baht mà sư phụ đưa để mua nhu yếu phẩm khi Bangkok.
Pong Khem ngẩn , ánh mắt phảng phất nỗi nhớ nhung ai đó, thì trong lòng chợt dâng lên ý nghĩ gì đó. Anh bảo Khem chờ, chạy mua một cây kẹo bông gòn. Khi , chìa nó , giọng trầm ấm: “Khem, thích em. Không kiểu trai , thật sự thích đàn ông. Nếu em cũng chút cảm tình, cho cơ hội theo đuổi em nhé?”
Khem sững sờ, miệng khẽ há . Cậu Pong tình cảm với , nhưng ngờ tỏ tình nhanh đến . Dù thêm thời gian, Khem cũng hiểu rằng thể đáp cảm xúc .
“Em…”
Cậu kịp hết lời từ chối thì tiếng huyên náo phía khiến cả hai . Jett và Chan đang dẫn đầu một đám thanh niên đông nghịt chạy về phía họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khemjira-phai-song-sot/chuong-22.html.]
Mắt Pong mở to khi nhận cầm đầu, chính là đối thủ sắp đấu quyền với .
Gã thấy Pong thì nở nụ nham hiểm, thò tay túi lấy vài lá me, miệng lầm rầm chú. Chẳng mấy chốc, những chiếc lá biến thành hàng chục con ong vò vẽ bay lượn dữ dội, một màn pháp thuật đáng sợ mà dân làng xung quanh hề thấy.
“Anh Pong, Khem, chạy mau!”
Cảm nhận rõ nguy hiểm, Pong nắm lấy tay Khem kéo chạy thẳng phía chùa, nơi ngôi tháp chứa tro cốt. Jett và Chan cũng chạy theo, né những con ong đang đuổi theo, cho đến khi họ tới sát bức tường chùa, nơi còn đường lui.
Jett và Chan , chắn Khem và Pong. Họ chắp tay niệm đồng thanh: “Pah, Nah, Tah, Mah!”
Đó là câu thần chú thể tạm thời khiến kẻ mang ác ý bất động. Tuy họ cũng thể dùng chú gọi ong phản công, nhưng vật trung gian cần thiết, và nếu khống chế sai, bùa phép thể phản ngược , gây hại cho chính họ hoặc vô tội.
Klaa đúng là kẻ “tai tiếng sai tên” – hiểm độc và ngông cuồng!
May , Jett và Chan đều luyện thiền nhiều, tâm ý kiên định, nên câu chú phát huy tác dụng. Khi đám đối diện khựng , Jett lập tức : “Anh Pong, chìa khóa xe!”
Pong hiểu ngay ý đồ, liền đưa chìa cho Jett.
“Chan, đưa Khem xe, lái thẳng đến cổng. và Pong sẽ theo .”
Chan gật đầu, nhanh chóng nhận lấy chìa khóa.
“Đi thôi, Khem!”
Khem lo lắng Jett. Dù hiểu chuyện gì đang xảy , vẫn cảm nhận sự nguy hiểm và rằng ở chỉ khiến thêm vướng bận.
“Jett, Pong, cẩn thận nhé.”
Jett gật đầu liên tục, còn Pong thì mỉm , trong lòng dâng lên niềm vui lạ khi thấy Khem quan tâm . Rồi Khem cùng Chan chạy về hướng khác, trong khi phía , cơn bão phép thuật đang dần trỗi dậy…
Trên đường chạy xe, Ekk – phái đến để ngăn những oan hồn trong khu nghĩa địa quấy rối họ – giúp cả hai tới nơi an , gặp trở ngại nào.
Còn bên Jett và Pong, khi Chan đưa Khem , họ nhanh chóng dùng đến sức mạnh thể chất để đối phó với đám đông đối thủ khi phép trói của họ hết hiệu lực.
Tại ngôi nhà Thái, Thong – vội vã trở về – lập tức báo bộ sự việc cho Pharan, lúc đang tĩnh tọa trong phòng thờ.
Nghe xong, ánh mắt sắc như d.a.o của Pharan mở bừng. Anh dậy, thẳng phòng chứa đồ, lấy một hũ đầy lá me – mười nghìn lá. Anh mang chúng xuống tầng , đổ , khẽ niệm chú, giọng bình thản: “Hóa thành ong vò vẽ.”
Vì Chan – một trong những tham gia niệm chú ban đầu – rời khỏi phạm vi, nên phép trói mất tác dụng gần như ngay lập tức.
Khi Jett vẫn còn đang giằng co với Klaa, và Klaa sắp rút thêm lá me để triệu hồi đàn ong khác, thì ánh trăng bầu trời bỗng tối sầm , tiếp theo là tiếng vo vo dày đặc vang lên phía đầu.
“C.h.ế.t tiệt!”
Klaa và đồng bọn giật lên: bầu trời, vốn sáng nhờ ánh trăng, giờ phủ kín bởi một đàn ong vò vẽ khổng lồ, như một đám mây đen đặc sệt. Không nghi ngờ gì nữa, chúng ai đó sai khiến.
Trong những năng lực huyền thuật mà Klaa từng , kẻ giỏi nhất cũng chỉ thể gọi nhiều lắm là một ngàn con ong.
Klaa lập tức hiểu ai là tay. Đàn ong để g.i.ế.c, mà để cảnh cáo. Đối phương gây xung đột trực tiếp với sư phụ , vẫn luôn là kẻ mà Pharan tránh đối đầu.
Dẫu , Klaa ý định rút lui. Hắn , dù c.h.ế.t, nhưng nếu đàn ong tấn công thì thể cũng sẽ tả tơi.
“Khốn kiếp, cứ đợi đó! Tao sẽ trả cả vốn lẫn lời!”
Nói xong, Klaa cùng đám của tháo chạy tán loạn.
Pong vững lịm ngay đó, may mà Jett kịp đỡ lấy.
Khi Jett thấy những vết mẩn đỏ bắt đầu lan dần mặt và Pong, nhiệt tăng nhanh bất thường, Jett hoảng hốt kêu lên:
“C.h.ế.t cha !”
Ngẩng lên, Jett thấy đàn ong vẫn còn lượn vòng cao, như đang hối thúc họ mau trở về. Lúc chỉ đập đầu tháp Phật để khỏi chịu trách nhiệm cho chuyện .
Khi trở về nhà, ba họ vội vã khiêng Pong lên gặp sư phụ.
Vì Pong đeo bùa hộ chống tà chú nên cơ thể thể chịu nổi vết c.ắ.n của đàn ong triệu bằng pháp thuật. Còn Jett và Chan, dù mặt sưng húp, cảm thấy đau đớn gì.
Trong tu luyện phép thuật, học niệm chú thôi đủ, còn học cách hóa giải. Ngoài việc cho thuốc, Pharan ý định giúp thêm. Anh để mặc Jett và Chan tự lo việc chữa trị cho Pong, còn hình phạt sẽ bàn ngày mai.
Sau đó, tản . Jett và Chan dám nghỉ ngơi, ở chăm sóc cho Pong suốt đêm. Họ học từ sư phụ cách chữa trị những vết thương do tà thuật gây .
Cùng lúc đó, Khem xuống nhà, định cho ch.ó ăn mấy cuốn nem rán mà mua. chúng dập nát hết trong lúc chạy trốn, trông chẳng ngon miệng chút nào, nên Khem cũng dám mang dâng sư phụ.
Cậu định xuống thì cảm giác như ai phía . Một ngón tay khẽ móc lấy cổ áo kéo nhẹ.
Khem giật , và bắt gặp sư phụ đang đó, ánh mắt bình thản đến lạnh lùng. Cậu vội giấu túi nem rán lưng.
“Thầy…”
“Con đang gì thế?”
Khem ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt sư phụ. Cậu sớm đoán , nên chỉ khẽ cúi đầu, đáp nhỏ:
“Con... con mua ít nem rán, nhưng chúng nát hết . Con định cho Dang ăn...”
“Con mua cho ai?”
Khem khẽ c.ắ.n môi, ngập ngừng một chút đáp: “Cho thầy ạ.”
“Đã mua cho , thì bày đĩa .”
Khem liếc gương mặt sư phụ, cúi xuống, ngập ngừng : “ mà... chúng nát hết , thưa thầy.”
“Ta vẫn ăn .”
Khem khẽ véo tay để kiềm niềm vui dâng lên, gật đầu, vội vàng lấy đĩa, cẩn thận xếp từng miếng nem lên, mang đặt mặt .
“Mời thầy dùng ạ.”
Pharan xuống, đĩa nem rán đầy rau – đúng loại mà thích. Dù gương mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, ăn hết sạch, sót miếng nào.
Khem bên, chờ để dọn, mắt dõi theo chiếc đĩa trống , trong lòng thầm nhủ kiềm chế, để lộ quá nhiều niềm vui.
Rửa chén xong, Khem bước khỏi bếp, thấy thầy vẫn đó. Cậu chần chừ, dám ngang qua.
“Ngồi đây.”
Giọng trầm thấp của Pharan vang lên, ánh mắt thẳng . Khem thấy chiếc ghế gần đó kéo , do dự một chút bước tới xuống.
Pharan lấy một hộp thiếc nhỏ, mở nắp, chấm ngón tay thứ t.h.u.ố.c cao bên trong.
“Đừng cử động.”
Anh khẽ bôi t.h.u.ố.c lên thái dương trong suốt của Khem, nơi vết ong đốt vẫn còn sưng đỏ.
Trong đầu thoáng nghĩ, thật may vì sai Ekk và Thong theo, nếu lẽ thằng bé cũng chẳng khác gì Pong bây giờ.
Khem lặng lẽ sư phụ, nhưng khi ánh mắt họ chạm , vội , tim đập thình thịch, đôi tay siết chặt trong lòng.
Pharan nhận hai má Khem đỏ hồng, ánh mắt khẽ lướt qua những lá bùa lủng lẳng n.g.ự.c . Anh nhẹ giọng , đồng thời di chuyển ngón tay sang bôi t.h.u.ố.c bên thái dương còn : “Ngày mai, trại mồ côi sẽ đến nhận đồ quyên góp. Những gì con dùng, cần nữa, hãy tặng cho bọn trẻ. Sẽ ích hơn.”