Khemjira Phải Sống Sót - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-10-15 07:11:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chan vội bật dậy khi thấy Khem bất ngờ òa . Nhìn thấy hành động của Khem, Jett rùng , cảm giác trong đầu cứ gào thét rằng chuyện . Cậu buông cây chổi và kéo bạn nhỏ xuống ghế gốc xoài.
“Khem, mày đang giấu tao chuyện gì? Nói hết !” Jett vô tình hất giọng cao với Khem, khiến Chan, đang gần đó, can thiệp, chỉ tay Khem, giờ đang nức nở.
“Cậu Jett, bình tĩnh , thấy Khem còn nhiều hơn ?” Chan .
Jett nhíu mày, nhấn nhẹ sống mũi để giảm căng thẳng ôm lấy bạn .
“Ôi, xin . Khóc , hết , , .”
Khem vốn định … nhưng tất cả cảm xúc lọc từ những ký ức của kiếp mà thầy từng dặn quên .
Nghĩ rằng lẽ thầy sẽ mềm lòng với phụ nữ tên Prim, tim đau nhói.
Sau khi đến khi cảm thấy đỡ hơn một chút, mặc dù nước mắt vẫn rơi và cơ thể còn nhấp nhổm từng hồi, Khem rút khỏi vai Jett, cúi mặt hổ, lau vội những giọt nước mắt.
“Jett, Chan… tớ xin .”
“Khem. Mày và thầy chuyện gì đó đúng ? Tao cứ thắc mắc từ khi thầy từ chối nhận mày tử, còn những chuyện kỳ lạ nữa.” Jett hỏi, giọng căng thẳng, mày nhíu . Ban đầu định đợi đến khi chắc chắn mới hỏi, nhưng bây giờ việc dường như rõ ràng hơn.
Khem siết chặt môi, ngẩng đầu mắt hai bạn, đôi mắt tròn run rẩy, cho đến khi Chan nhẹ nhàng hỏi.
“Cậu Khem… thích thầy ?”
“Hả…?” Câu hỏi như sét đ.á.n.h ngang đầu Jett. Cậu định sang mắng Chan vì quá thẳng thắn, đặc biệt khi Chan nhắc giữ bình tĩnh!
Khem òa , gật lắc đầu, vẻ bối rối tột độ.
“Tớ… với thầy, hic… chúng tớ từng là yêu kiếp .” Miệng Jett há hốc, cơn sét thứ hai đ.á.n.h cùng một điểm, đến cơn thứ ba, thứ tư và thứ năm khi Khem kể hết chuyện, từ kiếp mà và thầy từng ở bên , cho đến những sự kiện xảy giữa đêm.
Cả Jett và Chan đều tin tuyệt đối câu chuyện của Khem.
“Thực , hôm đó tớ cũng ngủ .” Chan . Thường thì ngủ nông, mà nhà gỗ khiến tiếng bước chân rõ hơn nhà bê tông. Mùi hương nhè nhẹ cho là thầy , nhưng tưởng thầy chỉ kiểm tra nên thèm mở mắt.
Khem gật đầu, “Tớ xin , dù thầy là thầy của , mà… hic.”
Khem quên, cố quên, nhưng thể. Chừng nào còn thấy khuôn mặt thầy mỗi ngày như , thể nào quên…
Chan tưởng tượng về tương lai, nơi hai cùng quyết định ở bên , và gật đầu đồng ý.
“Đối với tớ, thầy chỉ là một bình thường thôi. Không là nhà sư cấm kết hôn lập gia đình. Thầy yêu ai, thích ai, cảm giác của Khem , đó là chuyện giữa hai . Cậu Khem, cần lo lắng về chuyện .”
Jett gật đầu, nhưng vẻ mặt khá hơn, thực còn tệ hơn.
“Mày . Nếu mày và thầy đều tình cảm với , thì chẳng cả, tao cũng phiền , rằng ai đó sẽ chăm sóc thầy khi về già cũng mà. từ những gì mày kể, bây giờ đúng ?” Lời của Jett như một cục nghẹn trong cổ họng Khem, và thể phủ nhận rằng thầy luôn giữ ranh giới rõ ràng với .
Chỉ Khem là đang ôm giữ tình cảm đơn phương với thầy…
Nhìn thấy nỗi đau và sự bối rối vẫn hiện rõ trong mắt Khem, Jett nhấn mạnh thêm sự thật về thầy mà .
“Tao thầy từ khi còn nhỏ, và thầy luôn là giữ lời. Khi thầy sẽ giúp mày, là thật. Thầy chỉ nhận Chan vì truyền kiến thức, để giúp mày, dù bình thường ai thầy cũng nhận tử. Thế là thầy linh động phá lệ một chút cho chúng …”
, Khem nên phức tạp thêm chuyện cho thầy nữa.
Mọi thứ như u tối với Khem, bất cứ nơi nào , cũng đều ám ảnh bởi những ký ức cũ, đặc biệt là những ngày họ chia tay đau đớn , nhắc nhở về nỗi đau thể đổi.
Hơn nữa, trong kiếp , Khem là nam, lẽ đó cũng là một trong những lý do khiến thầy từ chối .
Nước mắt rưng rưng, Khem thì thào,
“Vậy… tớ gì bây giờ, Jett?”
Jett ôm Khem nữa, vỗ nhẹ lưng để an ủi, dù lời của như những mũi d.a.o nhọn xuyên thẳng trái tim bạn .
“Buông hết , Khem, buông hết chuyện. Khó khăn lắm, nhưng tao sẽ giúp mày, tin tao .”
Khem nhắm chặt mắt khi òa hết nước mắt mà cố nín giữ bấy lâu.
“Hic…” Khem như một tấm kính mỏng manh vỡ vỡ , như một sinh vật nhỏ đầy thương tích, nhưng vẫn cố gắng thở.
Chan gì thêm vì đồng ý với lời Jett. Anh chỉ im, che chắn bạn bè khỏi ánh nắng…
Pharan dẫn trưởng làng Chang cùng con gái và con trai lên nhà. Họ ở những vị trí ngang nhưng giữ cách nhất định, vì những là tử cần tỏ lòng tôn kính. Họ giống như rừng và hổ, cùng tồn tại nhưng tách biệt.
Để nhận tài trợ từ làng, đổi là những vật phẩm linh thiêng và sự trợ giúp từ năng lực phép thuật của thầy, miễn là vượt quá khả năng của thầy, như trong trường hợp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khemjira-phai-song-sot/chuong-20.html.]
Thầy yêu cầu Prim và Pong ngày sinh của giấy và đưa cho thầy. Thầy tính toán con và đưa dự đoán dựa những gì thầy thấy.
Tuy nhiên, giữa sự im lặng, Pong đột nhiên chắp tay lên và .
“Thầy, cho con ?… Con vệ sinh.”
Trưởng làng Chang liếc mắt nghiêm mặt với .
“Tao bảo uống nhiều nước mà!”
Pong vẫn chắp tay, giơ cao qua đầu để xin , và Pharan liếc qua một khi chuyển sang xem tờ giấy ghi ngày sinh của Pong.
“Trước trận đấu, cố gắng đừng ngoài nhiều. Còn vật phẩm linh thiêng, sẽ một chiếc băng tay cho võ sĩ và gửi về nhà , nhưng sẽ mất ba đến bốn ngày.”
Chiếc băng tay mà Pharan chỉ là một mảnh vải ký hiệu thần chú. Đó là loại băng tay mà các võ sĩ thường quấn quanh cánh tay lúc thi đấu, coi như bùa hộ mệnh giúp bảo vệ và tăng sức mạnh. Được từ vải hoặc dây thần chú khắc ký hiệu phép thuật, thỉnh thoảng còn chứa thảo mộc, cuộn bùa yantra, hoặc những bùa linh khác bên trong.
Pong rạng rỡ, chắp tay lên đầu để bày tỏ lòng ơn.
“Cảm ơn thầy nhiều lắm ạ…ừm… con thể vệ sinh ?”
“Đi .” Khi cho phép, vội vã xin phép xuống nhà.
Pharan với tờ giấy ghi ngày sinh của Prim, nhíu mày khi tính toán, lắc đầu thở dài một cách lặng lẽ.
“Cô Prim vận mệnh gặp tai nạn, nhưng cô vấn đề về sức khỏe. Thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn sẽ hơn.”
Prim đỏ mặt, vì rõ ràng cô thường gặp vài t.a.i n.ạ.n nhỏ do việc quá sức và thiếu nghỉ ngơi, dù cô che giấu bằng cách trang điểm, khiến cha cô , nên ông nghĩ lý do đưa cô đến gặp thầy.
“Ồ…” Khi ngẩng lên thấy ánh mắt của thầy, cô giật , mỉm ngượng ngùng nhưng dễ thương. Sau đó, cô tranh thủ trò chuyện và bắt kịp câu chuyện với thầy như dự định, nhất là đây là đầu tiên cô nhà thầy.
“Thầy vẫn khỏe chứ?”
Pharan gật đầu, thái độ dịu , pha chút nhẫn nại và quý mến cô gái trẻ, vì dù tuổi gần ba mươi, Prim vẫn quyết định lập gia đình. Cô chỉ nhỏ hơn vài tuổi.
Với Pharan, Prim như một em gái nhỏ cùng lớn lên bên cạnh , mà quen từ thuở nhỏ, nên bao giờ nghĩ đến về cô theo cách khác, dù cô cảm nhận như và khẳng định chỉ buông tay khi kết hôn. điều đó thể đổi cảm giác của .
“Ta khỏe. Còn cô Prim thì ?”
“Ha ha, như thầy thấy đấy, dạo con bận việc quá, ngủ chẳng nhiều…”
Giải pháp ban đầu cho vấn đề giữa Khem và thầy là như : khi Khem đồng ý buông bỏ tình cảm với thầy theo lời khuyên của Jett, phương pháp là Khem nên tránh gặp thầy. Nếu gặp, nên giữ thái độ và lời dè dặt, như một phàm bình thường trò chuyện với nhà sư.
Còn về phía thầy, Jett sẽ tiếp tục để mắt đến thầy, vì thực tế, chẳng nhiều thật sự hiểu thầy để thấu bên trong. vì lý do , Khem mạo hiểm. Nếu thầy thực sự thích , chịu thiệt thòi sẽ là Khem.
Jett và Chan quyết tâm thành thạo thuật pháp nhanh chóng và đưa Khem về Bangkok càng sớm càng .
Khem hiểu và cũng ý thức điều đó. Khi thẳng thắng Jett nhắc nhở, lấy phần nào bình tĩnh. Dù khó khăn, cố gắng. Cậu nhắc nhở bản đừng phiền thầy và tình huống của chính .
Trong khi quét lá, mải suy nghĩ, vô tình va ai đó trong bếp.
“Xin ạ.” Khem vội né sang, cúi đầu xin . Người là một đàn ông cao ráo, hình rắn chắc, da rám nắng, tóc cắt undercut, đang chớp mắt Khem đầy bối rối.
“Câu là ai ? từng gặp bao giờ. Tên là gì?”
Người đàn ông nhận lời xin mà hỏi một cách thiện, điều khiến Khem cảm thấy ngại và bỏ chạy.
“À… tên là Khem.” Cậu đáp, thấy ánh mắt đàn ông mặt thoáng chút lạ lùng, khiến Khem cúi mắt xuống.
“Tên dễ thương quá. là Pong, hân hạnh gặp .” Khem định cúi chào, nhưng Pong đưa tay , nên Khem đành hạ tay bắt tay vì cúi chào.
Tuy nhiên, khi họ kịp bắt tay, Khem cảm nhận một luồng lạnh buốt chạy dọc sống lưng, và một phía đưa một cuốn kinh sách từ Khem sang Pong.
“Giai đoạn dễ gặp thương tích. Ta khuyên nên tụng câu ba mươi tư khi ngủ mỗi đêm, Pong.” Pharan một cách điềm tĩnh, nhưng khiến Pong đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.
Hình ảnh thầy Pharan bảo vệ phía Khem như một lời cảnh báo: đừng đến gần. Vì , Pong chắp tay lễ phép, nhận kinh, mỉm cứng nhắc với Khem, tìm cha và chị . Dù trong lòng tiếc nuối vì rời xa mà thích.
Khem im lặng, cúi đầu, đáp lời thầy, cho đến khi lệnh nhẹ nhàng của thầy: “Quét lá xong thì chuẩn bữa ăn. Xong thì đậy nắp . Ta sẽ xuống ăn.”
Khem lên bàn và thấy cái nắp mà thầy chính là thứ từ sáng nay. Sau khi lệnh, thầy rời , để Khem một .
thầy rằng cần …
Khem hỏi nhưng dám, chỉ gắng hít thở sâu, cố gắng nghĩ quá nhiều về hành động của thầy, tin rằng thầy chắc chắn lý do để cư xử như .
“Đừng d.a.o động, Khem. Nếu , chắc chắn Jett sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t mất.” Cậu tự nhủ ba khi tiến bếp chuẩn đồ ăn như chỉ dẫn.